cà phê muối và bánh mì ngọt

Chương 10: Điệu Nhảy Của Sự Mất Kiểm Soát Và Cơn Sóng Ghen Tuông Phi Logic


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngay khi Thiên Ân đặt tay lên má Chi Mai, một âm thanh khó chịu từ hệ thống an ninh biệt thự vang lên, báo hiệu có người đột nhập.

Thiên Ân lập tức rút tay lại, khuôn mặt anh trở lại vẻ lạnh lùng logic, nhưng màu đỏ vẫn chưa tan hết. “Kích hoạt cảm biến ngoại vi. Phân tích dữ liệu. Khả năng cao là Lâm Kha.”

Hành động dứt khoát của anh đã cứu cả hai khỏi một khoảnh khắc nguy hiểm. Chi Mai thở dốc, cảm giác tê dại trên má vẫn còn. Họ nhanh chóng phát hiện ra không phải kẻ đột nhập, mà là hai Bà nội/Bà Cố đã bí mật gửi một robot hút bụi siêu nhỏ để “quan sát” đời sống sinh hoạt của họ.

“Họ đang kiểm soát chúng ta,” Chi Mai thì thầm, ôm lấy chiếc robot tí hon. “Bây giờ, mọi hành động phi logic của chúng ta đều có thể bị ghi lại.”

“Vậy thì chúng ta phải tuân thủ nghiêm ngặt Hợp đồng, nhưng phải nâng cao mức độ diễn xuất,” Thiên Ân tuyên bố, dù anh biết Điều Khoản Bổ Sung 5 về "Thí nghiệm phụ thuộc cảm xúc" mới là vấn đề lớn nhất.

Thử thách tiếp theo đến ngay buổi tối. Đó là một buổi Dạ Tiệc Tri Ân Đối Tác của tập đoàn, nơi Thiên Ân và Chi Mai phải xuất hiện như một cặp đôi hoàn hảo, đang đắm chìm trong tình yêu.

“Theo kịch bản, chúng ta phải khiêu vũ,” Thiên Ân thông báo. “Điệu waltz. Tôi đã phân tích 17 clip waltz chuyên nghiệp và thiết lập 8 bước cơ bản. Cô chỉ cần tuân thủ góc độ và khoảng cách.”

Chi Mai cười khổ. “Anh đang khiêu vũ bằng thuật toán à, Thiên Ân? Watz là về cảm xúc và sự đồng điệu. Tôi còn chưa đi được một bước nào mà không dẫm vào chân anh!”

Họ bắt đầu luyện tập trong phòng khách. Thiên Ân, với thân hình cao lớn và sự nghiêm nghị vốn có, nhảy như một con robot được lập trình, mỗi bước đều chính xác nhưng thiếu đi sự mềm mại. Chi Mai, quá ngẫu hứng và vụng về, liên tục phá vỡ sự đối xứng.

“Lỗi 3. Góc nghiêng vai 15 độ không đạt chuẩn. Lỗi 7. Khoảng cách giữa hai đầu gối là 18cm, vi phạm tiêu chuẩn 20cm,” Thiên Ân liên tục thông báo các lỗi.

Chi Mai bực mình. Cô đột nhiên ôm chặt lấy anh, rút ngắn khoảng cách xuống 0cm. “Tôi mệt rồi! Anh có biết tại sao anh nhảy dở không? Vì anh đang nghĩ bằng bộ não, chứ không phải bằng trái tim! Hãy cảm nhận tôi!”

Thiên Ân cứng đờ, nhưng anh không đẩy cô ra. Trong vòng tay cô, mùi vani và bơ ngọt ngào bao bọc lấy anh, áp chế hoàn toàn mùi cà phê mạnh mẽ của chính anh.

“Dữ liệu cảm xúc đang tăng đột biến,” anh lẩm bẩm, rồi đột nhiên, anh dứt khoát nhấc bổng cô lên và xoay một vòng. “Lỗi 9. Tôi phải kiểm soát sự hỗn loạn bằng một động tác phi logic mà cô không lường trước được.”

Tại buổi dạ tiệc, họ là tâm điểm chú ý. Chi Mai mặc một chiếc đầm dạ hội màu xanh ngọc bích lấp lánh, trông như một nàng công chúa ngọt ngào, đối lập hoàn toàn với bộ vest đen tối giản, lịch thiệp của Thiên Ân.

Khi nhạc waltz vang lên, Thiên Ân nắm tay Chi Mai. Lâm Kha xuất hiện, mặc một chiếc đầm đỏ rực rỡ và tiến thẳng về phía họ.

“Chào Thiên Ân,” Lâm Kha cười quyến rũ. “Chi Mai, chân cô yếu lắm. Hãy để Thiên Ân khiêu vũ với tôi một điệu để giữ hình ảnh cho anh ấy, cô nghỉ ngơi đi.”

Thiên Ân lạnh lùng nhìn Lâm Kha. “Khả năng xử lý đối tác của tôi không hề thấp. Và theo Điều 1 của Hợp đồng Tình yêu Giả của chúng tôi, tôi chỉ khiêu vũ với đối tác Hợp đồng, vì mục đích tối ưu hóa lợi nhuận cảm xúc.”

Chi Mai ngạc nhiên trước lời đáp mạnh mẽ của anh. Cô quyết tâm không để Lâm Kha có cơ hội.

Họ bắt đầu khiêu vũ. Ban đầu, Thiên Ân vẫn cứng nhắc. Nhưng khi anh nhìn thấy Lâm Kha đứng ở góc phòng, cố ý quan sát họ với vẻ mặt đầy chế giễu, một cảm xúc lạ lùng, dữ dội dâng lên trong lòng Thiên Ân. Đó là ghen tuông. Một cảm xúc hoàn toàn phi logic đối với một mối quan hệ Hợp đồng.

Để chứng minh quyền sở hữu, Thiên Ân đột ngột bỏ qua 8 bước cơ bản anh đã luyện tập. Anh kéo Chi Mai lại gần, một tay ôm eo cô thật chặt, tay kia đan vào tay cô. Khoảng cách 50cm bị phá vỡ hoàn toàn. Chi Mai ngước nhìn anh, hơi thở cô gấp gáp.

“Anh đang làm gì vậy?” cô thì thầm. “Đây là vi phạm Điều 2 lớn nhất từ trước đến nay!”

Thiên Ân cúi xuống, thì thầm vào tai cô, giọng anh trầm khàn. “Tôi đang tạo ra Dữ liệu Độc quyền. Lâm Kha đang quan sát. Tôi phải cho cô ta thấy sự gắn kết của chúng ta là không thể can thiệp.”

Anh bắt đầu dẫn dắt, nhưng lần này không phải bằng logic, mà bằng bản năng. Anh xoay cô, nhấc cô lên, rồi hạ cô xuống. Chi Mai, cảm nhận được sự bảo vệ và sở hữu trong vòng tay anh, cũng buông bỏ sự ngẫu hứng vụng về, hòa mình vào nhịp điệu của anh. Họ nhảy hoàn hảo, không phải theo kỹ thuật, mà theo sự tương tác.

Đột nhiên, Thiên Ân dừng lại. Anh nhìn thẳng vào mắt Chi Mai. Anh thấy sự hỗn loạn ngọt ngào của cô, và cô thấy sự cháy bỏng ẩn sâu bên trong anh.

Anh cúi đầu, nhưng lần này không phải là nụ hôn giả vờ. Đó là một nụ hôn thật, chạm nhẹ nhưng đầy mãnh liệt. Nó không kéo dài, nhưng nó là một lời thú nhận thầm lặng.

Lâm Kha trố mắt nhìn, giận dữ.

Khi họ tách ra, Chi Mai cảm thấy đầu óc quay cuồng. Cô không biết mình đang ở đâu.

“Đó… đó là gì?” cô lắp bắp.

Thiên Ân vẫn giữ cô trong vòng tay, như thể cô là tài sản quý giá nhất của anh.

“Phân tích,” anh nói, nhưng giọng anh run rẩy. “Dữ liệu cho thấy: Nụ hôn là cách tối ưu hóa nhất để truyền tải sự gắn kết và củng cố niềm tin của đối tác kinh doanh. Và… dữ liệu này cần được lặp lại để đảm bảo tính chính xác.”

Anh không hề đề cập đến cơn sóng ghen tuông đang cuộn trào trong lồng ngực anh, khi anh thấy Chi Mai mỉm cười với một đối tác khác. Anh chỉ biết, lần đầu tiên trong đời, anh đã mất đi sự kiểm soát logic hoàn toàn.

Đêm hôm đó, trở về biệt thự, Chi Mai cố gắng ngủ. Nhưng cô không thể. Cô mở laptop và soạn thảo một Điều khoản Bổ sung mới cho Hợp đồng của họ, chỉ cho riêng cô đọc.

Điều khoản X: Khoảng cách cảm xúc. Cấm Thiên Ân hành động quá logic để che giấu hành động quá phi logic. Vi phạm: Phạt Chi Mai một nụ hôn thật.

Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của mình, Thiên Ân cũng đang gõ trên laptop.

Dữ liệu mới: Cảm xúc ghen tuông. Phân tích: Hoàn toàn phi logic, nhưng lại có tác dụng tăng cường khả năng bảo vệ Hợp đồng. Kết luận: Cần duy trì các hành vi vi phạm Điều 2 để tiếp tục thu thập dữ liệu về “phản ứng cảm xúc” của Chi Mai.

Hai tâm hồn đối lập, giờ đây đều bị mắc kẹt trong vòng xoáy của những lời nói dối logic và những sự thật phi logic.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×