cà phê tình yêu

Chương 1: Buổi Sáng Mùa Thu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mặt trời vừa lên cao, những tia sáng nhẹ nhàng xuyên qua những tán cây xanh mướt, chiếu rọi xuống con phố nhỏ. Cái lạnh của buổi sáng mùa thu khiến không khí thêm phần dễ chịu, không nóng bức như những ngày hè oi ả. Hà vừa mở cửa quán cà phê của mình, nhìn những chiếc lá rơi xuống mặt đất, nhẹ nhàng và đầy lãng mạn.

Cô luôn yêu thích không gian yên tĩnh của quán vào buổi sáng, trước khi khách hàng ùa vào. Đó là khoảng thời gian cô có thể thư giãn một chút, chuẩn bị cho một ngày làm việc bận rộn. Quán của Hà không quá lớn, chỉ có vài bàn ghế gỗ mộc mạc, một tấm gương cổ treo trên tường và một vài cây xanh trang trí. Tất cả tạo nên một không gian ấm cúng, nhẹ nhàng.

Hà vừa pha cà phê vừa suy nghĩ về những cuộc trò chuyện đã diễn ra trong ngày hôm qua. Cô không có nhiều bạn bè, công việc ở quán chiếm hết thời gian của cô, và cô cũng không dễ dàng mở lòng với người khác. Nhưng có một người mà cô không thể không nhớ đến. Anh ta là một khách hàng hiếm hoi của quán, và mỗi lần gặp nhau, Hà cảm thấy có gì đó lạ lẫm, vừa dễ chịu nhưng cũng vừa làm cô khó chịu.

Quân là một chàng trai ít nói, nhìn có vẻ hơi nhút nhát. Mỗi lần anh vào quán, Hà chỉ có thể thấy anh chọn một góc nhỏ ngồi yên lặng, gọi một tách cà phê đen và thường xuyên dán mắt vào chiếc laptop. Cô không biết tại sao, nhưng có một cảm giác đặc biệt về anh.

Sáng nay, như thường lệ, Quân lại bước vào quán. Hà chưa kịp chào thì anh đã bước đến chiếc bàn quen thuộc. Cô mỉm cười, đôi mắt của anh không gặp cô, nhưng Hà biết anh đang cố gắng để không làm phiền ai.

“Cà phê đen, đúng không?” Hà hỏi.

Quân gật đầu, nhẹ nhàng đáp: “Vâng.”

Trong lòng Hà bất giác có chút gì đó dâng lên, như một cảm xúc mà cô không thể gọi tên. Cô tự hỏi liệu lần này, anh có thể nói một câu nào đó khác ngoài “Vâng” và “Cảm ơn” như mọi lần hay không.

Chờ Quân ngồi xuống, Hà quay đi pha cà phê, nhưng không hiểu sao, cô lại không thể không để ý đến anh. Mỗi lần cô rời khỏi quầy pha chế, ánh mắt của anh lại tìm đến góc khuất trong quán, không một lần nhìn thẳng vào cô.

Liệu rằng ngày hôm nay, câu chuyện của họ có thể bắt đầu khác biệt không?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.