cảm xúc bị đánh cắp

Chương 10: Trái tim tự do


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau cuộc đối đầu quyết liệt với kẻ đứng sau công nghệ, không gian dường như nhẹ nhàng hơn. Hàn Vũ và Linh Chi bước ra ngoài, ánh nắng chiều rọi lên khuôn mặt họ, tạo ra những tia sáng lung linh trên mặt hồ gần đó. Không còn cảm xúc giả tạo, không còn sự lo lắng âm ỉ – chỉ còn tình cảm thật, trọn vẹn và chân thành.

Hàn Vũ nắm tay Linh Chi, ánh mắt tràn đầy quyết tâm:

“Linh Chi… cảm xúc này, anh biết chắc rằng là của chính anh. Không còn ai can thiệp, không còn gì giả tạo. Anh yêu em, thực sự yêu em.”

Linh Chi cảm thấy tim mình nhói lên vì hạnh phúc, giọng nói nghẹn ngào:

“Anh… em cũng vậy. Em chưa bao giờ dám chắc cảm xúc này là thật cho đến khi thấy anh đối mặt tất cả.”

Khoảnh khắc ấy, hai người đứng im giữa công viên yên tĩnh, chỉ nghe tiếng lá xào xạc và nhịp tim của nhau. Tất cả thử thách, tất cả nguy hiểm trước đây, bỗng chốc như tan biến.

Trong những ngày tiếp theo, Linh Chi và Hàn Vũ cùng nhau hồi phục. Họ trò chuyện, cười đùa và chia sẻ cảm xúc chân thật mà không còn bị bất cứ công nghệ nào thao túng. Mỗi khoảnh khắc bên nhau đều là tình cảm thật, không giả tạo, không sợ hãi.

Một buổi tối, họ ngồi trên băng ghế ven hồ, ánh đèn đường phản chiếu lên mặt nước. Hàn Vũ nhẹ nhàng nắm tay Linh Chi:

“Anh nghĩ rằng, tình cảm thật sự không cần hoàn hảo. Nó chỉ cần chân thành và tự do. Cảm giác này… anh muốn giữ mãi bên em.”

Linh Chi mỉm cười, tựa đầu vào vai anh:

“Em cũng vậy. Sau tất cả, em mới hiểu rằng… tình yêu thật sự là lựa chọn, là sự tin tưởng, và là sự dũng cảm để đối mặt với chính cảm xúc của mình.”

Câu chuyện về công nghệ thao túng cảm xúc không còn ám ảnh họ nữa. Họ biết rằng, cảm xúc thật và tình yêu chân thành sẽ luôn chiến thắng mọi thứ giả tạo. Minh Tuấn cũng giúp họ đảm bảo kẻ đứng sau công nghệ không thể tiếp tục can thiệp, mang lại sự an toàn tuyệt đối.

Một ngày nọ, Hàn Vũ đưa Linh Chi đến quán cà phê nơi họ lần đầu gặp nhau. Anh cười, ánh mắt ấm áp:

“Em có nhớ không? Lần đầu chúng ta trò chuyện ở đây… tất cả đều bắt đầu từ khoảnh khắc ấy.”

Linh Chi gật đầu, nụ cười tràn đầy hạnh phúc:

“Em nhớ. Và từ khoảnh khắc ấy, trái tim em đã rung động… nhưng bây giờ, nó hoàn toàn tự do.”

Họ cùng nhau ngồi, thưởng thức cà phê, trò chuyện và cười đùa. Không còn sợ hãi, không còn nghi ngờ – chỉ còn tình yêu chân thật len lỏi qua từng ánh mắt, từng nụ cười, từng cái chạm tay.

Cuối cùng, Linh Chi và Hàn Vũ quyết định dành thời gian bên nhau, tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên. Họ cùng nhau đi dạo, đi du lịch, chia sẻ những ước mơ và kế hoạch cho tương lai. Mỗi bước đi đều là lựa chọn từ trái tim, không còn bất kỳ sự thao túng nào.

Trái tim họ, sau tất cả những thử thách, cuối cùng đã tự do, chọn nhau và yêu nhau thật sự. Tình yêu này không phải là kết quả của công nghệ, mà là sự lựa chọn chân thành, dũng cảm đối mặt với thử thách và niềm tin vào cảm xúc thật.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×