cảm xúc bị đánh cắp

Chương 9: Cuộc đối đầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Linh Chi thức dậy với cảm giác căng thẳng nhưng quyết tâm. Cô biết rằng, để cứu Hàn Vũ hoàn toàn khỏi cảm xúc giả tạo và bảo vệ anh khỏi kẻ đứng sau công nghệ, cô phải hành động ngay.

Buổi chiều, Linh Chi hẹn Hàn Vũ tại công viên – nơi họ từng tạo ra khoảnh khắc cảm xúc thật đầu tiên. Không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió thổi qua tán lá và tiếng nước vỗ nhẹ vào bờ, tạo ra một không gian vừa thơ mộng vừa căng thẳng.

Trước khi Linh Chi kịp nói gì, Hàn Vũ nhìn cô, ánh mắt đầy quyết tâm:

“Linh Chi… hôm nay, anh muốn đối mặt với sự thật. Không còn cảm xúc giả tạo, không còn nỗi sợ, chỉ có cảm xúc thật của mình.”

Câu nói ấy khiến Linh Chi mỉm cười, đồng thời thót tim. Đây là khoảnh khắc quan trọng: Hàn Vũ đã bắt đầu hoàn toàn tỉnh táo, sẵn sàng đối mặt với mọi nguy cơ.

“Anh sẵn sàng chưa?” cô hỏi, giọng dịu dàng nhưng nghiêm túc.

Hàn Vũ gật đầu. “Sẵn sàng.”

Cả hai bắt đầu bước vào kế hoạch của Linh Chi: một tình huống thử thách cảm xúc và trí tuệ, đồng thời tạo cơ hội để tìm ra kẻ đứng sau công nghệ. Cô dẫn anh đến một căn phòng trống, nơi Minh Tuấn đã chuẩn bị các thiết bị dò sóng cảm xúc và máy quét dữ liệu từ xa.

“Anh sẽ thấy một loạt các tín hiệu giả tạo, nhưng đừng hoảng sợ. Hãy tập trung vào cảm xúc thật của mình,” Linh Chi nhắc nhở.

Hàn Vũ im lặng, hít một hơi sâu. Anh nhìn Linh Chi, ánh mắt tràn đầy niềm tin và quyết tâm. Cô thấy trái tim mình nhói lên: đây chính là khoảnh khắc cảm xúc thật của anh chiến thắng cảm xúc giả tạo.

Minh Tuấn khởi động máy quét, các tín hiệu hiện lên màn hình. Một loạt các dữ liệu từ xa của kẻ đứng sau công nghệ bắt đầu được hiển thị.

“Đây rồi, chúng ta có địa chỉ IP chính xác của họ,” Minh Tuấn nói, giọng căng thẳng nhưng đầy quyết đoán.

Linh Chi gật đầu. “Hãy bắt đầu đối đầu. Hãy để anh ấy thấy sự thật bằng chính trái tim mình.”

Khi tín hiệu giả tạo dần biến mất, Hàn Vũ bắt đầu phản ứng theo cảm xúc thật: lo lắng, sợ hãi, nhưng cũng đầy quyết tâm. Anh nắm chặt tay Linh Chi, ánh mắt không rời cô.

“Anh không sợ nữa. Anh muốn… bảo vệ em, và đối mặt với tất cả,” anh nói, giọng run run nhưng chân thành.

Khoảnh khắc ấy khiến Linh Chi thở phào nhẹ nhõm. Cô biết rằng cảm xúc giả tạo đã bị đẩy lùi, nhường chỗ cho tình cảm thật của anh. Nhưng cuộc đối đầu chưa kết thúc – kẻ đứng sau công nghệ vẫn đang quan sát.

Minh Tuấn nhấn nút cuối cùng trên máy quét, phát hiện ra vị trí thật sự của kẻ đứng sau công nghệ. Linh Chi quyết định trực tiếp đối mặt. Cô dẫn Hàn Vũ đến một tòa nhà bỏ hoang, nơi tín hiệu IP mạnh nhất xuất hiện.

Bên trong, họ gặp kẻ đứng sau – một người đàn ông mang vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén. “Các người không nên can thiệp,” hắn nói, giọng nghiêm trọng.

Hàn Vũ bước tới, tay nắm chặt của Linh Chi:

“Anh sẽ không sợ. Cảm xúc của anh là của anh, và anh sẽ bảo vệ người mà anh yêu.”

Kẻ đứng sau công nghệ nhíu mày, nhưng Linh Chi bật thiết bị dò sóng, phát hiện tín hiệu giả tạo và tắt hoàn toàn hệ thống. Kẻ đó kinh ngạc, nhưng không thể làm gì hơn.

Sau khi tín hiệu giả tạo bị vô hiệu hóa, Hàn Vũ thở phào, ánh mắt tràn đầy cảm xúc thật:

“Linh Chi… cảm giác này… là thật. Trái tim anh tự chọn em.”

Linh Chi mỉm cười, nước mắt lấp lánh:

“Anh đã làm được. Đây là cảm xúc thật, không còn gì giả tạo nữa.”

Cả hai ôm chầm lấy nhau, trái tim họ hòa nhịp, cảm xúc chân thành len lỏi qua mọi tổn thương trước đây.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×