căn phòng không khóa

Chương 1: Tin nhắn bí ẩn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bầu trời Hà Nội mùa đông vốn u ám, nhưng hôm nay càng thêm lạnh buốt. Gió từ Hồ Tây thổi vào, quấn quanh từng tán cây trụi lá, thốc vào mặt đường vắng tanh, mang theo hương mưa cũ và mùi khói bếp xa xăm. Bên trong căn phòng nhỏ ở tầng ba của một chung cư cũ gần phố Trích Sài, Bảo ngồi co ro bên bàn làm việc, mắt dán vào màn hình laptop, tay cầm điện thoại run run.

Tin nhắn vừa đến, từ một số lạ, chỉ vỏn vẹn vài chữ:

"Căn hộ số 1203. Anh ấy không còn nữa. Không ai được biết."

Bảo nhíu mày, cảm giác tò mò lẫn e ngại trào lên. Cô đã nhận nhiều tip vụ án nhỏ cho báo mạng, nhưng lần này, giọng điệu tin nhắn khiến tim cô đập nhanh hơn. "Anh ấy không còn nữa"? Chẳng phải là một cách nói nhẹ nhàng cho “chết sao"?

Cô nhấp vào link kèm tin nhắn. Một bức ảnh mờ, chụp từ xa, cho thấy tòa chung cư cao cấp trên phố Lý Thường Kiệt. Tòa nhà hiện đại, mỗi căn hộ được trang bị hệ thống nhà thông minh, camera hành lang, khóa cửa tự động… và giờ đây, một cái gì đó không ổn đã xảy ra.

Bảo đứng dậy, đi lại trong phòng. Cô biết mình không phải cảnh sát, cũng chẳng phải thám tử chuyên nghiệp. Cô là phóng viên trẻ, thích xía vào những vụ án mà người khác e dè. Nhưng lòng tò mò lại luôn thắng lý trí. Mỗi vụ án là một mảnh ghép câu chuyện con người, mà lần này, cô cảm nhận, mảnh ghép ấy đậm màu đen tối hơn bao giờ hết.

Cô bật laptop, tìm trên Google địa chỉ chung cư. "Chung cư Sunlight Tower, căn hộ 1203…" — kết quả hiện ra đầy đủ: khu cao cấp với hàng loạt tiện ích, tầng hầm, camera an ninh 24/7, hồ bơi trên tầng thượng, sảnh rộng với thang máy hiện đại… Một nơi tưởng như an toàn tuyệt đối, nhưng một người chết ngay trong căn hộ của mình, và cửa khóa từ bên trong.

Bảo nhấc điện thoại, mở ứng dụng ghi chú, ghi vội vài dòng:

Số lạ nhắn tin.

Địa chỉ căn hộ 1203.

Camera hành lang có thể bị vô hiệu hoá?

Ai là người thông báo?

Cô ngồi xuống, nhìn lại bức ảnh mờ. Căn hộ tầng 12, ban ngày, ánh sáng vàng từ trong phòng xuyên qua rèm cửa, chiếu ra hành lang trắng tinh. Không một bóng người ngoài hành lang. Nhưng trong căn hộ, có thể ai đó đã… chết?

Một cảm giác rùng mình len lỏi. Cô nhắn lại số lạ:

"Bạn là ai? Tại sao gửi cho tôi thông tin này?"

Không trả lời.

Bảo thở dài, biết rằng cô vừa bước vào một vụ án không đơn giản. Thường thì những tin nhắn vô danh như thế này là cánh cửa mở đầu cho hàng loạt nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng là manh mối duy nhất.

Cô bật Google Maps, tìm đường tới chung cư. Khoảng cách không xa, chỉ vài km, nhưng trời lạnh, và cô cảm nhận một nỗi lo sợ lẫn hứng thú khó tả. Cô thu dọn túi xách: sổ ghi chú, bút, máy ảnh, điện thoại phụ, đèn pin. Tất cả đều chuẩn bị cho những điều không biết phía trước.

Trên đường đi, Bảo không khỏi nhớ về một vụ án trước đây mà cô từng đưa tin. Một chủ quán cà phê bị sát hại, hung thủ là người thân quen. Lúc ấy, cô đã cảm nhận được cái lạnh của sự thật len lỏi giữa con người, giữa những lời dối trá. Và lần này, cảm giác ấy lại trở lại, mạnh mẽ hơn, bởi hiện trường tưởng như hoàn hảo nhưng ẩn chứa một bí mật khiến mọi lời giải thích đều trở nên vô nghĩa.

Khi Bảo tới cổng chung cư, bảo vệ nhìn cô với ánh mắt dò xét. Cô bước nhanh qua, leo thang máy, tim đập mạnh. Tầng 12. Căn hộ 1203. Căn hộ khóa từ bên trong, nhưng camera hành lang vừa bị vô hiệu hoá đúng lúc.

Cô đứng trước cửa căn hộ, cảm giác nặng nề bao trùm. Khóa cửa hiện đại, nhưng có vẻ như ai đó đã can thiệp từ xa. Bảo hít một hơi sâu, lén lút mở điện thoại, chụp ảnh cửa, ban công, hành lang. Mọi thứ yên tĩnh đến đáng sợ. Không một tiếng động, không một bóng người.

Một tiếng chuông điện thoại vang lên. Số lạ. Tin nhắn thứ hai, ngắn gọn:

"Đừng đi xa. Quan sát kỹ, nhưng đừng để bị phát hiện. Họ đang theo dõi."

Bảo nuốt cứng, tim đập mạnh. “Họ… là ai?” Cô tự hỏi. Nhưng ngay lập tức, một luồng cảm giác hứng thú xen lẫn nguy hiểm kéo cô đi. Vụ án này không chỉ là một cái chết đơn giản, mà là một trò chơi của công nghệ, sự lừa dối và những con người giấu mặt.

Cô đặt tay lên cánh cửa, chuẩn bị bước vào. Bên trong, sự thật đang chờ. Nhưng nó có thể nguy hiểm đến mức nào? Chẳng ai biết.

Bảo nắm chặt máy ảnh, nhấn nút quay video. Mỗi bước chân trong hành lang đều vang vọng như nhịp tim cô. Và khi cô tiến tới, căn phòng khóa từ bên trong vẫn yên lặng, nhưng một câu hỏi duy nhất cứ vang lên: “Ai đã làm điều này, và vì sao?”

Và như thế, hành trình của Bảo để vén bức màn bí ẩn của “Căn Phòng Không Khóa” bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×