cậu em thơ ngây của tôi

Chương 1


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Căn hộ nhỏ của tôi ở khu tập thể cũ kỹ mang lại cảm giác ấm cúng, nhưng đôi khi cũng hơi ngột ngạt. Đặc biệt là từ khi Thiên Ân dọn đến ở phòng kế bên. Thiên Ân, hay cậu em tôi vẫn hay gọi, là con trai của cô bạn thân đã qua đời của mẹ tôi. Cậu bé mới chuyển lên thành phố học đại học, và trách nhiệm chăm sóc cậu nghiễm nhiên đổ lên vai tôi – một phụ nữ đã bước qua tuổi ba mươi, bận rộn với công việc biên tập viên và đã quen với sự cô độc của mình.

Giờ này là khoảng chín giờ tối. Tôi ngồi trước màn hình máy tính, cố gắng chiến đấu với deadline của một bản thảo. Dưới ánh đèn bàn vàng vọt, tôi nghe thấy tiếng rắc rắc nhẹ từ phòng bên. Đó là Thiên Ân đang làm bài tập, hay có lẽ là đang tập luyện thể thao. Cậu em mười chín tuổi ấy đang ở độ tuổi mà mọi thứ đều nảy nở một cách mạnh mẽ, không cần phải cố gắng.

Tôi thở dài, ngả lưng ra sau ghế. Sự khác biệt giữa hai chúng tôi thật sự rất rõ ràng. Tôi mang trên mình sự mệt mỏi và những vết hằn của kinh nghiệm, của những mối tình đã qua. Còn cậu em, cậu tràn đầy sự sống động, một loại ngây thơ thuần khiết đến mức đôi khi làm tôi cảm thấy ghen tị và khó xử.

Hôm nay, Thiên Ân đã vô tình làm đổ một lọ tinh dầu bạc hà cũ trong phòng. Dù đã dọn dẹp kỹ, mùi hương đó vẫn mờ ảo len lỏi qua khe cửa, hòa vào không khí phòng tôi. Đó là một mùi hương mát lạnh nhưng lại có gì đó sắc bén, giống như chính sự hiện diện của cậu.

Tôi đứng dậy, định pha một cốc trà để làm dịu thần kinh, nhưng bỗng nhiên một suy nghĩ táo bạo lóe lên. Tôi bước nhẹ ra hành lang chung, tay đặt lên nắm cửa phòng cậu em.

"Thiên Ân?" Tôi khẽ gọi.

Tiếng động bên trong dừng lại. Cánh cửa mở ra ngay lập tức. Thiên Ân đứng đó, chỉ mặc một chiếc áo phông mỏng đã sờn và quần đùi thể thao. Hơi thở cậu có vẻ dồn dập vì vừa vận động. Mái tóc đen hơi rối, vương vài giọt mồ hôi. Dưới ánh đèn điện yếu ớt, đường nét khuôn mặt cậu hiện lên rõ ràng, góc cạnh hơn tôi tưởng. Đặc biệt là ánh mắt. Ánh mắt ấy luôn chứa đựng sự trong sáng của một đứa trẻ, nhưng đồng thời lại có cái nhìn tò mò của một người đàn ông sắp trưởng thành.

"Chị, có chuyện gì ạ?" Giọng cậu trầm hơn một chút so với bình thường, có lẽ do đang tập trung.

Tôi cảm thấy cổ họng mình hơi khô. "À... chị nghe có tiếng động nên qua xem em có cần gì không. Mùi bạc hà vẫn còn khá nồng, em ngủ có được không?" Tôi cố gắng giữ giọng điệu tự nhiên nhất.

Thiên Ân nghiêng đầu, một cử chỉ ngây thơ quen thuộc. "Em quen rồi, chị đừng lo. Hay chị thấy khó chịu à?" Cậu bước ra một bước, khoảng cách giữa chúng tôi lập tức bị rút ngắn. Tôi có thể thấy rõ mồ hôi li ti đọng lại trên thái dương cậu, và cảm nhận rõ hơn hơi ấm tỏa ra từ cơ thể cậu.

Trong khoảnh khắc đó, tôi không thể rời mắt khỏi vùng xương quai xanh hơi lộ ra dưới cổ áo phông mỏng. Nó gợi cảm một cách vô ý, không hề cố tình.

"Không, chị không sao. Chỉ là..." Tôi lúng túng. "Chỉ là... hơi nóng." Tôi biết mình đang nói dối. Không khí không hề nóng, mà là sự căng thẳng đột ngột giữa hai chúng tôi.

Thiên Ân mỉm cười, nụ cười rạng rỡ làm tôi phải hơi nhíu mày quay đi. "Chị cứ vào đây, em vừa làm một cốc nước chanh. Hay để em mang qua phòng chị nhé?"

"Không cần đâu, chị về ngay đây." Tôi vội vàng lùi lại, như thể vừa chạm phải vật gì đó bỏng rát.

"Chị ngủ ngon nhé." Cậu em nói, giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp, không hề nhận ra sự rối bời trong tôi.

Tôi quay lưng đi nhanh chóng, trái tim đập nhanh một cách khó hiểu. Về đến phòng, tôi khóa trái cửa. Tôi dựa lưng vào cánh cửa lạnh ngắt, cố gắng điều hòa hơi thở. Tôi tự nhủ: Đó chỉ là sự ngây thơ của một cậu bé. Nhưng sự tương phản giữa sự ngây thơ ấy và những gì tôi cảm nhận được khi đứng gần cậu, lại là một sự kích thích im lặng và cấm kỵ mà tôi chưa từng trải qua.

Mùi bạc hà vẫn theo tôi vào phòng, giờ đây không chỉ là mùi tinh dầu, mà là mùi cơ thể đang lớn của cậu em. Tôi biết, từ đêm nay, tôi sẽ phải chiến đấu với sự tò mò và khao khát tiềm ẩn này mỗi khi tôi nghe thấy tiếng động từ căn phòng kế bên.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×