Cậu Muốn Bao Nhiêu???

Chương 2: Ký Ức Đau Thương


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trên đường về ký túc xá, Diệp Tinh Hà lê bước chân nặng nề, đầu óc quay cuồng với những mảnh thông tin rời rạc từ các bình luận trên mạng. Từng câu chữ, từng cụm từ cứ luẩn quẩn trong tâm trí cậu, vẽ nên một bức tranh kinh hoàng. Một sự thật phũ phàng, tàn nhẫn dần hiện rõ: cậu là nam phụ ác độc trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ đoàn sủng. Em trai cậu, Diệp Nam, chính là nhân vật chính vạn người mê, được mọi người yêu thương, chiều chuộng vô điều kiện. Còn cậu, chỉ là một nam phụ với kết cục thê thảm, bị hành hạ đến chết. Ý nghĩ đó như một lưỡi dao sắc bén cứa vào tim Diệp Tinh Hà, khiến cậu lạnh toát. Cậu từng đọc qua những cuốn tiểu thuyết tương tự, nơi những nhân vật phụ mang số phận bi thảm, bị đối xử tàn nhẫn chỉ để làm nền cho sự hào quang của nhân vật chính. Nhưng chưa bao giờ Diệp Tinh Hà nghĩ rằng mình lại rơi vào tình cảnh đó, trở thành một phần của một câu chuyện hư cấu, nơi cậu bị định sẵn một kết cục bi đát. Toàn bộ cuộc đời cậu, những nỗi đau, những mất mát, dường như chỉ là một kịch bản đã được sắp đặt sẵn, không thể thay đổi. Điều này khiến cậu cảm thấy bất lực, tuyệt vọng đến cùng cực. Nghĩ đến đây, Diệp Tinh Hà không khỏi rùng mình. Cái chết, một cái chết bi thảm, đã được định sẵn cho cậu. Liệu cậu có thể thay đổi số phận này không? Hay cậu sẽ phải chấp nhận nó, chờ đợi ngày mình bị hành hạ, bị tước đoạt mọi thứ cho đến khi không còn gì cả? Nỗi sợ hãi dâng lên, bao trùm lấy tâm trí cậu, khiến cậu cảm thấy ngột ngạt. Chuyện tuyệt giao với Lăng Dạ, thực ra cậu đã ấp ủ từ lâu. Mặc dù chưa từng nói với ai, nhưng sâu thẳm trong lòng, Diệp Tinh Hà luôn ghen tị với Lăng Dạ, người bạn cùng phòng hoàn hảo của mình. Ngay từ lần đầu gặp cậu ấy, Diệp Tinh Hà đã có ác cảm không thể giải thích được. Lăng Dạ là con trai độc nhất được gia tộc hào môn bồi dưỡng, gần như là một người toàn năng. Cậu ấy có thể thoải mái trò chuyện với những đại gia mà Diệp Tinh Hà chỉ thấy trên TV, lại còn đẹp trai hơn cả ngôi sao điện ảnh, thu hút mọi ánh nhìn. Một người sao lại có thể hoàn hảo đến vậy? Càng ở bên Lăng Dạ, Diệp Tinh Hà càng cảm thấy mình thật đáng thương, thật vô giá trị. Có lẽ, như lời Trình Du nói, ngoài một khuôn mặt ưa nhìn, cậu chẳng có gì đáng giá, một kẻ vô dụng không hơn không kém. Diệp Tinh Hà luôn sống trong cái bóng của người khác, đặc biệt là Diệp Nam và giờ là Lăng Dạ. Cậu cảm thấy mình như một con chim bị nhốt trong lồng, dù có cố gắng vùng vẫy đến đâu cũng không thể thoát ra được. Sự ghen tị không ngừng gặm nhấm tâm hồn cậu, biến cậu thành một người cay nghiệt, luôn nhìn mọi thứ với ánh mắt tiêu cực. Cậu biết điều đó không tốt, nhưng cậu không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Mỗi khi nhìn thấy Lăng Dạ được mọi người ngưỡng mộ, Diệp Tinh Hà lại cảm thấy một nỗi đau nhói trong tim. Bây giờ, khi biết mình là nam phụ ác độc, mọi cảm xúc tiêu cực của Diệp Tinh Hà dường như được lý giải. Có lẽ, việc cậu ghen tị với Lăng Dạ, việc cậu muốn tuyệt giao với Lăng Dạ, tất cả đều là một phần của kịch bản đã được định sẵn. Cậu là một con rối bị điều khiển, không có quyền tự do lựa chọn. Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng bao trùm lấy cậu, khiến cậu cảm thấy bất lực. Cậu không muốn trở thành một nam phụ ác độc, cậu không muốn có một kết cục bi thảm, nhưng liệu cậu có thể thay đổi được điều đó không? Cậu nhớ lại những chi tiết khác trong các bình luận. Nam phụ ác độc thường có xu hướng chống đối nhân vật chính, gây ra đủ loại rắc rối, và cuối cùng bị chính nhân vật chính trừng phạt một cách dã man. Liệu hành động tuyệt giao với Lăng Dạ có phải là bước đầu tiên để cậu đi theo con đường đó không? Diệp Tinh Hà không muốn mình trở thành một kẻ tàn ác, nhưng dường như, số phận đang đẩy cậu vào con đường đó. Cậu cảm thấy mình đang bị mắc kẹt trong một mê cung không lối thoát, nơi mỗi bước đi đều dẫn cậu đến một vực sâu. Sự bất công trong cuộc đời Diệp Tinh Hà đã ăn sâu vào tiềm thức cậu từ khi còn nhỏ. Diệp Nam luôn là trung tâm của sự chú ý, luôn nhận được những điều tốt đẹp nhất, còn Diệp Tinh Hà thì luôn bị bỏ lại phía sau. Từ những món đồ chơi, quần áo, đến tình yêu thương của bố mẹ, tất cả đều dành cho Diệp Nam. Diệp Tinh Hà lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm, trong sự tủi thân và cô độc. Điều đó đã hình thành nên một con người mặc cảm, tự ti, luôn nghĩ rằng mình không xứng đáng với bất cứ điều gì. Cậu nhớ đến Trình Du, người bạn trai cũ đã bỏ rơi cậu để đến với Diệp Nam. Trình Du đã nói rằng cậu "chán ngắt", "như khúc gỗ", và rằng cậu "không xứng đáng". Những lời nói đó cứ vang vọng trong đầu Diệp Tinh Hà, như một lời khẳng định cho sự vô dụng của cậu. Liệu Diệp Tinh Hà có thực sự tệ đến vậy không? Hay đó chỉ là những lời nói được viết sẵn trong kịch bản để đẩy cậu vào con đường của một nam phụ ác độc? Diệp Tinh Hà dừng lại trước cửa ký túc xá, trái tim đập thình thịch. Cậu không biết phải đối mặt với Lăng Dạ như thế nào sau tin nhắn tuyệt giao đó. Lăng Dạ là một người mạnh mẽ, quyền lực, và cậu ấy chắc chắn sẽ không dễ dàng chấp nhận lời tuyệt giao của Diệp Tinh Hà. Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Liệu Lăng Dạ sẽ trừng phạt cậu như trong tiểu thuyết? Hay cậu ấy sẽ làm điều gì đó kinh khủng hơn? Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng Diệp Tinh Hà. Cậu không muốn bị hành hạ, không muốn chết. Cậu muốn sống, muốn thoát khỏi cái số phận bi thảm này. Nhưng liệu cậu có đủ sức mạnh để chống lại kịch bản đã được định sẵn không? Hay cậu sẽ phải chấp nhận số phận của một nam phụ ác độc, bị đẩy vào con đường tội lỗi và cuối cùng là cái chết? Cậu tự hỏi, liệu có ai có thể giúp cậu thoát khỏi vòng xoáy định mệnh này không? Có ai tin rằng cậu không phải là một kẻ ác độc, mà chỉ là một nạn nhân của hoàn cảnh không? Diệp Tinh Hà cảm thấy cô độc hơn bao giờ hết. Cậu không có ai để tâm sự, không có ai để chia sẻ nỗi sợ hãi và tuyệt vọng của mình. Cậu chỉ có một mình, đối mặt với một số phận đã được định sẵn. Tuy nhiên, trong sâu thẳm trái tim Diệp Tinh Hà, một tia hy vọng nhỏ bé vẫn le lói. Cậu không muốn trở thành một kẻ ác, cậu không muốn chết. Cậu muốn sống, muốn thay đổi số phận của mình. Mặc dù mọi thứ dường như đang chống lại cậu, nhưng Diệp Tinh Hà quyết tâm không bỏ cuộc. Cậu sẽ tìm mọi cách để thoát khỏi vai diễn nam phụ ác độc này, để chứng minh rằng cậu không phải là một kẻ tàn ác, và rằng cậu xứng đáng được sống một cuộc đời hạnh phúc. Diệp Tinh Hà hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân. Cậu biết rằng con đường phía trước sẽ đầy chông gai, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác. Cậu phải chiến đấu vì chính mình, vì cuộc đời của mình. Cậu sẽ không để bất kỳ kịch bản nào, bất kỳ ai, định đoạt số phận của cậu. Đây là cuộc đời của Diệp Tinh Hà, và cậu sẽ là người viết nên kết cục cho nó. Quyết tâm ấy bùng lên trong lòng cậu như một ngọn lửa, thắp sáng con đường tối tăm phía trước. Dù biết rằng việc này đầy rủi ro và khó khăn, Diệp Tinh Hà vẫn không hề nao núng. Cậu sẽ không cam chịu số phận bi thảm đã được định sẵn.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.