ceo lạnh lùng, nữ chính nghịch ngợm

Chương 1: Ngày đầu tại công ty mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lạc Thanh Vy đứng trước tòa nhà kính sáng loáng của Tập đoàn Hàn Thịnh, hít một hơi thật sâu. Trong lòng cô vừa hồi hộp vừa háo hức, bởi hôm nay là ngày đầu tiên của công việc mơ ước, một vị trí designer tại công ty quảng cáo hàng đầu.

Cô chỉnh lại áo sơ mi trắng, lướt tay qua mái tóc hơi rối vì sáng nay thức dậy trễ. “Thôi, dù gì cũng phải tỏa sáng thôi,” cô tự nhủ, nở một nụ cười tự tin… nhưng ngay lúc đó, đôi giày cao gót mới mua đã trượt trên vỉa hè ướt, khiến cô suýt ngã. May mắn, Thanh Vy kịp nắm cột đèn bên đường, lòng thót lên một nhịp.

“Ngày đầu đã mệt mỏi vậy sao…” cô lẩm bẩm, vén váy và bước tiếp vào cổng tòa nhà.

Sảnh lễ tân rộng lớn với ánh sáng vàng ấm áp khiến cô choáng ngợp. Các nhân viên di chuyển nhịp nhàng, bàn giấy sáng bóng, máy tính màn hình cong hiển thị những thiết kế bắt mắt. Một cảm giác vừa hồi hộp vừa phấn khích tràn ngập.

“Xin chào, tôi là Lạc Thanh Vy, đến nhận bàn làm việc…” cô nói, giọng hơi run trước receptionist xinh đẹp.

“À, bạn mới phải không? Ngồi chờ một chút, tôi sẽ gọi quản lý trực tiếp.” Receptionist mỉm cười, giọng dịu dàng. Thanh Vy mím môi, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.

Chỉ vài phút sau, một chiếc thang máy lặng lẽ mở cửa, và từ đó bước ra một người khiến không khí quanh cô bỗng trở nên lạnh lùng lạ thường. Hàn Dật – CEO nổi tiếng vì vẻ ngoài lạnh như băng, ánh mắt sắc lạnh như dao, nhưng trong sâu thẳm lại luôn hoàn hảo đến từng chi tiết.

Anh đang xem bảng kế hoạch trên iPad, bước đi từng bước chắc nịch. Thanh Vy nhìn anh, tim tự dưng đập nhanh. “Ôi trời, đúng là soái ca công sở,” cô thầm nghĩ, cố gắng không để lộ sự ngây ngô.

“Cô là Lạc Thanh Vy?” giọng Hàn Dật vang lên, nghiêm nghị nhưng không gắt gỏng. Anh ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào cô một giây rồi quay lại màn hình.

“Vâng… vâng ạ,” cô lắp bắp, cảm giác bị soi đến từng tế bào.

“Đi theo tôi. Tôi sẽ dẫn cô đến bàn làm việc.” Hàn Dật nói, giọng đều đều, lạnh lùng nhưng chuẩn mực. Thanh Vy vừa bước theo vừa cố hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh.

Hành lang công ty rộng và dài, những bức tường kính phản chiếu ánh sáng, làm cô thấy mọi thứ thật… xa hoa. Nhưng cũng vì vậy, cô không tránh khỏi việc vấp chân vào gối quét sàn, làm một chiếc thùng tài liệu nghiêng đổ. Thanh Vy kêu một tiếng thầm: “Ôi không…”

Hàn Dật quay lại, nhìn cô, đôi mắt thoáng chút nghiêm khắc. “Cẩn thận một chút.”

“Dạ, vâng…” cô vừa nói vừa nhanh chóng đứng dậy, tay run run nhặt những tài liệu rơi vãi.

Bước vào phòng thiết kế, Thanh Vy ngạc nhiên. Không gian rộng, bàn làm việc được sắp xếp khoa học, màn hình máy tính cong, đèn LED dịu mắt. Cô nhìn quanh, tim vẫn còn loạn nhịp vì vừa gặp CEO “soái ca” ngoài đời thực.

“Đây là bàn của cô,” Hàn Dật chỉ một chiếc bàn gần cửa sổ. “Còn về dự án hiện tại, tôi sẽ gửi tài liệu vào email cá nhân. Kiểm tra xong, tôi cần báo cáo sớm.”

“Dạ, tôi sẽ…” cô ngập ngừng, rồi thấy anh đã quay người đi. Thanh Vy thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn hồi hộp không thôi.

Cô mở laptop, nhìn màn hình thiết kế đầu tiên của dự án. “Wow… deadline là ba ngày?!” Cô thầm than vãn. Nhưng rồi nụ cười lại hiện lên: “Cứ làm từ từ, từ từ sẽ quen thôi.”

Một tiếng điện thoại rung lên, Thanh Vy vội cầm lên. “Alo? … À, vâng, tôi sẽ đến phòng họp ngay ạ.” Cô nhìn lịch trên màn hình, hóa ra Hàn Dật muốn họp toàn bộ team ngay trong sáng hôm nay. Tim cô đập nhanh, vừa sợ vừa háo hức.

Bước vào phòng họp, mọi ánh mắt đều dõi về phía cô – nhân viên mới. Thanh Vy nở nụ cười, cúi gập người chào: “Chào mọi người, tôi là Lạc Thanh Vy, mong được hợp tác cùng mọi người.”

Một giọng nữ đồng nghiệp vang lên: “Ồ, chào Thanh Vy! Hãy ngồi đây nhé.” Cô chỉ vào một ghế trống cạnh cửa sổ. Thanh Vy nhẹ nhàng đi tới, vẫn giữ nụ cười, nhưng lòng cảm thấy nhẹ như thăng hoa lẫn căng thẳng.

Hàn Dật bước vào sau cùng, ánh mắt lướt qua mọi người rồi dừng lại ở cô. Thanh Vy ngay lập tức cảm thấy tim đập nhanh. Anh đứng trước màn hình, giọng đều đều:

“Dự án quảng cáo mới sẽ được triển khai cho khách hàng VIP. Tôi muốn tất cả mọi người tập trung tối đa, và cô, Thanh Vy, sẽ tham gia trực tiếp cùng team sáng tạo.”

Cả phòng họp im lặng vài giây. Thanh Vy cảm thấy vừa vinh dự vừa run: “Vâng ạ, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Hàn Dật quay đi, như muốn kết thúc cuộc họp, nhưng ánh mắt anh thoáng nhìn lại cô một lần nữa, khiến Thanh Vy cảm giác… bị theo dõi bởi một ánh mắt sắc như dao.

Sau khi họp xong, Thanh Vy lặng lẽ quay về bàn, vừa ngồi xuống, laptop mở sẵn. Cô nhìn màn hình tài liệu, nhẩm tính deadline, lòng vừa hối hả vừa phấn khích. “Ba ngày… không sao, mình sẽ làm được mà. Chỉ cần tập trung thôi.”

Nhưng ngay lúc đó, một cốc cà phê từ đâu rơi thẳng xuống bàn cô, khiến laptop rung lên. Thanh Vy hốt hoảng hét lên: “Ôi trời! Không, không, không…”

Một bàn tay lạnh lùng chụp lấy cốc cà phê, ngăn không cho đổ ra thêm. Thanh Vy ngẩng lên, và rồi… gặp đôi mắt Hàn Dật đang nhìn mình, lạnh nhưng… thoáng chút lo lắng.

“Cẩn thận lần sau.” Giọng anh vẫn đều đều, nhưng có phần nghiêm túc hơn. Thanh Vy đỏ mặt, lắp bắp: “Dạ… vâng ạ.”

Cả phòng lặng yên trong vài giây, rồi Thanh Vy tự nhủ: “Ngày đầu tiên mà đã gặp CEO soái ca, còn gần đến mức cứu cà phê rơi… thế này, chắc chắn công ty này sẽ không bao giờ nhàm chán.”

Và từ khoảnh khắc đó, một mối quan hệ vừa căng thẳng vừa đầy thú vị giữa CEO lạnh lùng Hàn Dật và nữ thiết kế năng động Lạc Thanh Vy bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×