chạm tới ước mơ

Chương 8: Tối tập dưới ánh đèn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi tối hôm đó, sân thể thao chỉ còn vài người. Ánh đèn chiếu sáng vàng ấm áp, tạo nên không gian vừa tĩnh lặng vừa tập trung. Linh Chi có chút hồi hộp khi thấy Minh Huy đã đứng ở giữa sân, chuẩn bị dụng cụ. Anh nhìn cô, nở nụ cười nhẹ: “Cậu đến đúng giờ rồi. Chúng ta bắt đầu nhé.” Linh Chi gật đầu, cảm giác tim đập nhanh xen lẫn hưng phấn.

Cuộc tập luyện tối hôm nay không chỉ là rèn kỹ năng cá nhân, mà còn là phối hợp đôi. Minh Huy đưa ra những bài tập vừa khó vừa thử thách phản xạ. Linh Chi di chuyển liên tục, tay chân dường như không nghỉ, tập trung tối đa để theo kịp nhịp điệu của anh. Mỗi pha chuyền bóng, cú đỡ, cú đánh đều yêu cầu chính xác tuyệt đối. Cô cảm nhận rõ sự tin tưởng nơi Minh Huy – anh luôn theo dõi đường bóng, nhắc nhở kịp thời và khích lệ cô.

Trong lúc nghỉ ngơi, Minh Huy đưa cho Linh Chi bình nước, ánh mắt nhìn cô chăm chú: “Hôm nay cậu tiến bộ rõ rệt. Có vẻ như áp lực từ đội làm cậu mạnh mẽ hơn.” Linh Chi đỏ mặt, tim rung lên: “Cảm ơn anh… em sẽ cố gắng hơn nữa.” Giọng cô vừa nhỏ vừa run, nhưng sự tự tin lộ ra trong ánh mắt.

Khi trở lại luyện tập, Minh Huy đề nghị thử một bài tập mới – phối hợp tấn công nhanh trong không gian hẹp. Linh Chi và Minh Huy di chuyển ăn ý, trái tim cô dường như hòa nhịp cùng từng đường bóng. Một cú chuyền từ Minh Huy khiến Linh Chi không kìm được, ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai cùng cười. Khoảnh khắc ấy làm Linh Chi nhận ra tình cảm trong lòng mình đã trở nên rõ ràng, không thể phủ nhận.

Tuy nhiên, áp lực từ đội vẫn hiện hữu. Trong lúc cả hai tập trung, Hà My bất ngờ xuất hiện, giọng mỉa mai: “Tập riêng với nhau hả? Không sợ bị lạc nhịp với đội sao?” Linh Chi hít sâu, biết rằng mọi chuyện không hề đơn giản. Minh Huy nhẹ nhàng đáp: “Chúng tôi đang luyện tập để tốt hơn cho toàn đội. Cậu muốn thử không?” Hà My giật mình, im lặng trong chốc lát, nhưng ánh mắt vẫn chứa đựng sự thách thức.

Sau khi tập xong, Linh Chi và Minh Huy ngồi nghỉ bên lề sân, mồ hôi nhễ nhại nhưng tinh thần phấn chấn. Minh Huy nhìn cô, giọng trầm ấm: “Cậu biết không… mình cảm giác an tâm khi cậu ở cạnh. Chúng ta phối hợp nhịp nhàng như thể hiểu nhau từ lâu.” Linh Chi đỏ mặt, tim đập nhanh, không biết nên trả lời sao. Cô chỉ mỉm cười, cảm giác hạnh phúc xen lẫn bối rối lan tỏa.

Trên đường về ký túc xá, Linh Chi đi bên Minh Huy, ánh đèn đường chiếu xuống, tạo nên những bóng dài trên vỉa hè. Cô biết rằng xung đột trong đội sẽ còn kéo dài, thử thách sẽ tiếp tục xuất hiện, nhưng giờ đây, cô đã có thêm động lực: sự tin tưởng và tình cảm đang nảy nở cùng Minh Huy. Mùa giải này không chỉ là thử thách về thể thao, mà còn là hành trình trưởng thành, học cách đối mặt với cảm xúc và vượt qua áp lực.

Linh Chi hít một hơi thật sâu, mỉm cười, nhủ lòng sẽ không bỏ cuộc. Cô biết rằng mỗi ngày trôi qua, cô và Minh Huy sẽ cùng nhau tiến bộ, cùng nhau đối mặt với mọi thử thách, và có thể, tìm thấy những khoảnh khắc lãng mạn đầu đời thật đặc biệt.

Hết chương 8.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×