chàng sếp 'nghiện' cafe và nàng thư ký 'nấm lùn'

Chương 5: "Trận Chiến" Cà Phê Bí Mật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau lời động viên của Minh Đăng, Hạ Vy cảm thấy tự tin hơn rất nhiều. Cô vẫn tiếp tục công việc của mình một cách chăm chỉ và cố gắng giữ thái độ hòa nhã với mọi người, kể cả Ngọc Anh. Tuy nhiên, sự "cạnh tranh ngầm" giữa hai người vẫn không hề giảm bớt. Ngọc Anh dường như luôn tìm cách để chứng tỏ sự hơn kém của mình so với Hạ Vy trong mọi việc.

Một buổi sáng, khi Hạ Vy vừa pha xong ly cà phê đặc biệt cho Minh Đăng, Ngọc Anh bất ngờ bước vào phòng bếp của công ty, nơi Hạ Vy thường pha chế. Cô ta nhìn ly cà phê trên tay Hạ Vy với ánh mắt đầy vẻ thách thức.

"Hạ Vy, em vẫn trung thành với món cà phê 'độc quyền' của mình cho sếp đấy à?" giọng Ngọc Anh vẫn ngọt ngào nhưng không giấu được sự mỉa mai.

Hạ Vy khẽ gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh: "Dạ vâng ạ. Anh Đăng có vẻ thích hương vị này."

Ngọc Anh nhếch mép cười khẩy: "Thật sao? Chị e rằng anh ấy chỉ đang lịch sự với em thôi. Gu cà phê của sếp tinh tế lắm, không phải ai cũng hiểu được đâu."

Hạ Vy im lặng, không muốn đôi co với Ngọc Anh. Cô chỉ muốn nhanh chóng mang ly cà phê vào cho Minh Đăng.

Nhưng Ngọc Anh dường như không có ý định buông tha. Cô ta tiến lại gần Hạ Vy, giả vờ ngửi ly cà phê trên tay cô rồi nhăn mặt: "Mùi vị này... hình như hơi lạ thì phải? Em có chắc là mình đã pha đúng cách không?"

Hạ Vy cảm thấy bực mình nhưng vẫn cố gắng giữ thái độ chuyên nghiệp: "Em đã pha theo công thức quen thuộc ạ. Anh Đăng vẫn uống bình thường."

Ngọc Anh cười khẩy một lần nữa: "Vậy sao? Để chị xem thế nào." Cô ta bất ngờ giật lấy ly cà phê trên tay Hạ Vy, đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ.

Khuôn mặt Ngọc Anh lập tức biến sắc. Cô ta nhăn nhó, ho khan rồi vội vàng nhổ ra. "Trời ơi! Em pha cái gì thế này? Đắng nghét lại còn có vị gì lạ lắm!" Cô ta giả vờ khó chịu ra mặt.

Hạ Vy không khỏi sững sờ. Ly cà phê đó cô vừa pha xong, chính cô cũng đã thử một chút và thấy hương vị vẫn hoàn hảo như mọi khi. Cô nghi ngờ Ngọc Anh đang cố tình chơi xấu mình.

Đúng lúc đó, Minh Đăng từ phòng riêng bước ra, vẻ mặt có vẻ không hài lòng vì phải chờ đợi cà phê quá lâu. Anh nhìn thấy cảnh tượng Ngọc Anh đang ôm bụng ho sặc sụa, còn Hạ Vy thì đứng ngơ ngác với chiếc ly không còn nguyên vẹn trên tay.

"Có chuyện gì vậy?" giọng Minh Đăng lạnh lùng hỏi.

Ngọc Anh nhanh chóng chớp lấy cơ hội, giả vờ yếu đuối nói: "Anh Đăng ơi, em chỉ tò mò muốn thử ly cà phê mà Hạ Vy pha cho anh thôi. Ai ngờ... chắc em không quen nên thấy khó uống quá." Cô ta cố tình nhấn mạnh chữ "khó uống" và nhìn Hạ Vy với ánh mắt đầy ẩn ý.

Minh Đăng nhìn Hạ Vy, chờ đợi câu trả lời của cô. Hạ Vy hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh và kể lại sự việc một cách trung thực. Cô không hề đổ lỗi cho Ngọc Anh, chỉ nói rằng mình đã pha cà phê theo công thức quen thuộc.

Minh Đăng im lặng một lúc, rồi bất ngờ quay sang Ngọc Anh với ánh mắt sắc lạnh: "Tôi chưa bao giờ yêu cầu cô thử cà phê của tôi. Nếu cô rảnh rỗi như vậy thì nên tập trung vào công việc của phòng thiết kế thì hơn."

Khuôn mặt Ngọc Anh tái mét, không ngờ Minh Đăng lại bênh vực Hạ Vy một cách thẳng thắn như vậy. Cô ta lắp bắp không nói nên lời.

Minh Đăng quay sang Hạ Vy, giọng dịu hơn: "Cô pha cho tôi một ly khác được không?"

Hạ Vy gật đầu nhanh chóng, cảm thấy ấm áp trước sự tin tưởng của Minh Đăng. Cô nhanh chóng pha một ly cà phê mới, lần này còn cẩn thận hơn. Khi cô mang ly cà phê vào phòng cho Minh Đăng, anh khẽ mỉm cười với cô.

"Cảm ơn cô," anh nói, rồi nhấp một ngụm cà phê. Vẻ mặt anh thư thái hẳn ra. "Vẫn là hương vị này là ngon nhất."

"Trận chiến" cà phê bí mật đã kết thúc với phần thắng nghiêng về Hạ Vy, nhờ sự chân thật và tài năng pha chế của cô, cũng như sự tin tưởng của Minh Đăng. Tuy nhiên, Hạ Vy biết rằng, "cuộc chiến" với Ngọc Anh có lẽ vẫn chưa dừng lại ở đây. Cô cần phải cẩn trọng hơn và cố gắng hoàn thiện bản thân hơn nữa để có thể đối phó với những khó khăn có thể xảy ra trong tương lai.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.