chiếm đoạt sau trọng sinh

Chương 4: BÀN CỜ BẮT ĐẦU: CƠN GHEN ĐẦU TIÊN


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

[4.1] Sáng Sau Đêm Định Mệnh

Ánh nắng ban mai dịu dàng lướt qua rèm cửa, chiếu vào căn phòng Tổng tài sang trọng.

An Nhã Kì tỉnh dậy, cơ thể đau nhức. Đêm qua, Lục Hàn Phong đã không hề nhân nhượng. Anh chiếm đoạt cô bằng tất cả sự khao khát dồn nén, một sự chiếm hữu đầy mãnh liệt, gần như bạo ngược, nhưng lại khiến cô khó lòng chối bỏ.

Cô quay sang nhìn người đàn ông đang say ngủ bên cạnh. Gương mặt anh lúc này không còn vẻ lạnh lùng kiêu ngạo. Anh đẹp một cách hoàn hảo, nhưng cũng chính vẻ đẹp này đã từng khiến cô rơi vào tuyệt vọng.

Lục Hàn Phong... Dù anh có mãnh liệt và tuyệt vời đến đâu, anh vẫn là công cụ của tôi. Tôi sẽ khiến anh say đắm đến điên dại, sau đó, tôi sẽ rời bỏ anh.

Nhã Kì nhẹ nhàng ngồi dậy, tìm quần áo. Cô cần phải hành động chuyên nghiệp, như thể đêm qua chưa từng xảy ra.

Nhưng bàn tay Lục Hàn Phong đã nhanh hơn. Anh giữ lấy eo cô, kéo cô trở lại giường.

"Đi đâu?" Giọng anh khàn đặc, đầy vẻ mệt mỏi nhưng không kém phần ra lệnh.

"Lục Tổng, đã đến giờ làm việc," Nhã Kì đáp, cô vẫn giữ sự lạnh lùng.

"Gọi tôi là Hàn Phong. Và không được phép rời đi khi tôi chưa cho phép," Anh mở mắt, ánh mắt anh chứa đựng sự chiếm hữu lộ liễu. "Giao kèo của chúng ta không chỉ dừng lại ở công việc."

Nhã Kì nhếch môi: "Tôi đã thực hiện giao kèo của mình. Bây giờ, tôi cần anh giữ lời hứa."

Anh buông cô ra, nhưng nhìn cô bằng ánh mắt cảnh báo: "Nhớ kỹ, trong thời gian giao kèo, cô là người phụ nữ của tôi. Đừng làm bất cứ điều gì khiến tôi mất hứng."

[4.2] Công Khai Thân Mật Với Người Khác

Tại công ty, Lục Hàn Phong nhanh chóng thực hiện lời hứa. An Nhã Kì có được quyền lực tối cao để điều động nhân sự và tài chính cho việc lấy lại công ty gia đình.

Trong lúc rảnh rỗi, cô bắt đầu thực hiện bước tiếp theo: khiêu khích sự ghen tuông của anh.

Cô cố ý nhận lời mời ăn trưa từ Quách Kiến, người vẫn còn say mê cô từ buổi tiệc hôm trước.

Quách Kiến đưa cô đến một nhà hàng cao cấp mà anh biết Lục Hàn Phong thường xuyên lui tới.

"Nhã Kì, em quả thật đã thay đổi rất nhiều. Thật may mắn là em đã từ chối hôn sự họ Mộ," Quách Kiến nói, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. "Chúng ta có thể bắt đầu lại không?"

"Chúng ta có thể hợp tác," Nhã Kì cười ẩn ý. Cô mặc một chiếc váy công sở kín đáo, nhưng lại đeo chiếc vòng cổ Lục Hàn Phong tặng hôm qua (ngụ ý của anh).

Đúng như dự đoán, Lục Hàn Phong và thư ký của anh xuất hiện ở cửa ra vào.

Nhã Kì cố ý thân mật với Quách Kiến hơn: "Quách thiếu gia, tôi cần anh hỗ trợ một dự án đầu tư nhỏ..." Cô ghé sát tai anh ta, thì thầm.

Lục Hàn Phong dừng lại, ánh mắt sắc như dao găm. Anh nhìn chiếc vòng cổ trên cổ cô, rồi nhìn cử chỉ thân mật của cô với Quách Kiến. Cơn ghen bất ngờ bùng lên trong anh, dữ dội và vô lý.

[4.3] Sự Xuất Hiện Và Áp Lực Công Khai

Lục Hàn Phong tiến thẳng đến bàn của họ.

"Quách Tổng," Anh chào hỏi lạnh lùng. "Xin lỗi đã làm phiền. Nhưng An Phó Giám đốc của tôi có cuộc họp gấp lúc 1 giờ chiều. Cô ấy cần phải đi ngay."

Quách Kiến ngạc nhiên: "Phó Giám đốc? Lục Tổng, tôi không biết..."

"Cô ấy là cánh tay đắc lực của tôi. Cô ấy đã làm việc chăm chỉ suốt đêm qua," Lục Hàn Phong nhấn mạnh từ "suốt đêm qua", ánh mắt xoáy sâu vào Nhã Kì.

Anh không cần Nhã Kì trả lời. Anh thô bạo nắm lấy cổ tay cô, kéo cô đứng dậy.

"Đi thôi, An Nhã Kì."

Nhã Kì không chống cự. Cô biết anh đã rơi vào bẫy. Cô chỉ mỉm cười với Quách Kiến: "Xin lỗi Quách thiếu gia, chúng ta sẽ nói chuyện sau. Tổng tài của tôi... có vẻ không kiên nhẫn."

[4.4] Sân Khấu Bùng Nổ Ở Bãi Đỗ Xe

Lục Hàn Phong gần như lôi cô vào xe của mình. Vừa vào đến nơi, anh khóa cửa, khuôn mặt giận dữ đến tột độ.

"Cô đang làm cái quái gì vậy, An Nhã Kì?" Giọng anh gầm lên.

"Tôi đang làm việc. Quách Kiến là một đối tác tiềm năng," Nhã Kì vẫn giữ bình tĩnh.

"Làm việc bằng cách rúc vào tai hắn và thì thầm những lời quyến rũ?" Lục Hàn Phong nghiến răng. "Cô nghĩ giao kèo của chúng ta là gì? Cô là của tôi, An Nhã Kì! Chỉ của tôi!"

Nhã Kì nhún vai: "Tôi chỉ hứa làm người phụ nữ của anh khi anh cần. Tôi không hứa sẽ là một con chim bị nhốt."

Lời nói này như một ngọn lửa đổ thêm dầu vào cơn thịnh nộ của anh. Lục Hàn Phong nghiêng người, ép cô vào ghế.

"Được. Cô muốn tự do? Vậy hãy xem tôi trừng phạt sự tự do của cô như thế nào."

Anh không nói thêm, cúi xuống chiếm lấy môi cô bằng sự giận dữ và đam mê thô bạo. Nụ hôn này không còn là sự khám phá như đêm qua, mà là sự trừng phạt, là sự tái khẳng định chủ quyền của anh đối với cô.

Tay anh giữ chặt gáy cô, khiến cô không thể trốn thoát, và tay kia nhanh chóng tìm đến chiếc váy công sở kín đáo của cô.

[4.5] Áp Lực Thử Thách Cực Độ (Dẫn đến Cảnh 18+ - Chương 5)

Sự va chạm bất ngờ và mạnh mẽ giữa hai người trong không gian kín của chiếc xe khiến Nhã Kì choáng váng. Cô cảm nhận được sự chiếm hữu và dục vọng điên cuồng của Lục Hàn Phong, và cô nhận ra anh đã thật sự bị cô mê hoặc.

Nhã Kì đẩy anh ra, nhưng chỉ đủ để cô thở dốc.

"Lục... Lục Hàn Phong... đây là nơi công cộng!"

"Tôi không quan tâm," Anh thì thầm, giọng anh trầm khàn, đầy nguy hiểm. "Tôi muốn cô ngay lúc này. Cô đã khiêu khích tôi, cô phải chịu trách nhiệm."

Anh xé toạc sự phòng vệ cuối cùng của cô bằng một nụ hôn sâu hơn, mạnh mẽ hơn. Anh muốn trừng phạt cô, muốn chứng minh cô là của anh, bằng bất cứ cách nào.

Nhã Kì biết cô cần phải kiểm soát tình huống. Cô đưa tay lên ôm lấy gáy anh, đáp lại nụ hôn của anh bằng sự nồng nhiệt tương đương.

Cứ để anh chiếm đoạt đi, Lục Hàn Phong. Cứ để anh lún sâu vào dục vọng này. Sau đó, tôi sẽ cười nhạo anh.

Cô nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác quen thuộc đến tội lỗi. Sự trả thù chưa bao giờ ngọt ngào và kích thích như thế này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×