chiếm đoạt sau trọng sinh

Chương 5: SỰ CHIẾM ĐOẠT ĐÁNG SỢ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

[5.1] Sự Thô Bạo Nảy Sinh Từ Ghen Tuông

Hơi thở của Lục Hàn Phong nóng rực, mùi gỗ đàn hương hòa quyện với mùi ghen tuông nồng nặc. Nụ hôn trong xe quá thô bạo, quá gấp gáp, khiến An Nhã Kì cảm thấy ngộp thở. Cô biết anh đang trừng phạt cô vì hành động thân mật với Quách Kiến.

Chiếc xe đỗ ở bãi giữ xe VIP riêng tư của anh, nơi ánh sáng lờ mờ gần như không thể lọt vào.

"Lục... Hàn Phong, buông ra! Chúng ta cần về nhà!" Nhã Kì cố gắng đẩy anh ra, nhưng lực tay anh quá mạnh, giữ chặt cằm cô.

"Về nhà? Cô nghĩ tôi sẽ chờ thêm sao?" Anh gầm lên, giọng nói khàn khàn vì dục vọng và sự tức giận. "Chính cô đã quyến rũ tôi, đã đưa ra giao kèo này. Đừng giả vờ thanh cao, An Nhã Kì."

Lời nói đó làm An Nhã Kì khựng lại. Cô nhớ rõ kiếp trước, anh cũng đã từng nói những lời nghi ngờ và cay nghiệt tương tự. Nhưng giờ đây, cô không còn là cô gái yếu đuối chịu đựng nữa.

Nếu anh muốn chiếm đoạt, cứ việc. Tôi sẽ khiến anh phải hối hận vì sự thô bạo này sau này.

Cô không chống cự nữa. Sự buông xuôi của cô càng kích thích sự chiếm hữu điên cuồng trong Lục Hàn Phong.

Anh nhanh chóng đưa cô từ ghế trước sang ghế sau của chiếc xe sang trọng. Khoảng cách gần, không gian chật hẹp, tất cả làm tăng thêm sự kích thích cấm kỵ.

[5.2] Nơi Nóng Bỏng Bất Ngờ

Lục Hàn Phong xé toạc sự kín đáo của chiếc váy công sở bằng một động tác dứt khoát.

"Cô nên nhớ, An Nhã Kì," Anh nói, ánh mắt anh tối sầm lại. "Cô là của tôi. Bất cứ ai chạm vào cô, tôi sẽ chặt đứt tay hắn ta."

Lời đe dọa này, kiếp trước cô đã mong chờ anh nói ra biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ nhận được sự lạnh lùng. Giờ đây, trong khoảnh khắc hoang dại và thô bạo này, cô lại nghe thấy sự chiếm hữu tột độ.

An Nhã Kì không nói gì. Cô chỉ đưa tay lên, vòng qua gáy anh, kéo anh lại gần. Hành động chủ động bất ngờ này khiến Lục Hàn Phong ngạc nhiên.

"Được rồi, Hàn Phong," Cô thì thầm, giọng cô mang theo một chút mê hoặc và thách thức. "Hãy cho tôi thấy, anh chiếm đoạt tôi bằng cách nào. Tôi đang chờ xem, sự trừng phạt của anh có đủ mãnh liệt không."

Sự thách thức trong lời nói của cô như một cú hích cuối cùng. Lục Hàn Phong mất kiểm soát hoàn toàn.

Anh không cần sự dịu dàng, chỉ cần khẳng định quyền sở hữu. Anh tiến vào cô một cách mạnh mẽ, không báo trước, khiến Nhã Kì bật ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng đó là thứ âm thanh Lục Hàn Phong muốn nghe.

[5.3] Sự Tận Hưởng Trong Nỗi Đau Giả Tạo

Sự mãnh liệt của Lục Hàn Phong là điều cô luôn nhớ rõ. Thân thể cô gái 20 tuổi này nhanh chóng bị anh khuất phục, nhưng tinh thần của An Nhã Kì thì không.

Cô nghiến răng, cố gắng chuyển sự tập trung của mình từ nỗi đau và sự chiếm đoạt sang mục đích.

Anh càng thô bạo, càng say mê, tôi càng dễ dàng thao túng anh.

Cô bắt đầu đáp lại anh bằng những cử động và âm thanh mê hoặc, nhưng ánh mắt cô vẫn giữ một sự tỉnh táo lạnh lùng. Cô chủ động siết chặt anh, thì thầm những lời kích thích vào tai anh, khiến Lục Hàn Phong càng thêm điên cuồng. Anh tưởng cô đã hoàn toàn đầu hàng, tưởng cô cũng đang khao khát anh như anh khao khát cô.

Mùi rượu, mồ hôi, và đam mê hòa quyện trong không gian chật hẹp, tạo nên một sự hỗn loạn cuồng nhiệt. Lục Hàn Phong không ngừng gọi tên cô, An Nhã Kì, bằng một giọng điệu gần như tuyệt vọng, như muốn khắc sâu tên cô vào linh hồn anh.

Đó là một sự chiếm đoạt tuyệt đối, nhưng cũng là một sự dâng hiến. An Nhã Kì cho phép anh kiểm soát thể xác cô, đổi lại là sự kiểm soát hoàn toàn tâm trí anh.

[5.4] Hậu Quả Của Dục Vọng Chiếm Đoạt

Mãi đến khi Lục Hàn Phong đạt đến đỉnh điểm trong sự kiệt sức, anh mới buông tha cô. Anh ngã vật xuống bên cạnh cô, thở dốc.

"An Nhã Kì..." Giọng anh mang theo sự thỏa mãn sâu sắc và một chút hối hận mơ hồ vì sự thô bạo ban đầu. Anh ôm lấy cô vào lòng, xiết chặt như sợ cô sẽ tan biến.

Nhã Kì để mặc anh ôm mình. Cô không phản kháng, cũng không dịu dàng.

"Lục Tổng," Giọng cô lạnh lùng đến đáng sợ. "Anh đã trừng phạt tôi xong chưa?"

Sự lạnh lùng đột ngột của cô khiến Lục Hàn Phong tỉnh táo. Anh nhìn xuống cô, thấy một vết bầm tím trên cổ tay cô do anh giữ quá chặt.

"Tôi... xin lỗi. Tôi đã mất kiểm soát." Anh vội vàng hôn lên cổ tay cô, sự hối hận hiện rõ trong mắt.

Nhã Kì không trả lời. Cô chỉ nhìn thẳng vào anh. "Anh đã chiếm đoạt tôi. Bây giờ, đến lượt tôi. Anh phải giữ lời hứa của mình. Tôi cần quyền lực và tài chính ngay ngày mai để bắt đầu hành động với gia đình An."

Sự lạnh nhạt và đòi hỏi ngay lập tức này khiến Lục Hàn Phong cảm thấy vừa bị tổn thương, vừa bị mê hoặc. Cô gái này không hề yếu đuối, cô ấy thậm chí còn nguy hiểm hơn bất cứ đối thủ nào anh từng gặp.

[5.5] Khẳng Định Lại Luật Chơi

Lục Hàn Phong đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, ánh mắt phức tạp: "Tôi sẽ giữ lời. Mọi yêu cầu của cô đều sẽ được đáp ứng."

"Tốt," Nhã Kì kéo quần áo về phía mình, bắt đầu mặc lại. "Và luật chơi vẫn còn hiệu lực."

Cô nghiêng người lại gần anh, thì thầm: "Tôi là của anh khi anh cần. Nhưng ngoài những khoảnh khắc này, tôi có quyền đi với bất cứ ai, làm bất cứ điều gì. Và nếu anh còn thô bạo lần nữa... tôi sẽ khiến anh phải hối hận."

An Nhã Kì mở cửa xe, bước ra ngoài. Cô không hề quay đầu lại, bỏ lại Lục Hàn Phong một mình trong chiếc xe, đầu óc quay cuồng với sự kết hợp chết người giữa tình dục thô bạo và sự lạnh lùng đầy tính toán của cô.

Anh đã chiếm đoạt cô bằng cơ thể, nhưng cô đã chiếm đoạt tâm trí và sự ám ảnh của anh.

An Nhã Kì... Rốt cuộc cô là ai?

Lục Hàn Phong nhìn theo bóng lưng kiêu ngạo của cô, cảm giác khao khát và tò mò về cô gái này dâng lên đến cực điểm. Sự ghen tuông của anh đã chính thức bị cô gái này thắp lên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×