cho vợ thuê pt riêng

Chương 11: "ANH ĐANG GHEN." TRẬN CÃI VÃ LẠNH NHẠT


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tối hôm đó, không khí trong căn hộ áp mái trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết, bất chấp ánh đèn ấm áp từ phòng khách. Minh Triết đã về sớm, nhưng không phải để dành thời gian cho Yến Nhi. Anh ta ngồi trên ghế sofa, tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô.

Yến Nhi đang soạn tài liệu cho cửa hàng sách, cố gắng giữ vẻ ngoài bình thản, nhưng cô cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng đang lan tỏa từ chồng mình. Kể từ khi cô bắt đầu tập với Cảnh, những cuộc đối thoại giữa họ trở nên ngắn ngủi và đầy dò xét.

Minh Triết đặt ly rượu xuống, tạo ra một tiếng động nhỏ nhưng dứt khoát.

“Anh đã xem video buổi tập hôm nay,” Minh Triết bắt đầu, giọng anh ta trầm và mang sự kiểm soát thường thấy.

Yến Nhi đặt tài liệu xuống, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. “Tốt. Anh thấy kết quả chứ? Tôi đã vượt mục tiêu của tháng thứ hai.”

“Anh không chỉ quan tâm đến kết quả, Yến Nhi,” Minh Triết nói, đứng dậy và bước về phía cô. “Anh quan tâm đến quá trình.”

Anh ta dừng lại trước mặt cô, cúi người xuống. Mùi rượu vang và nước hoa đắt tiền phảng phất.

“Anh thấy anh ta cởi áo. Anh thấy anh ta chạm vào em, không chỉ một lần. Và anh ta đã ôm em.”

Minh Triết nhấn mạnh từ "ôm", giọng nói chứa đựng sự ghen tuông và giận dữ bị kìm nén.

Yến Nhi cảm thấy bị xúc phạm. “Đó là tai nạn! Anh ta phải đỡ tôi khi tôi suýt ngã với tạ. Anh ta là PT, đó là công việc của anh ta! Anh ta phải đảm bảo an toàn cho tôi.”

“An toàn?” Minh Triết nhếch môi, nụ cười đó đầy vẻ hoài nghi. “Sự an toàn đó kéo dài quá lâu, Yến Nhi. Anh ta ôm em. Anh ta áp sát ngực trần vào em. Anh ta thì thầm vào tai em. Anh ta đang làm tốt hơn cả anh, Yến Nhi, trong việc khiến em thở dốc.”

Lời nói của Minh Triết không chỉ là lời buộc tội, mà còn là sự tuyên chiến. Anh ta không chỉ ghen với Cảnh, mà còn ghen với cảm xúc mà Cảnh đã khơi dậy trong cô.

“Anh đang xem video với ánh mắt gì, Triết?” Yến Nhi hỏi lại, giọng cô bắt đầu run lên vì sự thất vọng. “Anh đang xem đó là một đoạn phim khiêu dâm hay là quá trình tập luyện chuyên nghiệp của vợ anh?”

“Anh đang xem sự thật,” Minh Triết đáp, giọng anh ta lạnh lùng như băng. “Sự thật là anh ta đang ở quá gần những thứ thuộc về anh.”

Yến Nhi đứng phắt dậy, đối diện với chồng. Khoảng cách giữa họ trở nên căng thẳng và ngột ngạt.

“Anh đang ghen,” cô tuyên bố, không phải một câu hỏi, mà là một sự khẳng định. “Anh không ghen vì anh ta chạm vào tôi, anh ghen vì tôi tìm thấy sự quan tâm ở một người khác mà anh đã không thể cho tôi. Anh chỉ thấy ‘sản phẩm’ hoàn thiện, anh ta thấy nỗ lực của tôi.”

Minh Triết đưa tay ra, siết chặt lấy cổ tay cô. Không đau, nhưng đầy sự đe dọa và chiếm hữu.

“Anh là chồng em, Yến Nhi. Anh là người mang lại cho em sự an toàn và địa vị này. Cái thứ tình cảm thoáng qua trong phòng tập kín đó chỉ là sự ảo tưởng và hưng phấn nhất thời vì mệt mỏi thôi.”

“Không phải!” Yến Nhi hét lên, cô cố gắng giật tay ra, “Anh ta không chỉ nhìn cơ bắp tôi. Anh ta nhìn thấy sự đấu tranh của tôi. Anh ta chia sẻ với tôi. Còn anh, anh chỉ thấy một món hàng cần phải nâng cấp!”

Nước mắt Yến Nhi bắt đầu tuôn rơi. Cô không khóc vì sợ hãi, mà khóc vì sự cô đơn và vỡ mộng trong cuộc hôn nhân này.

Minh Triết buông tay cô ra. Anh ta lùi lại một bước, thở hắt ra. “Anh không muốn tranh cãi. Anh thuê PT để em lấy lại vóc dáng, không phải để em phát sinh cảm xúc với hắn ta.”

“Tôi không phát sinh cảm xúc! Tôi chỉ đang cảm thấy tổn thương vì sự vô tâm của anh!” Yến Nhi phản bác, giọng cô nghẹn lại.

Minh Triết lắc đầu, không muốn tiếp tục cuộc tranh luận. Anh ta quay lưng lại, đi thẳng vào phòng làm việc.

“Em có hai lựa chọn,” giọng anh ta vang vọng lại, lạnh lùng và dứt khoát. “Hoặc là chấm dứt ngay hợp đồng với hắn ta, hoặc là chấp nhận sự thật: Anh sẽ bắt đầu tập cùng em. Anh sẽ giám sát quá trình tập luyện của em, và anh sẽ là người đỡ em. Không phải hắn ta.”

Cánh cửa phòng làm việc đóng sầm lại, để lại Yến Nhi đứng một mình trong căn phòng rộng lớn. Tay cô vẫn còn cảm giác áp lực từ cái siết tay của Minh Triết.

Sự ghen tuông của Minh Triết đã không khiến cô sợ hãi, mà chỉ khiến cô cảm thấy cô đơn và khao khát sự thấu hiểu từ Cảnh hơn. Lời đề nghị "tập cùng em" của anh ta không phải là sự quan tâm, mà là sự kiểm soát tuyệt đối.

Yến Nhi biết, từ giây phút này, cuộc chiến không còn là về vóc dáng, mà là về quyền tự chủ và cảm xúc của cô. Và cô buộc phải đưa ra quyết định về số phận của HLV Cảnh.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×