Ngày hôm sau, Yến Nhi bước vào phòng tập với một sự hồi hộp hoàn toàn khác biệt so với buổi đầu tiên. Không còn là sự miễn cưỡng, mà là một sự tò mò pha lẫn chút lo lắng về những gì sắp xảy ra. Cô biết rõ, sau những bài tập đổ mồ hôi, giai đoạn kéo giãn cơ (stretching) chính là nơi HLV Cảnh sẽ thực hiện lời hứa "tự tay chăm sóc" của mình.
Cô mặc một bộ đồ tập màu xanh navy, bó sát hơn một chút, một lựa chọn vô thức nhằm tôn vinh (hoặc thách thức) ánh nhìn chuyên nghiệp của anh.
Cảnh vẫn đúng giờ như thường lệ. Anh không lãng phí một giây phút nào, bắt cô bắt đầu buổi tập bằng những động tác cardio nhẹ. Cơ thể Yến Nhi nhanh chóng nóng lên, mồ hôi bắt đầu rịn ra trên thái dương và gáy, làm tóc cô hơi bết lại.
Sau 90 phút tập luyện cường độ cao, Yến Nhi nằm dài trên tấm thảm yoga. Cơ thể cô run rẩy vì kiệt sức, nhưng lại có một sự sảng khoái kỳ lạ. Cảm giác đau đớn ngọt ngào này hoàn toàn khác với sự mệt mỏi tinh thần cô thường cảm thấy khi đối diện với sự hờ hững của Minh Triết.
“Tốt lắm, cô Yến Nhi. Hôm nay cô có sự tiến bộ rõ rệt,” Cảnh nói, giọng anh luôn mang một nhịp điệu bình tĩnh, kiểm soát. Anh quỳ xuống bên cạnh cô, kéo chiếc khăn bông mát lạnh giúp cô lau nhẹ mồ hôi ở cổ. Khoảnh khắc chăm sóc nhỏ nhặt đó khiến cô rùng mình.
“Bây giờ, là phần quan trọng nhất,” anh nói, “Chúng ta sẽ kéo giãn cơ. Để tránh chấn thương và giúp cơ phục hồi tốt nhất, cô phải thả lỏng hoàn toàn. Hãy tin tưởng tôi.”
Từ "tin tưởng" của anh ta có một trọng lượng đặc biệt.
Vòng Kéo Giãn Đầu Tiên: Cơ Đùi
Cảnh yêu cầu Yến Nhi nằm ngửa, chân phải duỗi thẳng. Anh nâng chân trái của cô lên, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát gập đầu gối cô lại, để bắp chân chạm vào đùi. Sau đó, anh đặt bàn tay mạnh mẽ của mình lên đầu gối cô, một lực ấn chậm rãi, sâu xuống phía ngực.
Cơ thể Yến Nhi đang mệt mỏi đột nhiên trở nên căng cứng vì sự gần gũi và tư thế bị bó buộc.
“Thả lỏng. Cô đang gồng. Nếu cô gồng, cơ sẽ kháng lại và cô sẽ đau hơn. Thả lỏng cho tôi,” Cảnh gần như ra lệnh, ánh mắt anh ta tập trung vào độ căng của cơ cô.
Anh ta lại quỳ sát hơn, một đầu gối chạm nhẹ vào hông cô, tư thế nghiêng người hoàn toàn áp sát. Cảnh dùng lực cánh tay và cơ thể để tạo áp lực lên đùi cô. Yến Nhi cảm nhận được hơi ấm từ người anh ta, và sự căng nhức sâu ở vùng cơ bị kéo giãn. Cô không thể làm gì ngoài việc thả lỏng và chịu sự chi phối của anh.
“Hít sâu. Giữ… và thở ra,” anh hướng dẫn.
Khoảng cách gần đến mức Yến Nhi có thể ngửi thấy mùi xà phòng nam tính và mùi mồ hôi khỏe khoắn hòa quyện trên da anh. Đó là mùi của một người đàn ông sống bằng sức mạnh thể chất, hoàn toàn khác với mùi nước hoa gỗ đàn hương đắt tiền của Minh Triết.
Vòng Kéo Giãn Thứ Hai: Lưng Dưới và Hông
Cảnh chuyển sang tư thế kéo giãn hông. Yến Nhi xoay người nằm nghiêng. Cô phải gác chân phải lên đầu gối anh ta, tạo thành một góc mở, để anh ta có thể kéo căng.
Đây là khoảnh khắc phơi bày và yếu ớt nhất của cô. Hông cô mở rộng, hoàn toàn không có khả năng phòng vệ. Cảnh ngồi gần, đặt tay lên xương hông cô, tay kia đỡ lấy đùi cô. Anh ta nhẹ nhàng xoay và đẩy cơ thể cô theo những góc độ tối đa.
“Căng không? Nói cho tôi biết mức độ căng,” anh hỏi. Giọng nói thì bình tĩnh, nhưng lực đạo trên tay anh ta thì quyết đoán và không thỏa hiệp.
“Căng… Rất căng,” Yến Nhi thều thào, cố gắng kiềm chế tiếng rên khẽ.
Mỗi lần anh ta đẩy, cơ thể cô lại dãn ra thêm một chút. Cảm giác vừa đau, vừa thỏa mãn khi ranh giới thể chất bị đẩy đến giới hạn. Bàn tay Cảnh đặt ở eo và hông cô cố định cơ thể cô, khiến cô cảm thấy sự kiểm soát tuyệt đối của anh.
Khi Cảnh xoay người cô lại để thực hiện bên còn lại, anh ta vô tình, hay cố ý, để tay anh miết nhẹ qua vùng eo thắt. Cảm giác đó nhanh chóng đến và đi, nhưng đủ để Yến Nhi cảm thấy một sự rạo rực mỏng manh chạy dọc sống lưng.
Sự Gần Gũi Nguy Hiểm: Kéo Giãn Cánh Tay và Vai
Phần cuối cùng là kéo giãn vai. Yến Nhi ngồi thẳng, chân duỗi. Cảnh ngồi đối diện, chân anh ta đan vào chân cô để giữ tư thế cố định. Sự gần gũi này buộc hai cơ thể phải tiếp xúc dọc theo chiều dài từ đầu gối đến bàn chân.
Anh đặt tay lên lưng cô, dùng đầu gối ấn nhẹ vào lưng dưới, giữ cho cô thẳng. Sau đó, anh kéo cánh tay cô ra phía sau, ép vai cô. Yến Nhi ngửa đầu về phía sau, thở dốc.
Trong tư thế này, khuôn mặt cô gần như chạm vào ngực anh. Cô có thể thấy rõ đường nét cơ ngực anh hằn lên sau lớp áo thun mỏng, sự phập phồng nhẹ nhàng theo nhịp thở của anh. Hơi thở anh nóng và mạnh mẽ.
“Cô thở nông quá,” Cảnh thì thầm, giọng anh trầm hơn, “Thả lỏng. Hãy để tôi giúp cô giãn hết mức có thể.”
Anh đặt tay sau đầu cô, dùng lực nhẹ nhàng ấn đầu cô dựa vào ngực anh, đồng thời tay kia kéo mạnh cánh tay cô. Yến Nhi cảm thấy mình bị bao bọc hoàn toàn trong hơi thở và sức mạnh của anh. Cảm giác vừa được bảo vệ, vừa bị cưỡng ép phải thân mật.
Khi Cảnh buông cô ra, Yến Nhi cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng và dẻo dai lạ thường, nhưng tâm trí cô thì nặng trịch với những suy nghĩ và cảm xúc xáo trộn.
“Tuyệt vời. Cô đã làm tốt hơn tôi nghĩ,” Cảnh nói, đứng dậy. Anh ta lấy một chiếc khăn khác, lau tay mình, vẫn giữ sự chuyên nghiệp lạnh lùng.
Yến Nhi không nói nên lời. Cô biết, buổi kéo giãn cơ này không chỉ là giãn cơ. Đó là một bài học về sự tin tưởng thể xác và sự bị động quyến rũ trước một sức mạnh tuyệt đối. Cô đã hoàn toàn đầu hàng trước sự kiểm soát của anh ta.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh nắng chiều đang tắt dần. Cô tự hỏi, liệu Minh Triết có bao giờ dùng sức mạnh của mình để chăm sóc cô một cách tận tâm và tập trung như vậy chưa.
Yến Nhi rời phòng tập, cơ thể mềm mại và nhẹ nhàng. Nhưng sâu bên trong, cô biết rằng một mầm mống căng thẳng đã được gieo trồng ngay trong ranh giới giữa hai cơ thể trong buổi tập ngày hôm nay.