cho vợ thuê pt riêng

Chương 2: "CHÀO, TÔI LÀ HLV CẢNH." ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lâm Yến Nhi chọn phòng tập cá nhân tại căn hộ riêng, theo đúng yêu cầu của Lục Minh Triết. Cô cảm thấy thà đối diện với người đàn ông xa lạ này trong không gian riêng còn hơn là bị ánh mắt tò mò của mọi người trong phòng gym cao cấp soi mói. Minh Triết đã biến căn phòng bỏ trống ở tầng hai thành một phòng tập gym tối giản, sang trọng, đầy đủ dụng cụ đắt tiền.

Cô đứng trước gương, mặc bộ đồ tập bó sát màu xám than mới mua. Chất liệu co giãn làm tôn lên vòng eo được che giấu bấy lâu, nhưng cũng làm lộ rõ những phần cơ thể cô tự ti. Yến Nhi buộc tóc cao, hít một hơi thật sâu để lấy lại sự tự tin giả tạo. Cô nhắc nhở bản thân: Đây chỉ là một giao dịch chuyên nghiệp. Anh ta là huấn luyện viên, mình là khách hàng.

Đúng 9 giờ sáng, chuông cửa reo vang.

Người giúp việc mở cửa. Giây phút PT Cảnh bước vào căn phòng tập tràn ngập ánh sáng tự nhiên, không khí dường như đặc lại.

Anh ta không mặc áo ba lỗ phô trương như trong ảnh, mà là một chiếc áo thun thể thao đen tuyền, vừa vặn hoàn hảo, tôn lên vai rộng và lồng ngực rắn chắc. Quần short thể thao tối màu dài đến đầu gối, để lộ cặp bắp chân cuồn cuộn và mạnh mẽ. Gương mặt anh ta không chỉ điển trai mà còn toát lên vẻ lạnh lùng, tập trung cao độ. Ánh mắt Cảnh lướt qua mọi thứ trong phòng, từ máy chạy bộ, giá tạ, đến cả góc độ ánh sáng, rồi mới dừng lại ở cô.

“Chào cô, Lâm Yến Nhi,” anh nói, giọng trầm ấm, phát âm từng chữ rõ ràng, không hề có ý tán tỉnh hay thân mật, “Tôi là Cảnh, huấn luyện viên cá nhân của cô. Chúng ta có 120 phút cho buổi đánh giá ban đầu.”

Anh đưa tay ra, một cái bắt tay lịch thiệp và nhanh chóng. Lòng bàn tay Cảnh ấm áp và thô ráp – một sự tương phản hoàn toàn với bàn tay mềm mại của Minh Triết, người chỉ quen ký giấy tờ.

Yến Nhi cảm thấy hơi thở mình khựng lại. “Chào anh, Cảnh.”

Cảnh không vòng vo, anh ta đi thẳng vào vấn đề chuyên môn. “Tôi đã xem hồ sơ sức khỏe cơ bản của cô. Mục tiêu của chúng ta: Giảm mỡ toàn thân 8%, tăng cơ lõi 5% trong ba tháng.”

Anh ta lấy ra một chiếc thước dây, một chiếc máy đo mỡ cơ thể điện tử hiện đại. Đây là khoảnh khắc mà Yến Nhi sợ hãi nhất. Cô phải phơi bày mọi chỉ số cơ thể mình trước một người đàn ông hoàn toàn xa lạ.

“Cô có thể đứng lên đây được không? Chúng ta cần đo chỉ số mỡ.”

Yến Nhi bước lên máy đo một cách ngượng ngùng. Cô cố gắng đứng thẳng, bụng hóp chặt. Nhưng Cảnh dường như chỉ nhìn vào con số, ánh mắt anh ta hoàn toàn chuyên nghiệp, không hề có sự đánh giá cá nhân nào. Điều đó khiến cô vừa nhẹ nhõm, lại vừa cảm thấy có chút hụt hẫng không tên. Anh ta chỉ coi cô là một ‘dự án’ cần được ‘sửa chữa’.

Sau khi thu thập đầy đủ số liệu, Cảnh bắt đầu bài kiểm tra vận động cơ bản.

“Chúng ta sẽ bắt đầu bằng động tác Plank.”

Plank – động tác tưởng chừng đơn giản nhưng lại đòi hỏi sức mạnh cơ lõi lớn. Yến Nhi làm theo hướng dẫn: chống khuỷu tay xuống sàn, duỗi thẳng người. Ngay lập tức, cô cảm thấy cơ bụng rung lên, lưng bắt đầu võng xuống.

“Không đúng, cô Yến Nhi,” giọng Cảnh vang lên sát bên tai cô. Anh quỳ xuống bên cạnh, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài xăng-ti-mét, tạo ra một sự căng thẳng vật lý khó tả.

“Cô đang bị võng lưng, điều này sẽ gây áp lực lên thắt lưng. Siết cơ bụng lại. Hãy tưởng tượng cô đang cố kéo rốn chạm cột sống.”

Cảnh không chỉ nói. Anh ta đưa tay ra, đặt lòng bàn tay ấm lên vùng eo và bụng dưới của Yến Nhi. Bàn tay anh ta không chỉ chạm vào da thịt cô qua lớp vải, mà còn dùng lực ấn nhẹ để cô cảm nhận được nơi cần phải siết.

Yến Nhi đột ngột cảm thấy nóng ran ở vùng bụng. Toàn bộ trọng tâm và sự chú ý của cô đều dồn vào điểm chạm đó. Cô gần như quên mất mình đang tập luyện, chỉ còn lại cảm giác bị chi phối bởi lực tay và hơi thở gần gũi của anh.

“Đúng rồi. Giữ tư thế này.” Lòng bàn tay Cảnh vẫn giữ ở đó, chỉ dịch chuyển nhẹ khi cô hơi chùng xuống.

“Hít vào bằng mũi, thở ra từ từ bằng miệng,” anh tiếp tục hướng dẫn, hơi thở anh phả nhẹ vào gáy cô. “Đừng để hơi thở dồn dập, hãy kiểm soát nó, giống như cô đang kiểm soát cơ thể mình vậy.”

Sự tiếp xúc kéo dài chưa đầy mười giây, nhưng đối với Yến Nhi, đó là một khoảnh khắc phá vỡ rào cản thân mật một cách nhanh chóng. Khi anh rút tay lại, cô thấy một làn sóng điện lạnh lẽo lướt qua nơi anh vừa chạm, để lại cảm giác trống rỗng.

Cảnh đứng dậy, không hề bận tâm đến phản ứng của cô. “Hai mươi lăm giây. Khá tốt cho lần đầu. Nhưng cơ lõi của cô rất yếu. Chúng ta sẽ phải làm việc nhiều hơn.”

Buổi tập Plank kết thúc, cô chuyển sang bài tập Squat. Lần này, anh đứng thẳng, nhưng ánh mắt anh ta không rời khỏi cơ thể cô, đặc biệt là hông và đùi, để đảm bảo cô thực hiện đúng kỹ thuật.

“Đẩy hông về sau, như thể cô đang ngồi xuống ghế. Đừng để đầu gối vượt quá mũi chân,” Cảnh nhắc nhở. “Xuống sâu hơn. Tôi cần cô cảm thấy căng cơ ở đây.” Anh chỉ vào đùi sau của cô.

Mỗi khi cô xuống tấn, bộ đồ tập bó sát dường như không còn là rào cản. Yến Nhi cảm thấy cơ thể mình đang được phô bày dưới sự giám sát chuyên nghiệp và không khoan nhượng của anh ta. Cô không còn cảm thấy tự ti nữa, thay vào đó là một sự hưng phấn kỳ lạ khi nhận ra cơ thể mình vẫn có thể tạo ra những đường nét mạnh mẽ.

Trước khi kết thúc buổi tập, Cảnh đưa cho cô một chai nước lạnh. “Buổi đầu tiên kết thúc. Ngày mai chúng ta sẽ tập trung vào sự dẻo dai. Cô cần phải giãn cơ nhiều hơn. Cô có thể tự làm được không?”

Yến Nhi lắc đầu, thở dốc. “Không, tôi… tôi không đủ kinh nghiệm.”

Cảnh gật đầu, môi nhếch lên một chút, một nụ cười hiếm hoi và thoáng qua. “Vậy thì, buổi kéo giãn cơ sẽ là phần tôi tự tay chăm sóc.”

Câu nói đó, với hàm ý hai mặt của nó, khiến Yến Nhi cảm thấy mặt mình nóng bừng. Anh ta nói bằng giọng điệu chuyên nghiệp, nhưng từ ngữ lại chứa đựng sự thân mật không mong đợi.

Phần tôi tự tay chăm sóc.

Cô biết, từ giây phút này, ranh giới giữa vợ của Lục Minh Triết và khách hàng của PT Cảnh đã chính thức bắt đầu tan chảy, và cuộc chiến giành lại ‘cơ thể 20’ không chỉ là cuộc chiến về thể chất, mà còn là cuộc chiến về cảm xúc và sự cám dỗ.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×