Sau khi Yến Nhi rời khỏi phòng tập, mồ hôi ướt đẫm và gương mặt rạng rỡ một cách lạ lùng, Lục Minh Triết vẫn ngồi bất động trước màn hình máy tính. Video buổi tập đã kết thúc, nhưng hình ảnh Yến Nhi thở dốc, cơ thể siết chặt dưới lực đỡ của Cảnh, cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí anh.
Anh không ghen tuông theo kiểu hoài nghi về sự chung thủy. Minh Triết tin tưởng tuyệt đối vào sự nguyên tắc của Yến Nhi và sự chuyên nghiệp đã được chứng nhận của HLV Cảnh. Điều anh ghen tị là sự kết nối và sự tập trung mà hai người họ chia sẻ trong phòng tập kín.
Minh Triết day thái dương, cảm thấy một cơn đau đầu âm ỉ. Anh nhận ra, đã rất lâu rồi, Yến Nhi không dùng hơi thở dồn dập và cảm xúc mạnh mẽ đó cho anh. Đời sống hôn nhân của họ đã bị thay thế bằng những cuộc họp, những hợp đồng và những dự án. Tình yêu tồn tại, nhưng sự cuồng nhiệt đã bị chôn vùi dưới lớp vỏ bọc của trách nhiệm và sự an toàn.
Anh tua lại đoạn Cảnh kéo giãn cơ cho Yến Nhi. Anh ta quỳ sát, tay đặt trên đùi vợ anh, cơ thể Yến Nhi hoàn toàn thả lỏng và phụ thuộc vào Cảnh.
Thả lỏng. Hãy tin tưởng tôi.
Minh Triết nhếch môi. “Tin tưởng ư? Em tin tưởng hắn ta còn hơn tin tưởng chồng mình sao, Yến Nhi?”
Sự kiểm soát bắt đầu biến thành một loại kích thích tâm lý nguy hiểm. Minh Triết cố gắng tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào của sự không chuyên nghiệp từ Cảnh, một cái liếc mắt quá lâu, một cái chạm tay quá giới hạn, nhưng vô ích. Cảnh chỉ là một cỗ máy hoàn hảo làm công việc của mình.
Nhưng chính sự hoàn hảo, sự khỏe khoắn và nam tính không thể chối cãi của Cảnh lại là mối đe dọa lớn nhất.
Minh Triết đứng dậy, đi lên lầu. Anh bước vào phòng tập, không khí vẫn còn thoang thoảng mùi mồ hôi, mùi cao su mới và mùi hương bạc hà mát lạnh từ chai xịt khử mùi của Cảnh. Anh chạm vào chiếc ghế tạ Yến Nhi vừa nằm, cảm nhận chút hơi ấm còn sót lại.
Anh nhìn thấy một vết mồ hôi hình bàn tay trên sàn gần chỗ Cảnh đã quỳ để đỡ Yến Nhi. Đó là dấu vết vật lý của sự gần gũi không thể chối bỏ.
Minh Triết quyết định thử thách tình huống này. Anh không muốn chấm dứt hợp đồng, vì anh biết Yến Nhi đang thực sự hạnh phúc với sự thay đổi của mình. Anh muốn đánh dấu lãnh thổ của mình một cách tinh tế.
Anh nhắn tin cho Yến Nhi: “Anh đã xem tiến độ tập của em. Rất tốt. Tối nay, chúng ta cùng đi ăn tối ở nhà hàng Ý. Mặc chiếc váy dạ hội màu đỏ, chiếc váy mà em nói cần phải có ‘vòng eo tuổi đôi mươi’ mới mặc vừa.”
Anh không nói về Cảnh, nhưng anh dùng kết quả mà Cảnh mang lại để kéo Yến Nhi về phía mình.
Yến Nhi nhận được tin nhắn của Minh Triết khi đang ngâm mình trong bồn tắm. Cô mỉm cười. Minh Triết cuối cùng cũng chú ý đến sự thay đổi của cô. Cô biết, anh ta không quan tâm đến quá trình, nhưng anh ta quan tâm đến thành quả.
Cô bước ra, soi mình trước gương. Làn da ửng hồng sau buổi tập, cơ bụng đã phẳng hơn, và đường cong hông đang dần sắc nét trở lại. Cô cảm thấy khỏe khoắn và gợi cảm hơn bao giờ hết.
Sau khi gọi điện hẹn lịch buổi tập tiếp theo với Cảnh, giọng nói trầm ấm và quen thuộc của anh ta vang lên trong điện thoại khiến cô hơi mất tập trung.
“Buổi giãn cơ hôm nay cô rất thả lỏng. Giữ vững tinh thần này, cô Yến Nhi.”
“Cảm ơn anh, Cảnh,” cô đáp lại, giọng hơi ngượng.
Khi cúp máy, cô bỗng nhớ lại lời nói của Cảnh: “Thả lỏng. Hãy tin tưởng tôi.”
Cô nhận ra, cô đang thả lỏng trước một người đàn ông xa lạ nhưng lại căng thẳng trước người chồng đầu ấp tay gối của mình. Sự mâu thuẫn này khiến cô cảm thấy bất an.
Khi mặc chiếc váy dạ hội màu đỏ, Yến Nhi ngạc nhiên. Vòng eo đã thon gọn một cách rõ rệt, chiếc váy ôm sát, tôn lên đường cong từ ngực xuống hông. Cô đã mặc vừa, thậm chí còn đẹp hơn cả thời con gái.
Cô bước xuống nhà, Minh Triết đang đợi sẵn. Anh ta mặc vest lịch lãm, nhưng ánh mắt anh ta khi nhìn cô thì sắc bén và chiếm hữu hơn bao giờ hết.
“Tuyệt vời, Yến Nhi,” anh ta nói, không che giấu sự tán thưởng, “Anh đã nói rồi, anh luôn đúng khi đầu tư.”
Lời khen mang tính sở hữu đó lại khiến niềm vui của Yến Nhi vơi đi một nửa. Cô muốn anh ta khen ngợi nỗ lực của cô, không phải sản phẩm của khoản đầu tư.
Tại nhà hàng, Minh Triết nắm tay cô, vuốt ve mu bàn tay cô một cách công khai, như muốn khẳng định với cả thế giới rằng: Người phụ nữ gợi cảm này là của tôi.
“Anh ta tập cho em vất vả lắm sao?” Minh Triết đột nhiên hỏi, ánh mắt anh ta lấp lánh như đang dò xét.
“Anh ta rất nghiêm khắc. Nhưng là cần thiết,” Yến Nhi đáp.
Minh Triết nhấp một ngụm rượu vang đỏ. “Tốt. Anh ta phải nghiêm khắc. Anh ta đang làm công việc của mình. Nhưng, Yến Nhi, anh ta chỉ là một huấn luyện viên. Anh ta chỉ biết về cơ bắp. Anh mới là người biết rõ cơ thể em cần gì.”
Lời nói của Minh Triết mang một hàm ý khiêu khích và cảnh báo ngầm. Nó khiến Yến Nhi rùng mình. Anh ta đang tuyên bố chủ quyền một cách mạnh mẽ, nhưng lại dựa trên sự giám sát và ghen tuông từ xa.
Đêm đó, trở về nhà, Minh Triết không đòi hỏi cô như thường lệ. Anh ta đẩy cô dựa vào tường, hôn cô một cách cuồng nhiệt, bàn tay thô bạo lướt trên vòng eo săn chắc.
“Anh thích những gì anh ta đã làm với em,” anh ta thì thầm bên tai cô, giọng nói khàn đặc, “Anh thích cách cơ thể em cứng rắn hơn, cách em thở dốc vì anh.”
Yến Nhi cảm thấy vừa bị xúc phạm vừa bị kích thích. Cô biết, anh ta đang tái hiện lại những cảm xúc anh ta đã quan sát được qua màn hình camera. Sự ghen tuông của Minh Triết đã trở thành một loại lửa tình mới trong cuộc hôn nhân của họ. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi sự "kiểm soát từ xa" này không đủ để ngăn chặn sự kết nối gần gũi trong phòng tập?
Cô nhắm mắt lại. Trong bóng tối, cô thoáng thấy hình bóng cơ bắp cuồn cuộn của Cảnh, và nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh ta: “Cô làm rất tốt. Hãy nghỉ ngơi.”