Sau đêm đầy căng thẳng với Lục Minh Triết, Yến Nhi bước vào buổi tập sáng với một cảm giác mệt mỏi nhưng cũng đầy thách thức. Cô không thể quên được ánh mắt chiếm hữu của chồng và những lời thì thầm đầy ám ảnh của anh. Điều đó càng khiến cô tìm kiếm sự giải thoát trong phòng tập, nơi cô có thể tập trung vào chính mình, dưới sự hướng dẫn của Cảnh.
Hôm nay, Yến Nhi chọn bộ đồ tập màu trắng, để lộ một chút rãnh bụng đã bắt đầu hiện rõ sau bốn tuần tập luyện. Cô muốn Cảnh nhìn thấy thành quả của cô, và muốn chứng minh rằng cô không chỉ là ‘sản phẩm’ của một khoản đầu tư.
Buổi tập luyện diễn ra với cường độ cao hơn. Bài tập nâng chân và cơ lõi khiến Yến Nhi thở dốc liên tục. Cảnh luôn đứng sát bên cô, không phải để đỡ tạ, mà để đảm bảo cô duy trì tốc độ và sự chính xác.
“Lên! Siết chặt. Đừng để hông lắc lư. Chỉ còn năm giây,” Cảnh ra lệnh, giọng anh trầm và có sức nặng.
Mồ hôi chảy dọc thái dương Yến Nhi, làm ướt một mảng tóc mai. Cô gần như kiệt sức, nhưng ánh mắt kiên định của Cảnh khiến cô không thể bỏ cuộc. Cô cảm thấy anh ta không chỉ huấn luyện cơ thể cô, mà còn đang khai quật ý chí của cô.
Sau khi set cuối cùng kết thúc, Yến Nhi nằm thở dốc trên thảm.
“Rất tốt. Sức chịu đựng của cô đã tăng lên 30%,” Cảnh nói, tay anh ta cầm chai nước lạnh và nhẹ nhàng đặt lên trán cô. Cử chỉ bất ngờ và nhẹ nhàng đó khiến Yến Nhi giật mình, xua tan đi sự lạnh lùng thường thấy của anh.
“Giờ đến phần yêu thích của tôi,” Cảnh nói, “Kéo giãn cơ. Cô có thể thả lỏng hoàn toàn chứ?”
Yến Nhi hít một hơi thật sâu. “Tôi sẵn sàng.”
Tư Thế Phụ Thuộc: Cơ Đùi Trong
Cảnh bắt đầu bằng tư thế kéo giãn cơ đùi trong, một tư thế đòi hỏi sự mở rộng và tin tưởng cao nhất.
Yến Nhi nằm ngửa, hai chân dang rộng. Cảnh ngồi ở giữa hai chân cô, tư thế đối mặt và rất gần. Anh ta đặt bàn tay to lớn của mình lên đầu gối cô, lòng bàn tay ấn xuống một cách chậm rãi và kiểm soát.
Tư thế này khiến cơ thể cô hoàn toàn phơi bày dưới ánh mắt của anh. Yến Nhi cảm thấy một sự ngượng ngùng tột độ khi ánh mắt cô vô tình chạm vào ánh mắt Cảnh. Nhưng anh ta lại nhìn xuyên qua cô, dán chặt vào độ căng của cơ và biểu cảm khuôn mặt cô.
“Sức căng thế nào? Trung thực. Đừng cố gắng chịu đựng,” anh hỏi, giọng anh trầm và quyền lực, khiến cô không thể nói dối.
“Căng… ở mức sáu,” cô đáp, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
Cảnh không nói gì, chỉ tăng thêm lực ấn. Anh ta nghiêng người về phía trước, cánh tay rắn chắc của anh ta gần như che khuất tầm nhìn của cô. Yến Nhi cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh ta phả xuống mặt cô, và mùi mồ hôi khỏe khoắn từ cơ thể anh ta bao trùm lấy cô.
Cô nhắm mắt lại. Trong khoảnh khắc này, cô cảm thấy mình hoàn toàn vô lực, hoàn toàn phụ thuộc vào sức mạnh kiểm soát của người đàn ông đang ở rất gần. Sự đau đớn khi cơ bị kéo căng, cùng với cảm giác nguy hiểm của sự thân mật, tạo ra một sự kích thích khó tả.
Sự Hấp Dẫn Của Quyền Lực
Cảnh giữ nguyên tư thế trong vài giây, sau đó nhẹ nhàng thả lỏng.
“Cô làm rất tốt. Cô đã chịu đựng thêm 10 giây so với lần trước,” anh ta khen.
Khi anh ta chuyển sang kéo giãn cơ lưng, Cảnh yêu cầu cô nằm sấp. Anh ta đặt đầu gối của mình lên thảm, áp sát bên hông cô. Lần này, anh đặt tay lên vai cô, tay kia đặt lên lưng dưới. Anh dùng trọng lượng cơ thể mình để tạo ra lực ép nhẹ nhàng nhưng dứt khoát lên lưng cô.
Yến Nhi cảm thấy trọng lượng và sức nóng của cơ thể anh ta truyền qua lớp vải. Dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng sự áp sát này đã phá vỡ mọi rào cản xã hội. Cô không thể phủ nhận cảm giác hưng phấn khi một người đàn ông mạnh mẽ, cường tráng, đang dùng sức mạnh để chăm sóc cô một cách chuyên nghiệp và tận tâm.
“Thả lỏng. Đừng gồng cơ. Tôi sẽ không làm cô bị thương. Hãy để tôi dẫn dắt,” Cảnh thì thầm.
Lời nói của anh ta không chỉ là lời hướng dẫn tập luyện, mà còn là một lời mời gọi ngầm về sự đầu hàng cảm xúc. Yến Nhi cảm thấy toàn bộ cơ thể mình mềm nhũn ra, cô phó mặc sự điều khiển cho bàn tay và lực đạo của anh.
Khi Cảnh kết thúc buổi kéo giãn, anh ta đứng lên, lùi lại một bước, trở về với vai trò HLV lạnh lùng và chuyên nghiệp.
“Buổi tập hôm nay kết thúc. Hãy nhớ uống đủ nước và dinh dưỡng đúng giờ. Tôi cần cô Yến Nhi tiếp tục tiến bộ,” anh nói, ánh mắt anh ta lướt qua cơ thể Yến Nhi một lần nữa, như đang kiểm tra một tác phẩm nghệ thuật đang được hoàn thiện.
Yến Nhi ngồi dậy, cơ thể cô nóng rực, dẻo dai và tràn đầy năng lượng, nhưng trong lòng lại đầy những rung động khó gọi tên. Cô biết rõ, sự hấp dẫn này không đến từ sự lãng mạn, mà đến từ sự tin tưởng thể chất và quyền lực tuyệt đối mà Cảnh đang nắm giữ trong phòng tập kín.
Cô tự hỏi, liệu Minh Triết có đang xem không? Nếu anh ta xem, liệu anh ta có nhận ra sự khác biệt giữa sự chạm hời hợt của anh ta và sự chạm sâu sắc, có chủ đích của Cảnh không?
Sự phụ thuộc vật lý vào Cảnh đã vượt qua ranh giới tâm lý của cô, và Yến Nhi biết, cô đang bước vào một trò chơi mạo hiểm mà người chiến thắng không chỉ là người có thân hình đẹp nhất.