cho vợ thuê pt riêng

Chương 8: SỨC MẠNH TUYỆT ĐỐI


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Theo kế hoạch mới của HLV Cảnh, cường độ tập luyện của Yến Nhi được nâng lên một tầm cao mới. Các bài tập không còn chỉ đơn thuần là tăng sức bền, mà tập trung vào sức mạnh bùng nổ và khả năng giữ thăng bằng – yếu tố then chốt để có một cơ thể thực sự mạnh mẽ.

Hôm nay là bài tập Deadlift (nâng tạ từ sàn) và Single-Leg Squat (xuống tấn một chân) – những động tác đòi hỏi sự tập trung tuyệt đối và sức mạnh cơ lõi ổn định.

“Cô phải tưởng tượng mình là một cái cột. Mọi thứ phải cứng chắc. Đừng để trọng lượng kéo cô đi,” Cảnh hướng dẫn.

Trong bài Deadlift, Yến Nhi cảm thấy toàn bộ cơ thể mình bị căng ra và siết chặt. Từng thớ cơ ở lưng, đùi, và mông đều phải làm việc hết công suất. Cô nâng thanh tạ nặng lên, gương mặt đỏ bừng, hơi thở rít qua kẽ răng. Cảnh đứng sát sau lưng cô, mắt anh ta dán vào tư thế của cô, bàn tay sẵn sàng can thiệp.

“Tốt. Cô giữ lưng rất thẳng. Đừng nhìn lên. Nhìn xuống sàn. Đúng rồi, chậm rãi thả xuống,” giọng Cảnh vang lên trầm ổn, như một chiếc neo giữ cô lại.

Dù Minh Triết đã trả tiền cho Cảnh để anh ta huấn luyện cô, nhưng chỉ có Yến Nhi mới hiểu, sự hiện diện của anh ta không chỉ là chuyên môn, mà còn là một loại liều thuốc kích thích tinh thần mạnh mẽ, buộc cô phải vượt qua giới hạn của mình.

Đến bài Single-Leg Squat, sự tập trung và cường độ càng tăng cao. Yến Nhi phải đứng trên một chân, chân kia duỗi ra phía trước, và từ từ hạ trọng tâm xuống. Đây là bài tập không chỉ cần sức mạnh mà còn cần sự ổn định kinh ngạc.

Cảnh đứng ngay trước mặt Yến Nhi, hai tay anh ta đặt hờ ở hai bên hông cô, sẵn sàng can thiệp để cô không bị mất thăng bằng. Khoảng cách giữa hai người, trong tư thế này, cực kỳ gần.

Yến Nhi hít một hơi, bắt đầu hạ người xuống. Cơ bắp ở chân trụ rung lên bần bật. Cô cố gắng giữ vững, nhưng đến lần thứ tư, sự mệt mỏi ập đến quá nhanh.

“Không được, cô đang nghiêng người quá nhiều! Giữ!” Cảnh cảnh báo.

Yến Nhi cảm thấy cơ thể mình chao đảo mạnh, mất hoàn toàn kiểm soát. Cô lao người về phía trước, hướng thẳng vào Cảnh.

Ngay lập tức, HLV Cảnh phản ứng. Anh ta không hề do dự, hai tay anh ta vòng qua eo Yến Nhi, một bàn tay siết chặt ở lưng dưới, bàn tay kia ôm lấy hông cô. Cánh tay cơ bắp của anh ta ghì chặt cơ thể cô lại, giữ cho cô không bị ngã.

Yến Nhi thấy mình hoàn toàn nằm gọn trong vòng tay vững chắc của anh ta. Cơ thể cô áp sát vào lồng ngực thép của Cảnh, và cô cảm nhận được sự cứng cáp, nóng bỏng từ thân thể anh. Mùi hương nam tính, mồ hôi khỏe khoắn và mùi bạc hà xộc thẳng vào khứu giác cô.

Đầu cô chạm nhẹ vào vai anh, hơi thở dồn dập của cô va chạm vào da cổ anh.

“Cô không sao chứ? Cô bị căng cơ chưa?” Cảnh hỏi, giọng anh ta không còn là giọng hướng dẫn, mà là giọng nói đầy sự quan tâm khẩn cấp, hơi thở anh ta phả sát tai cô.

Yến Nhi hoàn toàn choáng váng. Cảm giác an toàn tuyệt đối và sự thân mật không mong muốn ập đến cùng một lúc. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy mình nhỏ bé và yếu ớt trước một người đàn ông kể từ sau khi sinh con.

Cô không trả lời được, chỉ khẽ lắc đầu, cảm nhận nhịp tim mình đang đập điên cuồng, không chỉ vì bài tập mà vì sự ôm ấp đột ngột này.

Cảnh giữ cô trong tư thế đó thêm vài giây nữa, đảm bảo cô đã ổn định hoàn toàn. Anh ta chậm rãi buông cô ra, nhưng không phải buông một cách dứt khoát. Bàn tay anh ta nán lại ở eo cô thêm một chút, như thể đang kiểm tra xem xương sống cô có bị lệch không, nhưng thực chất, đó là một cái chạm kéo dài mang đầy ý tứ.

Khi Cảnh lùi lại, anh ta nhìn thẳng vào mắt cô. Ánh mắt anh ta không còn là sự chuyên nghiệp hoàn toàn nữa. Trong đó có sự lo lắng, sự kiểm soát vừa được thể hiện, và một chút gì đó hối tiếc vì sự cố vừa xảy ra.

“Tôi xin lỗi, cô đã tập quá sức. Chúng ta sẽ dừng bài tập này lại,” Cảnh nói, giọng anh ta cố gắng trở lại sự bình tĩnh. Anh ta không giải thích thêm về hành động ôm đỡ, và Yến Nhi cũng không dám hỏi.

“Không sao. Tôi… tôi ổn,” Yến Nhi trả lời, giọng cô run rẩy. Cô phải đặt tay lên tường để giữ thăng bằng, cảm giác nóng bừng vẫn còn ở vùng eo nơi bàn tay Cảnh vừa siết chặt.

Cô biết, cú đỡ đó không chỉ là sự cứu nguy vật lý. Nó là một lời khẳng định về sức mạnh, về sự phụ thuộc không thể tránh khỏi của cô vào anh ta. Cảnh đã không chỉ là người huấn luyện cơ thể cô, mà còn là người chống đỡ sự yếu đuối của cô.

Yến Nhi lẳng lặng nhìn Cảnh đi thu dọn dụng cụ. Trong đầu cô, hình ảnh Minh Triết tối qua ôm cô và hình ảnh Cảnh vừa rồi ôm cô hiện lên, tạo ra một sự so sánh nghiệt ngã: Minh Triết ôm cô bằng sự sở hữu, còn Cảnh ôm cô bằng sự bảo vệ và sức mạnh tuyệt đối.

Khoảnh khắc thân mật đột ngột và mạnh mẽ này đã thực sự đẩy ranh giới cám dỗ giữa họ lên một tầm cao mới, nơi sự va chạm thể xác không còn là tai nạn, mà là một sự nhắc nhở thường xuyên về sức hút không thể chối từ.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×