Sáng thứ hai, văn phòng Công ty NovaCorp nhộn nhịp hơn hẳn. Linh Chi vội vàng với cặp laptop và cốc cà phê trên tay, vừa đi vừa nhắn tin cho đồng nghiệp. Hôm nay là ngày quan trọng, công ty tổ chức cuộc họp chiến lược lớn, và cô – nhân viên marketing đầy nhiệt huyết nhưng thường vụng về – vừa nhận nhiệm vụ phụ trách phần thuyết trình.
“Linh Chi, đừng quên check kỹ tài liệu trước khi trình bày!” – giọng gọi của Hạ Vy vang lên từ phòng bên cạnh. Linh Chi giật mình, quay lại thấy trưởng phòng tài chính đứng thẳng, gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt sắc như dao nhưng đôi môi vẫn khẽ cong lên một nụ cười nhẹ.
“Dạ, em biết mà, em đã chuẩn bị rồi ạ,” Linh Chi vừa nói vừa vẫy tay, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rộn lên một niềm thích thú lạ thường khi gặp Hạ Vy sáng sớm.
Văn phòng hôm nay đông hơn bình thường, mọi người tất bật chuẩn bị cho cuộc họp. Linh Chi hớn hở đi thẳng tới phòng họp số 5 – nơi cô nghĩ rằng mọi người đang chờ. Nhưng khi mở cửa, cô ngạc nhiên thấy không phải đồng nghiệp mà là… Hạ Vy đang ngồi trước bàn họp với vẻ mặt bối rối, bên cạnh một vài nhân viên từ phòng kế toán.
“Ơ… ừm… em… em vào nhầm phòng rồi sao?” Linh Chi lí nhí, má đỏ bừng. Hạ Vy ngẩng đầu, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu.
“Nhầm phòng hả?” Hạ Vy nhướng mày, nhưng trong giọng nói lại chứa một chút hài hước hiếm hoi. “Thế cô vào đây để làm gì?”
Linh Chi lúng túng giải thích, tay cầm tập tài liệu vụng về, vội vàng lùi lại. Không may, cốc cà phê trên tay cô đổ ra sàn, tràn lên mép bàn. Một vài tờ giấy bay tứ tung, rơi lên cả laptop của Hạ Vy.
“Ôi trời ơi!” – Linh Chi hốt hoảng. Cô nhanh chóng cúi xuống nhặt từng tờ giấy, trong khi Hạ Vy ngồi yên, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa kìm nén cười.
“Cô luôn… rối rắm như thế à?” – Hạ Vy nói, nhưng giọng điệu không hẳn là trách móc, mà lộ ra chút thích thú kỳ lạ.
Linh Chi đỏ mặt, vừa muốn giải thích vừa cảm thấy tim đập nhanh. “Em… em xin lỗi ạ, lần đầu vào nhầm phòng thôi mà…”
Những nhân viên xung quanh cố nín cười. Không khí căng thẳng biến thành một khoảnh khắc hài hước khó tả, khiến Linh Chi vừa xấu hổ vừa thấy lòng mình ấm áp lạ thường. Hạ Vy đứng dậy, nhặt giúp cô vài tờ giấy, ánh mắt nhìn nhau trong im lặng nhưng lại dường như nói lên nhiều điều.
Sau đó, cả hai trở về phòng họp đúng. Linh Chi thở phào nhẹ nhõm, nhưng lòng vẫn hồi hộp. Khi bắt đầu phần thuyết trình, cô lỡ một câu chữ, khiến mọi người bật cười nhẹ. Nhưng Hạ Vy lại bất ngờ đứng lên hỗ trợ cô, dẫn dắt câu chuyện, vừa giúp Linh Chi giữ được uy tín vừa làm cả phòng họp không thể nhịn cười.
Sau cuộc họp, Hạ Vy mời Linh Chi đi uống cà phê để “nói chuyện riêng”. Trên quãng đường đi, Linh Chi thấy mình vừa hồi hộp vừa háo hức. Cô không biết rằng từ khoảnh khắc nhầm phòng và đổ cà phê đó, một sợi dây vô hình đã buộc trái tim hai người lại gần nhau hơn.
Trong quán cà phê yên tĩnh, Hạ Vy nhìn Linh Chi, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa mềm mại: “Cô luôn làm mọi thứ rối rắm nhưng… thú vị quá nhỉ?”
Linh Chi đỏ mặt, tim đập nhanh. “Em… em sẽ cố gắng ít rối rắm hơn… hoặc ít ra không đổ cà phê nữa,” cô lí nhí, không dám ngẩng lên.
Hạ Vy bật cười khẽ, đặt tay lên tay Linh Chi: “Chỉ cần cô luôn là chính mình, thế là đủ.”
Khoảnh khắc ấy, giữa tiếng cười và mùi cà phê ấm nồng, Linh Chi nhận ra rằng tình cảm của cô dành cho Hạ Vy không chỉ là thích thú thoáng qua. Và Hạ Vy, với sự nghiêm nghị vốn có, cũng bắt đầu nhận ra trái tim mình rung động vì Linh Chi.
Những ngày sau, văn phòng NovaCorp trở thành nơi chứa đầy tiếng cười, những pha dở khóc dở cười, và cả những khoảnh khắc ngọt ngào riêng tư. Mỗi lần va chạm, nhầm lẫn hay hiểu lầm nhỏ đều trở thành chất xúc tác cho tình cảm nảy nở. Linh Chi và Hạ Vy dần tìm thấy nhau giữa bộn bề công việc, khởi đầu cho một mối tình vừa hài hước, vừa ngọt ngào, nhưng không thiếu những khoảnh khắc nóng bỏng, lãng mạn, thấm đẫm yếu tố xxx.