Tin tức phiên tòa sơ thẩm giữa Cố Cảnh Nhiên và Lâm Duy An vừa hạ màn đã lập tức leo top tìm kiếm. Truyền thông chia phe: một bên tung hô Cố Cảnh Nhiên "mạnh mẽ, bản lĩnh", bên còn lại thì cố gắng làm loãng sự việc, xoáy sâu vào "đạo đức hậu ly hôn", ám chỉ cô "không rộng lượng, không bao dung".
Vài bài viết thậm chí được đăng từ tài khoản phụ của một tòa soạn vốn thân thiết với nhà họ Lâm.
"Phụ nữ nên chọn tha thứ hay trả thù sau hôn nhân?
Sự cố chấp có thể gây nguy hiểm cho một đứa trẻ chưa ra đời..."
Kèm theo đó là hình ảnh Triệu Nhã Linh bụng bầu, ánh mắt yếu ớt dựa vào vai Lâm Duy An.
Cố Cảnh Nhiên đứng trước bàn làm việc, cầm tách trà nhưng không uống. Mắt cô lướt qua từng dòng chữ độc địa mà báo chí giật tít, tay kia siết nhẹ.
“Bắt đầu rồi.” – Cô khẽ nói.
Chu Dật đẩy cửa bước vào, ném xuống bàn một xấp tài liệu:
“Chúng tôi đã tra được mấy công ty truyền thông kia nhận tài trợ từ một quỹ đầu tư có liên hệ trực tiếp với Lâm Duy An.”
Cố Cảnh Nhiên cười nhạt:
“Thế thì chúng ta... trả lễ thôi.”
Tối hôm đó, mạng xã hội lại nổ tung.
Một bài viết từ tài khoản chính chủ của một blogger nổi tiếng chuyên vạch mặt giới thượng lưu, đăng bài viết dài kèm hashtag:
#TriệuNhãLinhVàBảnHồSơBịXóa
#CốCảnhNhiênKhôngPhảiNạnNhânImLặng
Nội dung:
"Triệu Nhã Linh – hiện tại được biết là người tình của Lâm Duy An – từng bị tố cáo gian lận học bổng khi còn du học ở Anh.
Tên thật trong hộ chiếu đăng ký là Trương Tuyết Linh.
Hồ sơ bị giấu kín nhờ một khoản tiền lớn chuyển qua một quỹ luật tư nhân.
Và đáng nói hơn – trong thời gian xảy ra vụ việc, người đứng ra xử lý khủng hoảng truyền thông cho cô ta lại là... vợ hợp pháp của Lâm Duy An – Cố Cảnh Nhiên."
Một bức ảnh đính kèm – ảnh chụp bản báo cáo học bổng bị hủy, kèm ảnh so sánh hai cái tên “Trương Tuyết Linh” và “Triệu Nhã Linh”.
Phía dưới phần bình luận là một cơn bão:
“Ủa??? Là trà xanh thật sự???”
“Chị Cảnh Nhiên là người xử lý khủng hoảng giúp con đó mà nó còn cướp chồng người ta???”
“Người như vậy mà đẻ con cho ai không biết nữa…”
Lần này, phản ứng dư luận nghiêng hẳn về phía Cố Cảnh Nhiên. Các fanpage nữ quyền, giới start-up cũng đồng loạt lên tiếng bênh vực:
“Chúng tôi ủng hộ người phụ nữ dám bảo vệ thành quả mình tạo ra. Dù là trong hay ngoài hôn nhân.”
Sáng hôm sau, Triệu Nhã Linh xuất hiện trước cửa biệt thự nhà họ Lâm, tức giận đập điện thoại xuống bàn:
“Anh bảo sẽ xử lý! Vậy bài viết kia là sao?! Cái tên Trương Tuyết Linh đó... em không muốn ai biết!”
Lâm Duy An chau mày:
“Anh đã chặn được vài bài, nhưng không hiểu sao lại có bản hồ sơ gốc...”
Triệu Nhã Linh lùi một bước, mặt tái xanh:
“Không lẽ là cô ta... Cố Cảnh Nhiên... sao cô ta có được hồ sơ đó?!”
Lâm Duy An đập mạnh xuống bàn:
“Cô ta muốn chơi truyền thông, tôi sẽ kéo cô ta xuống bùn. Phụ nữ ly hôn không phải lúc nào cũng là thánh nữ như mọi người tưởng!”
Nhưng chính lúc đó, quản gia bước vào đưa cho anh một phong bì. Bên trong là một bản báo cáo tài chính – dòng chữ in đậm:
“Lâm Duy An – khoản vay nặc danh 30 tỷ từ quỹ HOPE trước khi ly hôn.”
Đây là lá bài tẩy mà Cố Cảnh Nhiên từng giữ lại – Lâm Duy An đã bí mật lấy danh cô để rút tiền từ dự án trước khi hai người ly hôn, không qua hội đồng xét duyệt. Hành vi này vừa vi phạm tài chính, vừa có thể cấu thành gian lận hợp đồng.
Cùng lúc, tại văn phòng HOPE.
Chu Dật và Cố Cảnh Nhiên ngồi trong phòng họp, ánh mắt trao đổi nhanh.
“Chúng ta có đủ bằng chứng để đệ đơn kiện ngược – lần này không chỉ là sở hữu trí tuệ, mà là lạm dụng danh nghĩa pháp nhân để trục lợi cá nhân.”
Cô gật đầu.
“Cứ làm đi.”
Buổi tối, khi ngồi một mình trước cửa sổ căn hộ, Cố Cảnh Nhiên nhận được tin nhắn từ một số lạ:
"Tôi từng hối tiếc vì đã đến muộn. Nhưng lần này, nếu em cần bất cứ điều gì – chỉ cần nói.
— Trình Uyên."
Cô nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc lâu, sau đó đặt điện thoại xuống, không nhắn lại.
Bây giờ, cô không cần ai cứu.
Cô là người tự cầm kiếm… và chiến thắng.