cô dâu nhà họ lâm

Chương 1: CUỘC GẶP TRONG KHÓI LỬA


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khói lửa bốc lên từ các ngọn tháp canh của thành Bắc, tiếng trống chiến vang dội khắp các con phố.

Lâm Tư Vũ cưỡi ngựa, áo giáp bạc sáng loáng dưới ánh nắng chiều, mắt sắc lạnh quan sát từng đoàn binh phản loạn tiến vào.

“Nếu không nhanh chóng điều quân ứng chiến, thành Bắc sẽ thất thủ trong hôm nay,” — chàng nghĩ, nắm chặt chuôi kiếm.

Bên ngoài thành, dân chúng chạy tán loạn, máu hòa lẫn bùn đất, khiến cảnh tượng thêm hỗn loạn.

Trong khi Lâm Tư Vũ chỉ huy quân sĩ, một bóng người xông ra khỏi đám đông, tránh khỏi những binh lính hỗn loạn.

Đó là Liễu Tâm Nghi, chiếc áo mưa ướt sũng, tay cầm túi thuốc cứu thương, mắt sáng long lanh nhưng quyết liệt.

“Ta phải cứu những người bị thương trước khi quân địch tiến sâu,” — nàng thầm nghĩ, bước đi nhanh nhẹn giữa bão lửa.

Một viên binh phản loạn lao tới gần, cố giết nàng, nhưng Lâm Tư Vũ xuất hiện kịp thời, cắt đường bằng thanh đao bén ngọt.

“Cẩn thận!” — chàng hét, ánh mắt dõi theo từng cử động của nàng.

Liễu Tâm Nghi giật mình, cúi người tránh đòn, mắt họ chạm nhau trong khoảnh khắc đầy điện năng.

“Người… là ai?” — nàng thầm hỏi, tim bỗng nhói lên vì cảm giác lạ lùng.

“Ta là Lâm Tư Vũ, tướng quân của thành Bắc. Nếu muốn sống sót, tránh ra khỏi lằn đạn,” — chàng đáp, giọng lạnh lùng nhưng âm ấm.

Nàng gật nhẹ, ánh mắt tràn đầy quyết tâm:

“Ta không phải kẻ yếu… nhưng cần người giúp.”

Trong khoảnh khắc ấy, giữa khói lửa, máu và tiếng thét, hai con người xa lạ nhưng đầy duyên phận đã gặp nhau lần đầu, mở ra câu chuyện tình yêu sẽ tồn tại giữa sinh tử và chiến loạn.

Lâm Tư Vũ dẫn Liễu Tâm Nghi vào phía sau thành, nơi những người dân bị thương đang kêu cứu.

Chàng hướng dẫn nàng cách sơ cứu, đồng thời giám sát các binh sĩ để đảm bảo an toàn.

“Dù trận chiến khốc liệt, mạng sống của người dân vẫn là trên hết,” — Lâm Tư Vũ nghĩ, ánh mắt thoáng nhìn nàng.

Liễu Tâm Nghi vừa băng bó, vừa quan sát chiến trường, nhận ra sự điềm tĩnh và quyết đoán của chàng:

“Người này… không chỉ là tướng quân, mà còn là người có trái tim kiên cường.”

Một trận mưa bất chợt ập đến, hòa lẫn máu và bùn, nhưng hai người vẫn dõi nhau từng cử động, phối hợp như đã quen biết từ lâu.

“Nếu không có chàng, không biết bao nhiêu mạng sống sẽ mất,” — nàng thầm nghĩ.

Lâm Tư Vũ cũng nhận ra sự thông minh, nhanh nhẹn và lòng quả cảm của nàng:

“Cô gái này… không phải người thường, và sẽ là đồng hành quý giá trong những ngày tới.”

Cả hai đứng giữa bão lửa, tiếng gươm chạm nhau và tiếng la hét dường như lắng lại, chỉ còn ánh mắt trao nhau, nhen nhóm tình cảm vừa chớm nở giữa sinh tử.

“Ngày hôm nay, chúng ta gặp nhau không phải ngẫu nhiên… mà là định mệnh,” — Lâm Tư Vũ thầm nghĩ, trong lòng khẽ rung lên một cảm giác vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng.

Khói từ thành Bắc vẫn bốc lên nghi ngút, tiếng trống chiến vang dội không ngừng, nhưng trong khoảnh khắc ấy, hai trái tim cùng nhịp đập, mở ra hành trình tình yêu đầy thử thách và bi kịch phía trước.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×