cô vợ bất đắc dĩ của tổng tài

Chương 10: Bước Đến Gần Nhau


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh cảm nhận được rằng cuộc sống của mình đang thay đổi từng ngày, dù có thể vẫn chưa phải là sự thay đổi rõ ràng và đột ngột. Cô bắt đầu cảm thấy mình hòa nhập hơn vào thế giới của Hùng. Không còn là một người vợ hợp đồng, không chỉ là một phần của một giao dịch lạnh lùng. Cô đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của anh, dù rằng đôi khi, những dấu hỏi vẫn còn vương vấn trong lòng cô.

Trong khi mối quan hệ giữa họ dần trở nên sâu sắc hơn, Linh nhận thấy rằng Hùng vẫn có những góc khuất mà anh không muốn ai biết đến. Những lúc anh chìm trong suy tư, những khi anh im lặng lâu hơn bình thường, Linh cảm nhận được một nỗi buồn sâu thẳm ẩn giấu trong anh. Cô không biết rõ nguyên nhân, nhưng những khoảng trống ấy khiến cô muốn tìm hiểu nhiều hơn về con người thật của Hùng.

Một buổi chiều, khi cả hai đang ngồi trong phòng làm việc, Linh bỗng nhận ra rằng Hùng có vẻ mệt mỏi hơn bình thường. Anh không như mọi khi, với sự điềm tĩnh và lạnh lùng tuyệt đối. Hôm nay, anh cứ lặp đi lặp lại cùng một tài liệu, ánh mắt anh mờ đi, như thể anh đang mất dần sự tập trung.

Linh nhìn anh, cảm thấy một sự lo lắng dâng lên trong lòng. “Anh sao vậy?” Cô hỏi nhẹ nhàng, đôi mắt quan tâm nhìn thẳng vào anh.

Hùng ngước lên, có vẻ như anh không muốn bộc lộ những gì đang diễn ra trong lòng. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt chân thành của Linh, anh cảm thấy không thể giấu diếm nữa. Anh thở dài, rồi đặt bút xuống bàn, nhìn cô một cách trầm ngâm.

“Tôi… tôi đang cảm thấy một chút áp lực,” Hùng nói, giọng anh trầm và có phần mệt mỏi. “Công ty có những vấn đề tài chính mà tôi không thể chia sẻ với ai, và tôi không muốn em phải lo lắng.”

Linh lắng nghe anh, cảm nhận sự căng thẳng trong giọng nói của Hùng. Mặc dù cô không hoàn toàn hiểu hết những gì anh đang trải qua, nhưng cô có thể cảm nhận được sự nặng nề trong từng lời nói của anh. Cô không thể để anh một mình trong những lúc như thế này.

“Anh không phải giải quyết tất cả mọi thứ một mình,” Linh nhẹ nhàng nói, ngồi gần anh hơn. “Nếu anh cảm thấy khó khăn, chúng ta có thể cùng nhau tìm cách giải quyết. Em ở đây, anh biết mà.”

Hùng nhìn cô, ánh mắt anh như thoáng chốc lộ ra một chút cảm động. Anh không ngờ rằng sau tất cả những gì đã xảy ra, Linh vẫn kiên nhẫn ở bên anh, sẵn sàng chia sẻ những gánh nặng mà anh chưa bao giờ chia sẻ với ai.

Anh cúi đầu, đôi mắt anh dịu lại. “Cảm ơn em,” anh thì thầm, như thể đã lâu rồi anh mới được nghe một lời an ủi chân thành. “Em thật sự không cần phải gánh vác mọi thứ. Tôi không muốn làm em phải lo lắng thêm về những thứ này.”

Linh lắc đầu. “Đừng lo, anh không cần phải bảo vệ em khỏi mọi thứ. Cứ để em giúp anh. Mối quan hệ này không phải chỉ về công việc, mà còn về những điều lớn lao hơn nữa.”

Hùng ngẩng đầu lên, và lần này, anh không tránh ánh mắt của cô. Linh cảm nhận được sự thay đổi trong đôi mắt của anh – một sự mềm mỏng, một sự chấp nhận. Anh không phải là người đàn ông kiên cường như mọi người vẫn nghĩ. Anh có những vết thương, những nỗi đau mà anh không thể dễ dàng chia sẻ với ai.

“Cảm ơn em, Linh. Tôi thật sự không biết mình đã thay đổi như thế nào từ khi có em bên cạnh,” Hùng nói, giọng anh dịu dàng hơn bao giờ hết.

Linh cười nhẹ, cảm giác một chút yên bình lạ lẫm trong lòng. Cô không còn cảm thấy những khoảng cách xa vời giữa họ như trước đây. Cô cảm nhận được sự gần gũi, sự chia sẻ mà họ đang xây dựng từng ngày. Và đó là một điều cô chưa bao giờ tưởng tượng sẽ xảy ra khi cô lần đầu tiên bước vào cuộc hôn nhân này.

Ngày qua ngày, Linh và Hùng tiếp tục cùng nhau vượt qua những thử thách trong công việc, cùng nhau chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống. Mặc dù vẫn có những lúc im lặng, vẫn có những khó khăn chưa thể giải quyết ngay lập tức, nhưng ít nhất, họ đã không còn là hai người lạ lẫm. Mối quan hệ của họ đã phát triển từ một hợp đồng lạnh lùng thành một sự kết nối thật sự, dù rằng vẫn còn rất nhiều điều cần phải khám phá.

Một buổi tối, khi cả hai ngồi bên nhau trong phòng khách, ánh đèn mờ ảo chiếu xuống khuôn mặt của họ, Linh cảm nhận được sự gần gũi hơn bao giờ hết. Hùng không còn là một người đàn ông lạnh lùng và kiên cường như trong những ngày đầu, mà anh đã trở thành một người mà cô thực sự quan tâm và muốn bảo vệ.

“Linh,” Hùng gọi tên cô, giọng anh khẽ, nhưng đủ để cô nghe thấy. “Tôi không chắc mình có thể nói tất cả mọi thứ ngay bây giờ, nhưng tôi muốn em biết rằng em đã thay đổi cuộc đời tôi.”

Linh nhìn vào mắt anh, cảm giác những lời này thật sự chân thành. “Cảm ơn anh. Nhưng chúng ta sẽ cùng thay đổi, cùng xây dựng những điều tốt đẹp hơn. Anh không phải một mình nữa.”

Hùng mỉm cười, rồi cuối cùng, anh nắm lấy tay cô. Không phải chỉ vì nghĩa vụ hay trách nhiệm, mà là vì anh thật sự muốn có cô bên cạnh.

Từ khoảnh khắc đó, Linh biết rằng tình yêu giữa cô và Hùng không còn là một câu chuyện chỉ có những hợp đồng hay nghĩa vụ. Nó đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của họ, nơi những cảm xúc thật sự được chia sẻ và nâng đỡ nhau.

Và dù con đường phía trước còn nhiều thử thách, nhưng Linh biết rằng, cùng nhau, họ sẽ tìm ra cách vượt qua tất cả.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.