Sáng hôm sau, Linh thức dậy với cảm giác mệt mỏi. Cô đã không ngủ ngon, đầu óc vẫn quay cuồng với những suy nghĩ từ tối qua. Lời nói của Hùng vẫn vang vọng trong tâm trí cô, khiến cô không thể ngừng suy nghĩ về bí mật mà anh đang giấu kín. Những câu hỏi cứ mãi lởn vởn, như những đám mây đen không thể tan đi.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng ban mai chiếu xuống những cánh hoa trong vườn, làm dịu đi không khí tĩnh lặng trong nhà. Cảm giác bức bối, ngột ngạt vẫn còn đó, nhưng Linh quyết định rằng cô sẽ không để mình bị cuốn vào những suy nghĩ tiêu cực. Cô phải tiếp tục, ít nhất là trong thời gian này, cô phải chấp nhận cuộc sống mới của mình.
Sau bữa sáng, Linh đi ra ngoài vườn. Cô cảm nhận được sự yên bình mà không gian này mang lại. Những cây hoa anh đào nở rộ, những cánh hoa hồng phớt lãng đãng trong gió. Đây là một không gian xa hoa, nhưng lại quá vắng vẻ, chỉ có cô và những khoảng lặng của biệt thự rộng lớn.
Một giờ sau, Hùng gọi cô đến phòng làm việc. Cô bước vào, nhận ra rằng không khí trong phòng lạnh lẽo như thường lệ, không một lời chào, chỉ là một cái gật đầu của Hùng. Anh ngồi đằng sau bàn làm việc, ánh mắt chăm chú vào màn hình máy tính, nhưng Linh cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng trong không khí.
“Cô sẽ bắt đầu làm việc cùng tôi. Tôi muốn cô tham gia vào việc quản lý một số vấn đề liên quan đến công ty,” Hùng nói một cách lạnh lùng, không nhìn cô. “Cô chỉ cần giúp tôi theo dõi một số tài liệu và báo cáo, không cần quá nhiều tương tác.”
Linh đứng im lặng, không biết nên trả lời thế nào. Cô không phải là người có chuyên môn về công việc này, nhưng không thể không đồng ý với anh. Đây là cơ hội để cô có thể làm việc, và ít nhất cũng giúp cô bớt cảm giác cô đơn trong căn biệt thự này.
“Vâng, tôi hiểu rồi,” Linh trả lời, rồi nhanh chóng ngồi xuống chiếc ghế đối diện, mở tập tài liệu mà Hùng đưa cho cô.
Ngày đầu tiên làm việc cùng Hùng không có gì đặc biệt. Cô chỉ lặng lẽ theo dõi các số liệu, đối chiếu các bảng báo cáo mà Hùng yêu cầu. Mọi thứ đều diễn ra một cách trơn tru, nhưng sự im lặng giữa cô và anh vẫn không thay đổi. Mỗi lần cô cần hỏi anh một câu, anh chỉ trả lời ngắn gọn rồi lại quay lại công việc của mình.
Tuy nhiên, một điều bất ngờ xảy ra vào buổi chiều. Khi Linh đang ngồi đọc tài liệu, Hùng bất ngờ đứng dậy và bước đến gần cô. Anh nhìn xuống những số liệu trong tay cô, rồi hỏi:
“Cô có cảm thấy điều này kỳ lạ không?”
Linh ngẩng lên, nhìn anh một lúc trước khi trả lời. “Có vẻ như có gì đó không khớp. Những số liệu này không hoàn toàn chính xác.”
Hùng nhíu mày, nhìn lại các báo cáo rồi gật đầu. “Đúng. Cảm ơn cô đã nhận ra. Đúng là có vấn đề. Cô sẽ xem lại những tài liệu này và báo cáo lại cho tôi vào sáng mai.”
Linh cảm thấy có chút tự hào khi mình đã làm tốt công việc này. Dù là một phần nhỏ, nhưng ít nhất cô đã có thể đóng góp vào công việc của anh. Đó là điều mà cô cần trong thời gian này, để cảm thấy mình có giá trị trong một cuộc sống mà cô không hề chủ động chọn lựa.
Sau khi hoàn thành công việc, Hùng lại im lặng rời khỏi phòng, như một thói quen không thể thay đổi. Linh nhìn theo bóng dáng anh khuất dần, trong lòng vẫn không khỏi thắc mắc về người đàn ông này. Tại sao anh lại lạnh lùng như vậy? Tại sao anh không thể đối diện với cảm xúc của mình?
Buổi tối, khi Linh đang chuẩn bị đi ngủ, cô lại nhận được một cuộc gọi từ một người bạn cũ. Đó là Minh, một người bạn thân từ hồi đại học, người mà cô từng chia sẻ mọi thứ. Linh nghe máy, giọng Minh vội vã:
“Linh, dạo này cậu thế nào? Còn nhớ mình không?”
Linh không thể kiềm chế được cảm giác xúc động khi nghe giọng Minh. Cô kể lại cho Minh nghe về cuộc sống của mình, những khó khăn và những cảm giác bối rối mà cô đang trải qua.
Minh nghe xong, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Cậu biết không, dù là hợp đồng, nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng đến từ những điều có sẵn. Có thể cậu sẽ tìm thấy một phần của mình trong Hùng. Cậu đừng vội bỏ cuộc.”
Linh im lặng. Những lời của Minh như một nguồn động viên, nhưng cô không biết phải làm gì để có thể thay đổi được tình hình này. Mọi thứ vẫn quá mờ mịt. Nhưng ít nhất, cô biết rằng mình không đơn độc.
Cô tắt máy, nằm xuống giường. Trong bóng tối, những suy nghĩ về Hùng, về cuộc sống hôn nhân này cứ xoay vần trong đầu cô. Dù thế nào, cô cũng phải tiếp tục, ít nhất là cho đến khi cô có thể tìm ra sự thật mà Hùng đang giấu kín.