Một tuần trôi qua, Linh bắt đầu quen với công việc và nhịp sống ở biệt thự. Mỗi ngày, cô đều làm việc với Hùng một cách im lặng, chỉ có những giờ phút ngắn ngủi khi anh cần sự giúp đỡ của cô, rồi lại quay lại công việc riêng của mình. Cô cũng dần hiểu rằng, trong cái thế giới đầy quyền lực và tiền bạc này, những cảm xúc cá nhân của người khác không phải là ưu tiên. Mọi thứ chỉ xoay quanh công việc, hợp đồng và những yêu cầu lạnh lùng.
Tuy nhiên, có những lúc Linh cảm thấy có điều gì đó không ổn. Mặc dù Hùng luôn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng đôi lúc ánh mắt của anh lại lộ ra sự buồn bã, như thể có điều gì đó đè nén trong lòng anh. Những lúc ấy, Linh lại tự hỏi, liệu có phải mình đang bị lạc vào một trò chơi mà mình không hề hiểu rõ.
Sáng hôm nay, Linh lại ngồi trong phòng làm việc của Hùng. Cô đang xem lại các báo cáo tài chính mà anh đã giao, khi cô vô tình phát hiện ra một thông tin kỳ lạ. Một số khoản chi tiêu của công ty không hợp lý, có vẻ như chúng đã được chỉnh sửa hoặc che giấu. Linh thấy có gì đó bất thường, và trong lòng cô, một nghi ngờ bắt đầu nhen nhóm.
Linh không thể không nghĩ về những dấu hiệu mà Hùng đã thể hiện suốt thời gian qua. Liệu anh có đang giấu giếm một bí mật nào đó mà cô chưa phát hiện? Và liệu những khoản chi tiêu này có liên quan đến một điều gì đó trong quá khứ của anh?
Quyết tâm tìm ra sự thật, Linh đợi đến khi Hùng rời khỏi phòng làm việc vào chiều hôm đó. Cô nhanh chóng mở lại các tài liệu, đối chiếu chúng với những gì cô tìm thấy. Cô không thể không nhớ lại những câu nói của Minh trong cuộc gọi tối qua: "Cậu đừng vội bỏ cuộc." Có lẽ Minh đã đúng. Cô không thể cứ tiếp tục sống trong sự mù mờ này.
Vừa lúc đó, Hùng bước vào phòng, nhìn thấy Linh đang làm việc với một đống tài liệu trên bàn. Anh khẽ nhíu mày, đôi mắt ánh lên sự ngạc nhiên lẫn sự khó chịu.
“Cô đang làm gì vậy?” anh hỏi, giọng lạnh lùng như mọi khi.
Linh không giấu được sự căng thẳng trong lòng, nhưng cô quyết tâm phải nói ra những gì mình phát hiện. “Tôi thấy một vài số liệu không khớp. Có vẻ như có một số khoản chi tiêu không hợp lý trong công ty. Tôi cần làm rõ về chuyện này.”
Hùng không nói gì, chỉ đứng im lặng nhìn cô. Sau một hồi im lặng, anh bước đến bàn làm việc và ngồi xuống đối diện Linh.
“Cô nghĩ tôi giấu giếm điều gì sao?” Anh nhìn Linh, giọng không có chút cảm xúc nào.
Linh hít một hơi thật sâu, rồi gật đầu. “Tôi không biết, nhưng có điều gì đó không ổn. Anh đã nói rất ít về công ty, và tôi không thể không nghi ngờ khi thấy những khoản chi tiêu kỳ lạ này.”
Hùng nhìn cô, đôi mắt anh dường như không hề có chút cảm xúc nào, nhưng Linh lại cảm thấy có gì đó thay đổi trong ánh mắt ấy. Sau một lúc im lặng, anh lên tiếng:
“Cô muốn biết sao? Được, tôi sẽ nói.”
Linh ngạc nhiên. Cô không ngờ Hùng sẽ sẵn sàng chia sẻ với cô. Anh ngồi thẳng người, ánh mắt lạnh lùng, nhưng có vẻ như có điều gì đó sắp được hé lộ.
“Đây là sự thật mà tôi đã giấu kín,” Hùng bắt đầu, giọng anh khẽ run lên, như thể những lời này khiến anh phải đấu tranh với chính mình. “Bốn năm trước, tôi đã phải đối mặt với một cú sốc lớn. Công ty của tôi gần như phá sản vì một cuộc chiến quyền lực nội bộ. Tôi đã mất rất nhiều thứ – tài sản, người thân, và cả lòng tin của những người xung quanh.”
Linh nghe chăm chú, không dám cắt lời. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Hùng lại từng trải qua những mất mát lớn đến vậy.
“Những khoản chi tiêu mà cô thấy chính là để trả nợ cho những khoản đầu tư thất bại trước đó. Tôi không muốn ai biết về chuyện này, vì nếu lộ ra, công ty của tôi sẽ không còn được tôn trọng nữa. Vì vậy, tôi đã làm mọi cách để giữ kín sự thật này,” Hùng thở dài, đôi mắt anh như ánh lên nỗi buồn sâu thẳm.
Linh ngồi im, cảm nhận sự đau đớn trong giọng nói của anh. Cô không thể ngờ rằng người đàn ông mà cô đã kết hôn lại từng trải qua những mất mát lớn đến vậy. Cảm giác thương hại lướt qua trong lòng cô, nhưng cô cũng nhận ra rằng, Hùng không phải là một con người lạnh lùng như cô tưởng.
“Vậy tại sao anh lại không chia sẻ với tôi?” Linh hỏi, giọng cô nhẹ nhàng hơn. “Chúng ta là vợ chồng, anh có thể tin tôi.”
Hùng nhìn cô, ánh mắt anh dịu lại, như thể anh đang chiến đấu với cảm xúc của mình. “Tôi không muốn cô bị liên lụy. Tôi không muốn làm cô phải lo lắng thêm về những rắc rối của tôi.”
Linh im lặng. Những lời của Hùng đã khiến cô hiểu thêm một phần nào đó về con người anh. Dù anh luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên cường, nhưng sâu thẳm trong lòng, anh cũng mang những vết thương mà chưa ai từng biết.
“Cảm ơn cô đã kiên nhẫn,” Hùng nói, lần đầu tiên trong suốt thời gian qua, anh nhìn thẳng vào mắt Linh, ánh mắt không còn lạnh lùng như trước. “Tôi biết chúng ta không phải là một gia đình bình thường, nhưng nếu cô có thể, tôi hy vọng cô sẽ ở bên tôi trong giai đoạn khó khăn này.”
Linh cảm nhận được một sự thay đổi trong không khí. Cô không chỉ là vợ hợp đồng nữa. Cô bắt đầu hiểu rằng, có thể giữa họ vẫn có một điều gì đó chưa được khám phá, và có lẽ, tình yêu không phải lúc nào cũng đến ngay từ đầu, nhưng nó sẽ đến khi thời gian và sự kiên nhẫn đủ lớn.