cô vợ bất đắc dĩ của tổng tài

Chương 7: Những Giới Hạn Mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh không thể che giấu sự ngạc nhiên trong ánh mắt khi nghe những lời nói của Hùng. Anh nhìn cô chăm chú, như thể đang chờ đợi phản ứng của cô. Cảm giác căng thẳng trong phòng làm việc bỗng chốc trở nên rõ rệt, nhưng Linh cũng không thể phủ nhận rằng trong lòng mình, một tia hy vọng đã nhen nhóm.

“Tôi… không hiểu anh đang nói gì,” Linh đáp, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh. “Chúng ta… vẫn chỉ là vợ chồng theo hợp đồng, đúng không?”

Hùng không vội vàng trả lời, anh nhìn thẳng vào cô, ánh mắt lặng lẽ như đang suy nghĩ về điều gì đó sâu sắc. “Đúng, ban đầu chỉ là một hợp đồng. Nhưng tôi nghĩ, đã đến lúc chúng ta xem xét lại mọi thứ. Linh, tôi muốn chúng ta thử sống như một cặp vợ chồng thực sự, không chỉ là một hình thức, không chỉ là một giao dịch.”

Câu nói của Hùng như một cú sốc đối với Linh. Cô ngồi im, không biết phải phản ứng thế nào. Cô đã quen với cuộc sống hiện tại, dù không hoàn hảo nhưng ít nhất cô cũng đã tìm thấy một chút sự bình yên trong những điều nhỏ nhặt. Nhưng giờ đây, Hùng lại đề xuất một bước đi mới mà cô không thể lường trước được.

“Hùng, liệu đây có phải là quyết định đúng đắn không?” Linh hỏi, giọng cô có chút run rẩy. “Chúng ta không biết gì về nhau ngoài hợp đồng này. Liệu có phải anh chỉ đang mệt mỏi với cuộc sống hiện tại, hay thực sự có điều gì đó anh muốn thay đổi?”

Hùng thở dài, gật đầu như thể đã chuẩn bị cho câu hỏi này từ lâu. “Tôi biết, tôi đã không dành thời gian để hiểu cô, để xây dựng một mối quan hệ. Nhưng tôi đã nhận ra rằng, chúng ta không thể chỉ mãi sống trong cái bóng của hợp đồng. Tôi muốn thử bắt đầu từ đầu, thử cùng cô tạo ra một tương lai không chỉ vì nghĩa vụ, mà vì sự lựa chọn.”

Linh ngỡ ngàng trước lời nói của anh. Cô không thể đoán trước được Hùng lại có những suy nghĩ này. Thực sự, cô cũng không muốn sống mãi trong một cuộc hôn nhân không tình yêu, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ phải đối diện với những cảm xúc mà mình chưa từng thử nghiệm.

“Anh thật sự nghĩ chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, chỉ khi chúng ta đã từng là người xa lạ như vậy sao?” Linh khẽ hỏi, ánh mắt có chút bối rối.

Hùng nhìn cô một cách chân thành. “Tôi không chắc rằng mọi thứ sẽ dễ dàng, nhưng nếu chúng ta không thử, chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được. Linh, tôi không muốn cô chỉ là một người vợ hợp đồng nữa. Tôi muốn cô là một phần trong cuộc sống của tôi, thực sự là vậy.”

Những lời này của Hùng như một lời mời gọi, một bước ngoặt mà Linh chưa từng nghĩ đến. Cô không thể không cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt và giọng nói của anh, nhưng cô cũng biết rằng, để chấp nhận một bước tiến như vậy, cô sẽ phải đánh đổi nhiều thứ, và đối mặt với những điều mà cô chưa từng sẵn sàng.

Linh ngồi im lặng một lúc, suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra từ khi cô bước chân vào biệt thự này. Cuộc hôn nhân không tình yêu, sự lạnh lùng ban đầu của Hùng, và giờ là những lời đề nghị đầy nghi vấn này. Liệu có phải đây là cơ hội để cô và anh thực sự thay đổi? Liệu họ có thể tìm thấy một tình yêu chân thành giữa những vết thương cũ và những điều không thể thay đổi?

Cuối cùng, Linh thở dài, quyết định trả lời:

“Tôi không biết sẽ ra sao, nhưng nếu anh thực sự muốn thử, tôi sẽ không từ chối. Nhưng tôi cần thời gian. Chúng ta sẽ đi từng bước, không vội vàng. Tôi muốn hiểu anh hơn, và tôi cần anh cũng hiểu tôi.”

Hùng mỉm cười nhẹ nhàng, như thể đã chờ đợi câu trả lời này từ cô. “Tôi sẽ chờ đợi. Không cần phải vội vàng, chúng ta sẽ đi từng bước một.”

Những ngày tiếp theo, mối quan hệ giữa Linh và Hùng dần dần thay đổi. Họ bắt đầu chia sẻ nhiều hơn, không chỉ về công việc mà còn về cuộc sống, về những điều mà họ từng bỏ lỡ. Cả hai cùng đi ăn tối, cùng dạo quanh vườn, và những cuộc trò chuyện không còn bị giới hạn trong những vấn đề công việc hay hợp đồng nữa. Dù vẫn có những khoảng cách giữa họ, nhưng ít nhất, sự chân thành đã bắt đầu thay thế sự lạnh lùng trước đây.

Linh nhận ra rằng, mặc dù không dễ dàng để bắt đầu lại, nhưng nếu họ có thể thật sự hiểu và tôn trọng nhau, thì có thể họ sẽ tìm thấy tình yêu trong những điều giản dị nhất.

Một buổi chiều, khi Hùng và Linh cùng ngồi trên ghế sofa, anh bất ngờ đặt tay lên tay cô, một cử chỉ nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa.

“Cảm ơn cô vì đã kiên nhẫn với tôi,” anh nói, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết. “Tôi biết chúng ta vẫn còn nhiều điều phải đối mặt, nhưng tôi tin rằng, nếu cả hai chúng ta cùng nỗ lực, chúng ta có thể tìm ra con đường riêng cho mình.”

Linh nhìn vào mắt anh, cảm thấy một sự kết nối nhẹ nhàng nhưng vững chắc. Cuối cùng, cô đã có thể cảm nhận được một chút tình cảm thật sự từ anh, và cô cũng bắt đầu tin rằng, có thể đây là khởi đầu của một điều gì đó đẹp đẽ.

Cô nắm lấy tay anh, mỉm cười. “Tôi tin vào chúng ta, Hùng.”

Câu nói ấy không chỉ là một lời khẳng định, mà là sự mở đầu cho một chương mới trong cuộc đời của họ, nơi họ có thể cùng nhau vượt qua những thử thách, khám phá và xây dựng một mối quan hệ không chỉ dựa trên hợp đồng, mà là sự tin tưởng và yêu thương thực sự.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.