Linh không thể phủ nhận rằng cuộc sống của cô đã thay đổi một cách rõ rệt từ khi cô và Hùng quyết định thử bắt đầu lại từ đầu. Dù biết rằng sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất cô đã tìm thấy một niềm tin mới, một hy vọng rằng có thể, tình yêu thực sự có thể nảy nở từ những điều nhỏ nhặt và sự chân thành.
Trong những ngày sau đó, cô và Hùng bắt đầu gần gũi hơn, chia sẻ với nhau những khoảnh khắc giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Những buổi tối bên nhau, không phải là những bữa tiệc xa hoa hay những cuộc gặp gỡ với đối tác, mà là những giờ phút yên tĩnh bên nhau trong căn biệt thự rộng lớn này. Họ trò chuyện về những sở thích, những ước mơ, và cả những điều đã khiến họ đau khổ trong quá khứ.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa họ vẫn không thể tránh khỏi những thử thách. Hùng vẫn giữ những khoảng cách riêng biệt, có lúc anh lặng im, dường như chìm trong suy nghĩ của mình. Linh biết, dù anh đã mở lòng một chút, nhưng có những vết thương trong lòng anh mà anh chưa sẵn sàng để chia sẻ.
Một buổi sáng, sau khi ăn sáng xong, Hùng gọi Linh vào phòng làm việc. Cô không biết phải chuẩn bị tâm lý như thế nào khi bước vào, nhưng cô vẫn bước vào với một thái độ bình tĩnh. Hùng ngồi sau bàn làm việc, vẻ mặt nghiêm túc hơn thường lệ.
“Linh, tôi muốn chúng ta nói về một số vấn đề quan trọng trong công ty. Có một số thay đổi sẽ xảy ra trong thời gian tới,” Hùng bắt đầu, giọng anh không còn lạnh lùng như trước, nhưng vẫn có sự nghiêm túc rõ rệt.
Linh ngồi xuống đối diện anh, lắng nghe cẩn thận. Hùng tiếp tục: “Công ty đang trên đà phát triển, nhưng có một số đối tác cũ đang muốn tham gia lại với chúng ta. Tuy nhiên, tôi không chắc liệu họ có thành thật hay không. Tôi cần cô tham gia vào các cuộc đàm phán sắp tới. Sự giúp đỡ của cô là rất quan trọng.”
Linh không thể giấu sự bất ngờ. Dù cô biết về công việc của Hùng, nhưng đây là lần đầu tiên anh yêu cầu cô tham gia vào những quyết định quan trọng như vậy. Cô gật đầu đồng ý, cảm thấy một sự tự tin mới nhen nhóm trong lòng.
“Cảm ơn anh đã tin tưởng tôi,” Linh nói, cố gắng giữ giọng điệu chuyên nghiệp. “Tôi sẽ làm hết sức mình để hỗ trợ anh.”
Hùng nhìn cô một cách chăm chú, ánh mắt anh không chỉ đơn giản là sự đánh giá mà còn có một sự tôn trọng nào đó mà cô chưa thể lý giải. “Tôi không chỉ tin tưởng cô vì cô là vợ tôi. Tôi tin cô vì cách cô nhìn nhận mọi việc, cách cô kiên trì và mạnh mẽ. Tôi nghĩ, nếu có ai có thể giúp tôi vượt qua thử thách này, thì đó chính là cô.”
Linh cảm thấy một chút ấm áp trong lòng, nhưng cũng biết rằng công việc sẽ không chỉ là những lời nói êm tai. Đằng sau sự tin tưởng của Hùng, cô hiểu rằng sẽ có những quyết định khó khăn và những thử thách khắc nghiệt mà cô cần phải đối mặt.
Ngày hôm sau, Linh bắt đầu tham gia vào các cuộc họp quan trọng, cùng Hùng làm việc với các đối tác cũ của công ty. Mặc dù có chút lo lắng, nhưng Linh nhanh chóng làm quen với công việc và thể hiện được khả năng của mình. Những quyết định thông minh, sự nhanh nhạy trong xử lý tình huống khiến Hùng không thể không khen ngợi.
“Cô làm tốt lắm,” anh nói sau một cuộc họp, nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện trên môi. “Tôi không nghĩ rằng cô có thể xử lý tốt như vậy. Thực sự, cô đã khiến tôi thay đổi cách nhìn về mình.”
Linh cảm thấy một niềm tự hào nhẹ trong lòng. Dù chỉ là một phần nhỏ trong công việc của Hùng, nhưng cô cảm nhận được giá trị của mình, không chỉ là vợ hợp đồng mà còn là một người đồng hành đáng tin cậy.
Tuy nhiên, trong suốt những ngày làm việc căng thẳng đó, những cảm xúc giữa cô và Hùng cũng bắt đầu nảy nở một cách tự nhiên. Những cử chỉ quan tâm, những câu nói an ủi trong lúc căng thẳng, hay chỉ đơn giản là sự hiện diện của anh trong những phút giây im lặng khiến Linh cảm thấy một sự kết nối ngày càng mạnh mẽ hơn.
Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi ăn tối, Hùng bất ngờ lên tiếng: “Linh, tôi biết tôi chưa bao giờ là người dễ gần. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta đang đi đúng hướng. Tôi muốn cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã làm, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống này.”
Linh nhìn anh, cảm giác trái tim mình đập nhanh hơn một chút. “Cảm ơn anh, Hùng. Tôi chỉ đang làm những gì tôi nghĩ là đúng. Nhưng tôi cũng cảm thấy… chúng ta đã gần gũi hơn rất nhiều rồi.”
Hùng nhìn cô, đôi mắt anh dịu lại, một nụ cười nhẹ nở trên môi. “Vậy là cô đã nhận ra. Chúng ta không chỉ là hai người xa lạ sống chung một mái nhà nữa. Dù mọi thứ vẫn chưa hoàn hảo, nhưng tôi nghĩ, chúng ta đang xây dựng một cái gì đó tốt đẹp.”
Linh cảm nhận được một sự thay đổi lớn trong lòng mình. Mối quan hệ này đã không còn là những bước đi thử nghiệm nữa, mà là một con đường mà cả hai cùng bước trên. Dù biết rằng còn rất nhiều điều phải vượt qua, nhưng ít nhất, Linh cũng đã cảm nhận được tình cảm thật sự của Hùng, và cô cũng bắt đầu mở lòng hơn với anh.
Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng, và Linh cảm thấy như một chương mới trong cuộc đời mình đang bắt đầu. Cô không biết trước tương lai sẽ ra sao, nhưng ít nhất, cô cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết khi có Hùng bên cạnh.