cô vợ hư hỏng

Chương 1: Cô gái quậy phá ngày đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm ấy, nắng len lỏi qua khung cửa sổ lớp học, soi rọi lên dãy bàn ghế gỗ mới tinh và những khuôn mặt đang chăm chú ngồi chờ. Lâm Tiểu Nhi bước vào với dáng điệu đầy tự tin, trên tay là ba cuốn sách kèm một túi snack đủ màu. Mái tóc đen dài hơi rối, nhưng trong mắt cô, đó là “phong cách của người cá tính”.

Cô hít một hơi thật sâu, mỉm cười nhìn quanh phòng. Đúng lúc đó, ánh mắt của một cậu trai ngồi phía cuối lớp – Trình Kiệt – chạm vào cô. Học bá của lớp, nghiêm nghị, nghiêm túc đến mức có thể khiến bất kỳ ai phải rùng mình. Mắt cậu nhíu lại, không chút vui vẻ, dường như đã nhìn thấu toàn bộ trò nghịch ngợm sắp xảy ra.

“Chào mọi người! Mình là Lâm Tiểu Nhi, lớp 12A1. Hy vọng mọi người… sẽ chịu đựng mình,” cô nói, giọng lạc quan nhưng nụ cười lại mang vẻ quỷ quyệt.

Ngay lập tức, vài người trong lớp cười khúc khích, trong khi Trình Kiệt nhíu mày, thở dài. Cậu không biết rằng, cái nụ cười ấy vừa là lời cảnh báo cho một “cơn bão” sắp ập đến.

Cô tiến tới bàn cuối, không phải ngẫu nhiên, mà là bên cạnh Trình Kiệt. Lúc ngồi xuống, cô nhấc chân đặt lên ghế một cách thoải mái, rồi thả túi snack xuống. Một vài gói bánh rơi tung tóe.

“Oops… Xin lỗi nhé, bánh bay hơi mất kiểm soát,” cô nói, mắt lấp lánh như đùa cợt.

Trình Kiệt nhấc mày, nghiêm nghị: “Lớp học không phải chỗ để chơi trò này. Hãy giữ trật tự.”

Lâm Tiểu Nhi nhún vai, thản nhiên cầm một gói bánh, nhét vào miệng, nhai nhồm nhoàm. “Ai bảo cậu nghiêm túc quá cơ chứ? Một chút niềm vui sẽ khiến lớp học dễ chịu hơn mà.”

Trình Kiệt cắn môi, muốn nói thêm nhưng cô đã kịp rút điện thoại ra. Tay trái soạn tin nhắn, tay phải lia lia chiếc bút, ánh mắt giả vờ ngoan hiền nhưng đầy tinh quái:

“‘Học bá nghiêm túc, hãy cẩn thận, mình sẽ… tấn công cậu bằng tin nhắn tinh nghịch!’” – cô nhắn cho cậu, rồi nháy mắt với một đứa bạn kế bên.

Trình Kiệt nhìn điện thoại, thấy tin nhắn, nhíu mày. “Cô… tấn công tôi?” cậu lẩm bẩm, giọng tràn đầy nghiêm trọng.

“Chỉ là một trò vui thôi mà, đừng căng thẳng!” Lâm Tiểu Nhi nhoẻn miệng cười, tay lại rút thêm một thanh snack khác, vừa ăn vừa nhìn Trình Kiệt, như thách thức cậu phản ứng.

Cả lớp bắt đầu xôn xao, không chỉ vì cô gái mới, mà còn vì cách cô “tấn công” học bá nghiêm túc. Một vài người trong lớp nháy mắt nhau, đoán trước những tình huống vui nhộn sẽ xảy ra.

Tiết học trôi qua, Lâm Tiểu Nhi không ngừng gây sự chú ý: cô đưa tay vẽ hình mặt cười trên bảng, cài ghim hoa giấy vào tóc Trình Kiệt khi cậu quay lưng, rồi giả vờ ngây thơ khi bị cậu quay lại nhìn. “Mình chỉ… muốn làm lớp học vui vẻ thôi mà!” cô lí nhí, ánh mắt lấp lánh.

Trình Kiệt, vốn quen với kỷ luật và trật tự, cảm thấy đầu óc rối tung. Cậu biết cô gái này sẽ không đơn giản. Nhưng không hiểu sao, cậu lại không thể rời mắt khỏi những trò nghịch ngợm ấy, từ cách cô cắn mép cười cho đến cách cô vờ ngoan hiền nhưng rõ ràng đang tính kế hoạch quậy phá tiếp.

Trong giờ giải lao, Lâm Tiểu Nhi rút thêm một gói snack, chia cho vài bạn xung quanh. Rồi cô lại nháy mắt với Trình Kiệt. “Học bá à, thử đoán xem… hôm nay mình sẽ quậy tới đâu nào?”

Trình Kiệt thở dài, không trả lời, chỉ lẩm bẩm: “Một ngày với cô gái này… chắc chắn là mệt mỏi.”

Nhưng trong lòng cậu, lần đầu tiên sau nhiều năm, cậu cảm thấy… hơi hứng thú. Không phải vì trò quậy phá, mà là cảm giác bất ngờ, thú vị khi phải đối mặt với một cô gái vừa ngang bướng vừa dễ thương đến mức không thể ghét.

Đúng lúc đó, tiếng trống báo hiệu giờ học tiếp theo vang lên. Lâm Tiểu Nhi đứng lên, vung tay chào lớp, rồi quay sang Trình Kiệt, nở nụ cười tinh nghịch: “Chuẩn bị tinh thần đi nha, học bá! Hôm nay mới chỉ là khởi đầu thôi!”

Trình Kiệt nhìn cô, nụ cười mờ trên môi. Cậu biết, một năm học với Lâm Tiểu Nhi, chắc chắn sẽ là… một thử thách vừa khó chịu vừa… khó quên.

Và quả thật, ngay cả khi cậu rời lớp, vẫn nghe thấy tiếng cười khúc khích của cô vọng lại, như một lời thách thức đầy ngọt ngào, hứa hẹn những trò nghịch ngợm tiếp theo…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×