cô vợ hư hỏng

Chương 12: Hư hỏng giữa phố tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm thứ Bảy, ánh đèn đường lung linh phản chiếu lên mặt phố, tạo nên một không gian vừa lãng mạn vừa náo nhiệt. Lâm Tiểu Nhi nắm tay Trình Kiệt, mắt long lanh tinh nghịch, bước đi giữa dòng người đông đúc.

“Học bá… tối nay chúng ta sẽ làm trò gì đây?” cô hỏi, giọng giả ngoan nhưng ánh mắt tinh quái.

Trình Kiệt nhìn cô nghiêm nghị, nhưng khóe môi nhếch lên: “Cô… lại chuẩn bị quậy phá nơi công cộng sao?”

Cô cười khúc khích, nhảy cẫng: “Đúng rồi! Nhưng nếu không quậy, thì buổi tối… sẽ chẳng vui tẹo nào!”

Ngay lúc đó, một quán trà sữa nhỏ xuất hiện bên đường. Lâm Tiểu Nhi kéo Trình Kiệt lại, giọng hồn nhiên: “Học bá… chúng ta sẽ thử ‘trò uống trà sữa hư hỏng’ nhé! Ai làm rơi topping trước sẽ… thua!”

Cậu thở dài, đỏ mặt: “Cô… thật sự không thể đoán trước.”

Cả hai bắt đầu trò chơi nhỏ, vừa uống trà sữa vừa tranh nhau topping. Mỗi lần Trình Kiệt định lấy topping, Lâm Tiểu Nhi lại giả vờ ngăn cậu, nháy mắt tinh nghịch:

“Học bá… cậu không được ăn phần của tớ đâu nha!”

Trình Kiệt cố nhịn cười, nhưng ánh mắt dịu dàng không giấu được sự quan tâm: “Cô… lại quậy nữa rồi.”

Khi topping rơi xuống bàn, Lâm Tiểu Nhi giả vờ “khóc thút thít”: “Học bá… tớ thua rồi… cứu tớ đi!”

Cậu liền cúi xuống, lau cho cô, ánh mắt lo lắng xen lẫn dịu dàng. Cô đỏ mặt, mắt long lanh, cười khúc khích: “Học bá… tớ chỉ muốn… cậu gần tớ thôi mà!”

Giữa phố đông người, ánh mắt họ chạm nhau, tim cả hai đều dồn nhịp lạ. Lâm Tiểu Nhi nhún vai, giả vờ ngoan hiền: “Học bá… thấy chưa, hư hỏng một chút… cũng tạo nên kỷ niệm vui vẻ!”

Trình Kiệt thở dài, nhưng ánh mắt dịu dàng: “Cô… luôn khiến tớ bất ngờ. Nhưng… tớ thích cảm giác này.”

Bất ngờ, một nhóm học sinh cùng lớp đi ngang, cười khúc khích nhìn cảnh tượng: “Ôi trời, Lâm Tiểu Nhi… lại quậy công khai rồi! Học bá… đỏ mặt kìa!”

Cô đỏ mặt, mắt long lanh, nhưng vẫn nhảy cẫng: “Học bá… tớ biết cậu cũng thích trò này mà!”

Trình Kiệt nghiêm nghị gật đầu: “Tớ… sẽ luôn ở bên cô, bất kể cô quậy phá thế nào.”

Khoảnh khắc ấy, giữa ánh đèn đường lung linh và dòng người tấp nập, Lâm Tiểu Nhi, cô gái hư hỏng nhưng đáng yêu, đã dần chiếm trọn trái tim Trình Kiệt. Cậu nhận ra, trái tim mình… không còn bình yên trước nụ cười tinh nghịch và ánh mắt long lanh ấy.

Sau khi trò chơi kết thúc, cả hai nắm tay nhau đi dạo, tiếng cười và những lời nhắc nhở hồn nhiên xen lẫn ánh mắt dịu dàng, tạo nên một buổi tối khó quên. Buổi tối ấy trở thành kỷ niệm ngọt ngào, hư hỏng nhưng tràn đầy tình cảm, chuẩn bị cho những ngày tháng tiếp theo, nơi hai trái tim tiếp tục tiến gần nhau hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×