Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 121: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Diệp Oản Oản quét mắt lướt qua bình luận trên mạng, một bộ dạng háo hức xem náo nhiệt không quan tâm đâu là thật đâu là giả, cô thấy đại bộ phận người qua đường đều là không hỏi thật giả, ngu ngốc mắng chửi Thiên Vũ, mắng nghệ sĩ đó biến thái, mắng giới giải trí hỗn loạn, huống chi trong đó khẳng định còn có Hoàng Thiên, chắc chắn là nhân cơ hội này mà đưa một chân vào khuấy động thêm cuộc tranh luận này.
Chỉ trong mấy giờ ngắn ngủn tin tức này đã xâm chiếm tại tất cả các đầu đề của các tờ báo lớn trong giới giải trí cùng hot search.
Diệp Oản Oản trầm ngâm nói “Trừ phi đối phương chính miệng thừa nhận chính mình là vì muốn lừa gạt để nhận được một khoản bồi thường lớn cho nên muốn nói dối, nếu không……”
Giang Yên Nhiên sắc mặt trắng nhợt hỏi lại Diệp Oản Oản “Bọn họ nếu thật sự có ý đồ hãm hại làm sao có thể thừa nhận hành vi của mình được chứ?”
Không sai, đây mới là vấn đề cốt lõi nha. Làm thế nào để chính miệng đối phương nói ra chân tướng?



Nếu chờ mấy năm nữa khi cô bé kia chính mình thẳng thắn thừa nhận mọi chuyện đến lúc đó tất cả đều đã không còn kịp nữa rồi.
“Hay là chúng ta sử dụng biện pháp tàn nhẫn mạnh bạo một chút, dọa cho bọn họ sợ hãi, rồi buộc bọn họ đem toàn bộ sự việc nói ra?” Sở Phong đề nghị nói.
Diệp Oản Oản lắc đầu “Hiện tại Hàn Thiên Vũ đã bị quản chế, sao có thể dùng loại thủ đoạn quá khích này được chứ, huống chi Hoàng Thiên khẳng định vẫn đang nhìn chằm chằm vào tình huống hiện tại, bên đó đang chờ đợi sự hỗn loạn của bên Hàn Thiên Vũ. Một khi bị Hoàng Thiên phát hiện dùng bạo lực thúc ép, Hàn Thiên Vũ liền sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.”
Kỳ thật kiếp trước cô cũng có chú ý chuyện này cũng đã nghĩ tới vấn đề này, hơn nữa, thật ra cô cũng đã nghĩ tới phương pháp giải quyết. Bất quá lúc ấy việc ra ngoài của cô luôn bị người khác giám sát, cho nên cô không có khả năng đi giúp đỡ một người xa lạ như Hàn Thiên Vũ được.
Sở Phong ngẫm lại cũng cho là ý của Oản Oản chính xác đành phải an ủi Yên Nhiên nói: “Người tốt tự có thiên tướng, nói không chừng sự tình sẽ xuất hiện chuyển biến đấy?”


Giang Yên Nhiên uể oải ỉu xìu gật gật đầu “Chỉ hy vọng như thế đi, tóm lại trước khi có chứng cứ xác thực, em sẽ không bảo sao hay vậy, em vẫn sẽ luôn tin tưởng Thiên Vũ.”
Sở Phong liên tục phụ họa “Chúng ta cùng nhau vì Thiên Vũ mà cố gắng lên nha!”
Giang Yên Nhiên cảm động mà ôm lấy Sở Phong “Sở Phong, cám ơn anh…”
Thân thể Sở Phong tức khắc cứng ngắc như một cây nước đá, trên gương mặt tràn đầy đỏ ửng, vẻ mặt hoảng hốt mở miệng nói: “Ơn…… Cảm ơn anh làm cái gì, người mà em thích chính là idol của anh nha!”
Diệp Oản Oản đứng ngay bên cạnh bị ngược, vẻ mặt không còn điều gì có thể nói nữa: “……”
Ai, người luôn ngược cẩu như cô sớm hay muộn cũng bị trả lại.
……..
Đế đô, tại cửa biệt thự xa hoa.
Một đoàn phóng viên đông nghìn nghịt đem Hàn Thiên Vũ cùng người đại diện mới từ xe bảo mẫu xuống vây chặt đến con kiến chui cũng không lọt.
“Hàn Thiên Vũ, xin hỏi tin tức mà vợ chồng Triệu thị nói là thật sao? Có phải anh năm ấy đối với con gái mới mười tuổi của bọn họ có hành ᗪâᗰ loạn thậm chí còn muốn có hành vi χâм нạι nữa hay không!”


“Mấy năm nay cái mà anh gọi là đi từ thiện cùng cứu trợ bệnh nặng cho trẻ em rồi mời bọn họ cùng với anh đi đến trang viên làm khách cũng chỉ là muốn thỏa mãn thú vui của riêng mình đúng không? Đây có phải là thủ đoạn của anh đúng không?”
“Hàn Thiên Vũ, anh là người có sở thích luyến đồng sao? Xin hỏi phương diện tâm lý của anh thực sự có bệnh hay không?”
Hàn Thiên Vũ một thân mặc đồ màu đen trên mặt mang kính râm lớn, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, từ đầu tới cuối đều không nói một lời được vệ sĩ cùng người đại diện hộ tống hướng bên trong đi vào.
Người đại diện duỗi tay ngăn lại một phóng viên đang muốn đem microphone nhét vào mặt của Hàn Thiên Vũ lớn tiếng nói: “Xin nhường đường một chút! Làm phiền mọi người xin nhường đường một chút đi! Thanh giả tự thanh! Vấn đề của mọi người cứ chờ chân tướng được điều tra rõ ràng, tức khắc bên công ty của chúng tôi sẽ cho mọi người một câu trả lời vừa lòng!”
Lúc này, trong đó một phóng viên lòng đầy căm phẫn lôi ra một bức ảnh được phóng to ra, âm thanh sắc bén mở miệng nói: “Thanh giả tự thanh? Đối với bức ảnh chụp này anh muốn giải thích như thế nào đây? Đây là ảnh chụp chung của anh với mấy đứa bé ở trong phòng ngủ của mình, mấy đứa trẻ đó còn cùng nhau nằm chung với anh ở trên giường của anh, chúng ta có thể suy đoán số lượng đứa bé bị anh uy ђเếק cùng xâm phạm không chỉ có một người đúng không?”
Tấm ảnh này được phóng viên lấy ra cũng không có gì đặc biệt cả vì đây là bức ảnh được công ty của Thiên Vũ chủ động cấp cho truyền thông trước đó.
Dưới danh nghĩa của Hàn Thiên Vũ có một trang viên được anh ta cải tạo thành nhạc viện thiếu nhi, anh ta thường xuyên mời một vài đứa trẻ mà anh ta từng cứu trợ tới trong nhà chơi.
Lúc ấy công ty chụp rất nhiều hình ảnh giữa Hàn Thiên Vũ cùng bọn trẻ, có cùng nhau làm trò chơi, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau lăn ở trên cỏ cười đùa, tấm ảnh mà anh ta và đứa bé cùng nhau nằm ở trên giường kia chỉ là một trong những tấm ảnh chụp lúc đó mà thôi.
Ảnh chụp chung kia xác thật là ở trong phòng ngủ của Hàn Thiên Vũ, bởi vì phòng ngủ của anh ta, giường được làm thành hình dạng thuyền hải tặc, bọn trẻ đều rất thích cho nên thường xuyên chạy tới cùng anh ta tranh giành giường.
Hiện tại tấm ảnh đó lại bị truyền thông lấy ra làm thành bằng chứng anh ta ᗪâᗰ loạn cùng với trẻ em.

Hàn Thiên Vũ tháo kính râm xuống nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp kia trên mặt có chút tức giận bốc lên.
Mà nhóm truyền thông thấy thế tức khắc càng thêm điên cuồng mà xong lên: “Hàn Thiên Vũ! Anh đến bây giờ còn muốn phủ nhận sao? Bé gái kia đã chính miệng chỉ ra và xác nhận anh chính là người ૮ởเ φµầɳ áo của cô bé chạm đến nơi riêng tư của cô bé, thậm chí còn bắt buộc cô bé khẩu giao cho anh! Đối với đứa bé làm sao anh lại có thể làm ra loại chuyện như thế này được chứ, anh quả thực là cầm thú cũng không bằng mà!”
Hàn Thiên Vũ lập tức bước chân lên phía trước lẳng lặng nhìn về phía tên phóng viên đang nói chuyện kia “Anh lặp lại lần nữa cho tôi xem.”
Các phóng viên ở đây thấy Hàn Thiên Vũ rốt cuộc cũng có phản ứng lại, đáy mắt tất cả đều hiện lên hưng phấn sôi nổi kích động cầm camera chen nhau tiến lên.
Tên phóng viên xấu xí kia mặt đầy trào phúng cùng khinh thường tiếp tục mở miệng nói: “Như thế nào? Dám làm còn không dám nhận sao? Cái gì là thần tượng tốt chứ, cái gì mà thanh thuần trong giới giải trí, chính là cái vẻ bề ngoài ngụy quân tử mà anh tạo ra mà thôi! Ghê tởm biến thái! Đúng rồi, nghe nói anh có một em gái lúc sáu tuổi thì ngã bệnh đã ૮ɦếƭ, ha ha, hiện tại nghĩ kĩ thì…Chắc sẽ không phải là bị anh chơi đùa đến ૮ɦếƭ đi chứ!”
Giọng nói của tên phóng viên kia hạ xuống, trong nháy mắt cũng vang lên cùng với một tiếng kêu la như ɢɨết heo, Hàn Thiên Vũ thật nhanh đã đánh một quyền thật mạnh ở trên mặt của hắn ta.
“A ——”
Hiện trường bốn phía nổ lên tiếng kinh hô, nhất thời loạn làm một trận.
“Đánh người! Hàn Thiên Vũ đánh người!”
“Hàn Thiên Vũ đánh phóng viên! Chẳng lẽ anh ta bị truyền thông nói thẹn quá thành giận sao!”


“Thật quá đáng!”
“Dừng tay! Thiên Vũ! Anh điên rồi sao!” Trên mặt của người đại diện đầy vẻ tuyệt vọng cùng hoảng sợ.
Mà Hàn Thiên Vũ sớm đã mất đi lý trí, cho nên người đại diện cùng vệ sĩ cùng nhau đến cũng chưa chắc có thể giữ chặt được anh ta, cho nên chỉ có thể nhìn thấy cảnh anh ta gắt gao đem tên phóng viên kia ấn ở trên mặt đất, một quyền lại một quyền mà đánh.
Hết thảy tất cả những hành động này đều bị phóng viên ghi lại rõ ràng.
Cuối cùng, bảo an của công ty đều được huy động đến, rốt cuộc mới đem được đám người hỗn loạn kia giải tán.
Tên phóng viên kia sắc mặt âm ngoan mà che lại dấu vết mặt mũi bị đánh bầm dập “Hàn Thiên Vũ, anh cứ chờ đó đi! Chính nghĩa vĩnh viễn sẽ không bao giờ bị dập tắt! Tôi nhất định sẽ vạch trần gương mặt thật của anh!”
Sau một hồi hỗn loạn cuối cùng cũng về tới nhà.
Hàn Thiên Vũ ngồi ở trên sô pha đáy mắt vẫn còn sót lại âm lãnh mới vừa rồi đánh người, người đại diện Phí Dương còn đang sứt đầu mẻ trán mà không ngừng tiếp điện thoại.
Một màn đánh nhau vừa rồi đã nhanh chóng được đăng thành video truyền lên trên mạng, lấy tốc độ nhanh như bay mà lan truyền đến khắp mọi người.
Hiện tại trên mạng đều nghiêng về một bên, tất cả mọi người đều đứng ở bên tên phóng viên – người lên tiếng mang danh bảo vệ công lý cùng lẽ phải kia, toàn bộ mọi người đều bị câu nói của tên phóng viên “Chính nghĩa vĩnh viễn sẽ không bao giờ bị dập tắt” kích động, đây cũng chính là nguyên nhân mà dư luận khắp nơi đang lên tiếng chống đối Hàn Thiên Vũ, những cuộc tranh luận lập tức mở rộng……


Phí Dương ở trong điện thoại bị quản lý cấp cao của công ty mắng nhiết, sắc mặt tối sầm lại mà cúp điện thoại, nhìn về phía Hàn Thiên Vũ nói “Thiên Vũ, anh quá xúc động rồi! Tôi đều dặn dò mấy trăm lần là anh nhất định phải bình tĩnh! Những người phóng viên đó chính là muốn làm lớn sự việc lên, cố ý lấy lời nói kích động anh, một đám người đó tất cả đều ước gì anh mất khống chế để làm ra chuyện gì đó! Hành động vừa rồi của anh không khác nào chính mình cầm đao lên giúp bọn họ một tay vậy!”
Phí Dương tức giận đang còn muốn tiếp tục nói lại thấy Hàn Thiên Vũ không nói một tiếng nào mà ngồi ở trên sô pha nhìn trên di động ảnh chụp của em gái mình, sau đó vẫn là thở dài không có tiếp tục mở miệng nói nữa.
Hôm nay lời phóng viên kia nói cũng thật là quá đáng, nhưng những người trên mạng lại không có khả năng sẽ đứng ở góc độ của Hàn Thiên Vũ mà đặt ra vấn đề để hỏi, thậm chí mọi người sẽ theo hướng mà tên phóng viên đó nói, càng liên tưởng chuyện của Hàn Thiên Vũ theo hướng dơ bẩn xấu xa mà thôi.
Phí Dương đang nghĩ ngợi chuyện đã phát triển lớn đến mức này thì phải dùng cách nào để có thể bù đắp lại hình tượng tốt nhất, ngay lúc này, di động của Hàn Thiên Vũ đột nhiên vang lên đó là một dãy số quen thuộc.
Là cha của đứa bé kia gọi tới.
Ánh mắt của Phí Dương tức khắc lặng đi, sợ Hàn Thiên Vũ mất khống chế lại nói ra lời không nên nói, vội vàng mở miệng nói “Di động của anh đưa cho tôi đi, tôi sẽ nói chuyện cùng với cha của đứa bé đó!”




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!