“Đã nhận được giấy gọi của toà án rồi sao?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh hết sức lạnh đạm của cha đứa bé đó.
“Tôi là Phí Dương người đại diện của Hàn Thiên Vũ, Triệu Đại Dũng, ông muốn bao nhiêu tiền thì chúng tôi sẽ cho ông, chỉ cần ông ở trước mặt truyền thông nói ra toàn bộ sự thật!” Phí Dương ấn xuống nút ghi âm ý muốn sau này lấy đoạn ghi âm này ra làm bằng chứng đối chất với đối phương.
Bên kia điện thoại người đàn ông nghe vậy đầu tiên là trầm mặc một lát, sau đó lại chợt mở miệng, trong thanh âm phảng phất lửa giận cực độ: “Đồ chó má nhà ngươi! Lời này của các người là có ý tứ gì chứ? Hàn Thiên Vũ là người có sở thích luyến đồng biến thái, dù cho anh ta có tiền thì sao chứ, việc làm của anh ta cũng quá mức làm tổn hại đến đạo đức luân lý của con người, sao anh ta có thể tùy ý làm bậy đổi trắng thay đen như vậy được chứ!”
Rốt cuộc là ai mới là người đổi trắng thay đen chứ?
Giờ phút này cuối cùng Phí Dương cũng có thể hiểu được tâm tình mất khống chế mới vừa rồi của Hàn Thiên Vũ, hít sâu một hơi mở miệng nói: “Triệu Đại Dũng, con gái ông bị bệnh nặng, chi phí thuốc men cùng tiền phẫu thuật tất cả đều do Thiên Vũ chi ra, ông sao lại có thể nói xấu anh ấy như vậy được, lương tâm của ông không có cắn rứt sao?”
“Bởi vì Hàn Thiên Vũ đưa chi phí phẫu thuật cho con gái tôi, nên tôi phải đem con gái cho anh ta tùy ý đùa bỡn sao?
“Ông……” Phí Dương thế nào cũng không nghĩ tới đối phương lại có thể vô sỉ tới tình trạng này, không chỉ không nói được từ nào, mà còn tức giận muốn ૮ɦếƭ.
“Hàn Thiên Vũ vì thỏa mãn ham muốn của mình, ngay cả con gái tôi còn nhỏ như vậy cũng không buông tha, anh ta chính là tên súc sinh!”
Lúc này, Hàn Thiên Vũ đột nhiên đoạt điện thoại từ trong tay Phí Dương, mở miệng gằn từng chữ “Tôi nói cho ông biết cho dù ông có tố cáo tôi như thế nào cũng vô dụng thôi, tôi một xu cũng sẽ không đưa cho ông đâu!”
Người đàn ông ở bên kia điện thoại cười lạnh một tiếng mở miệng nói: “Được, Hàn Thiên Vũ anh là ૮ɦếƭ không hối cải vậy thì chúng ta liền chờ xem!”
…………….
Sau khi tạm biệt Gian Yên Nhiên cùng Sở Phong, Diệp Oản Oản nhìn lại hộp thư tin nhắn trong di động của mình.
Tin nhắn ngày hôm qua mà cô gửi cho anh trai nhắn cô muốn gặp mặt, nhưng anh trai vẫn không có chút trả lời nào cả.
Diệp Oản Oản câu môi cười cười, đáy mắt dâng lên một chút ánh lửa, thật tốt a, anh trai cô một hai phải bức cô dùng thủ đoạn hết sức tàn nhẫn này có phải hay không?
Diệp Oản Oản không nhanh không chậm gửi thêm một tin nhắn nữa: (Trong vòng mười phút nữa, anh phải gọi điện lại cho em, nếu không những đoạn video của anh với những cô người mẫu kia cùng nhau lăn giường sẽ xuất hiện trong hòm thư của Thẩm Mộng Kỳ nha!)
Gửi xong tin nhắn, Diệp Oản Oản đứng ở tại chỗ trong lòng lặng lẽ đếm: 1, 2, 3, 4, 5, 6……
Thời điểm đếm tới giây thứ chín, di động liền vang lên, trên màn hình di động hiển thị “Đại soái ca vô địch thế giới” mấy chữ dồn dập nhảy lên.
Diệp Oản Oản không nhanh không chậm nhận cuộc gọi từ điện thoại của mình “Alo?”
“Diệp Oản Oản! Sao cô dám!!!” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh tức giận của Diệp Mộ Phàm.
Diệp Oản Oản cười khẽ một tiếng “Ai nha, rốt cuộc anh cũng bỏ được bận rộn mà gọi điện trả lời em rồi sao? Em vì cái gì mà không dám làm chứ? Dù sao loại người như em chuyện gì cũng đều làm ra được không phải sao?”
Diệp Mộ Phàm nghiến răng nghiến lợi đáp lời cô “Làm sao cô lại có được loại video này!”
“Em quay lén không được sao?”
“Diệp Oản Oản, cô thật là biến thái mà!” Diệp Mộ Phàm gầm lên giận dữ, ngay sau đó đột nhiên phản ứng lại “Cô muốn đe dọa tôi! Cô làm sao sẽ có thứ này được! Cô cho rằng tôi sẽ cùng cô thượng lượng sao? Lại nói cho dù Mộng Kỳ biết được quá khứ của tôi, thì cô ấy cũng sẽ xem như không thấy cái gì có được hay không!”
Diệp Oản Oản đang muốn nói chuyện đầu bên kia điện thoại của Diệp Mộ Phàm đột nhiên truyền đến âm thanh của người đàn ông xa lạ: “Ai ai ai, bắt đầu bắt đầu rồi kìa! Diệp Mộ Phàm, anh rốt cuộc còn muốn chơi nữa hay không a! Nếu chơi liền nhanh chóng chạy đến đặt cược đi!”
“Đã biết, đừng giục tôi nữa! Tôi lập tức tới liền!” Diệp Mộ Phàm không kiên nhẫn mở miệng đáp.
Diệp Oản Oản nghe tiếng vang ồn ào bên Diệp Mộ Phàm, sắc mặt nhất thời thay đổi “Diệp Mộ Phàm! Anh lại đánh bạc ở đâu vậy?”
Diệp Mộ Phàm giọng điệu lạnh đạm “Bớt lo chuyện của người khác đi! Chuyện này không có tí quan hệ nào với cô!”
Diệp Oản Oản đáy mắt bốc lên lửa giận “Anh không học vấn không nghề nghiệp không lý tưởng như vậy cả ngày, Thẩm Mộng Kỳ cô ta có biết không?”
Bởi vì từ nhỏ sinh ra đã ngậm thìa vàng, lại là cháu trai duy nhất trong nhà, Diệp Mộ Phàm chính là bị cưng chìu thành người không có học vấn không nghề nghiệp suốt ngày chỉ biết ăn chơi trác táng, cả ngày cùng bạn bè xấu ở bên ngoài đánh nhau tiêu xài đua xe bài bạc ¢нơι gáι sinh hoạt phức tạp.
Nhưng tướng mạo anh trai cô rất đẹp, miệng lại ngọt, đối với em gái là cô cũng tốt vô cùng, vô luận đi đến đâu chơi cũng đều không quên chuẩn bị phần quà nhỏ vừa hiếm lạ cổ quái cho cô, chỉ cần cô gọi cho anh một cuộc điện thoại, mặc kệ anh đang làm cái gì đều sẽ đi qua tìm cô.
Kiếp trước, cô căm ghét anh trai vì anh không có chí cầu tiến, thậm chí trong nhà biến thành như vậy vẫn cam chịu, Diệp Mộ Phàm bởi vì cho rằng cô không màng tự ái qua lại cùng với Cố Việt Trạch dẫn đến mâu thuẫn của cô và anh trai càng ngày càng sâu đậm, hai người vừa thấy mặt nhau nói không đến vài câu liền nổi giận, căn bản là không có biện pháp cùng nhau nói chuyện, càng lúc lại càng không cách nào hòa hợp với nhau được nữa.
Quả nhiên, Diệp Mộ Phàm vừa nghe Diệp Oản Oản nói lặp tức giọng điệu lạnh hơn “Chớ động một chút là dùng Mộng Kỳ uy ђเếק tôi, dù sao tôi ở trong mắt các người chính là phế vật không có tí tác dụng nào, Mộng Kỳ cùng các ngươi không giống nhau, cô ấy chưa bao giờ đối với tôi hóng hách trách mắng! Cô ấy cũng chưa bao giờ xem thường tôi!”
“Đó là bởi vì cô ta căn bản không để bụng quan tâm đến anh! Anh cái đồ đần độn này!” Diệp Oản Oản không nhịn được nữa mà gầm lên giận dữ.
Diệp Mộ Phàm nhất thời bị lời nói của Diệp Oản Oản chọc giận, cười lạnh tiếp tục nói “Ha ha, tôi đần độn sao? Tôi không có học vấn không có nghề nghiệp, tôi cả ngày không có lý tưởng? Diệp Oản Oản, cô có tư cách gì mà nói những lời đó với tôi chứ? Cô biết nhà của chúng ta bởi vì cái gì mới biến thành bộ dạng như hôm nay không? Cô có biết cô vẫn luôn giao lưu qua lại cùng với loại người giống như chó, cô lại không biết liêm sỉ cho không Cố Việt Trạch những cái đó? Cô biết người lòng lang dạ sói nhất là ai sao?”
Diệp Oản Oản bị Diệp Mộ Phàm nói những lời khó nghe đó, tức giận đến phát run cả người, ngón tay giữa gắt gao véo vào lòng bàn tay “Là em …… Là em đần độn! Là em không học vấn không nghề nghiệp! Là em cả ngày không lý tưởng! Là em làm hại Diệp gia tan nhà nát cửa! Là em lòng lang dạ sói cùng ba mẹ đoạn tuyệt quan hệ!
Nhưng là, em cũng là người bị oan uổng bị hãm hại! Em căn bản không có bị nghiện! Càng không có ᴆụng chạm với ai cả! Anh đã từng tin tưởng em sao?
Em cái gì cũng không biết đã bị đưa đến nơi đáng sợ kia, bị ngăn cách với toàn bộ tin tức của thế giới bên ngoài, ba mẹ, còn có anh tất cả đều không đến, mà chờ đến lúc em có thể ra ngoài tất cả những điều em biết đã thành chuyện long trời lở đất, bạn bè bỏ em mà đi, vị hôn phu cùng em chia tay, người nhà thân thích thậm chí ông nội bà nội tất cả đều mắng chửi em, đến cả anh nữa, anh cũng đổ lỗi cho em chỉ trích cùng tức giận mắng chửi còn có một cái tát kia nữa!
Nhưng mà anh trai à…… Thời điểm em bị hãm hại, anh là anh trai của em lại đang ở nơi nào chứ? Em bị Diệp Y Y bỏ thuốc tiêm thuốc phiện vào lúc đó anh đang ở đâu?
Mấy năm nay em cô đơn một mình ở bên ngoài là vì sao chứ, em gặp phải chuyện gì anh đã từng quan tâm hỏi thăm em qua một câu sao? Anh có hỏi em một câu nào sao? Anh…… Cũng có tư cách gì mà nói em cơ chứ?”
Nói xong một câu cuối cùng âm thanh Diệp Oản Oản đã hoàn toàn không nghe rõ nữa.
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc hơn nửa ngày, mới truyền đến âm thanh hoảng loạn của Diệp Mộ Phàm “Cô… Cô đã biết…”
Diệp Oản Oản áp chế âm sắc run rẩy của mình tiếp tục mở miệng nói: “Là em quá tùy hứng nên mới rơi vào bẫy của đối phương … Là em quá kiêu căng nên một lần lại một lần làm tổn thương trái tim của ba mẹ … Là em quá yếu ớt mới làm cho bọn họ vì muốn bảo vệ em mới làm ra hy sinh lớn như thế ……
Em làm cho bọn họ vì che chở cho em mà thân bại danh liệt… Em làm cho bọn họ ăn nhờ ở đậu nhận hết nhục nhã cùng uất ức…
Mà em là đầu sỏ gây tội lại hoàn toàn không biết gì cả …
Nhưng là, em không biết… Em cái gì cũng không biết… Không có bất luận người nào nói cho em biết cả…… Em…em biết mình dốt nát cùng ngu xuẩn đem người thân nhất của mình làm hại tới tình trạng này……”
Diệp Mộ Phàm im lặng trong chốc lát rồi nói lại: “Cô rốt cuộc làm sao mà biết được? Ba mẹ nói cho cô sao? Không đúng… Không có khả năng… Bọn họ không có khả năng nói cho cô…”
“Em làm sao mà biết được không quan trọng, Diệp Mộ Phàm, nếu anh muốn tiếp tục như vậy thì cứ tiếp tục đi, nếu như anh muốn tiếp tục tin một người ngoài cũng không có vấn đề, về sau ba mẹ tự em chăm sóc cùng bảo vệ, thù của Diệp gia em sẽ báo!” Diệp Oản Oản nói xong không chờ Diệp Mộ Phàm đáp lại trực tiếp cúp điện thoại.