Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 239: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Thấy Tư Hạ vẫn còn ngồi bất động ở chỗ đó, Diệp Oản Oản thúc giục nói: “Ba mươi đồng không phải là tiền sao, Cửu thúc cậu còn chưa nói gì! Nhanh một chút mau gấp sao đi!”
Nói xong liền đem một chồng giấy màu xanh da trời đưa tới chỗ Tư Hạ.
Tư Hạ nhìn lấy một xấp giấy sao Diệp Oản Oản đang cầm trong tay, hít sâu một hơi, chậm chạp mà nhận lấy.
Cậu rốt cuộc là tới đây để làm cái quần gì?
Người gấp sao tốt nhất là Tư Dạ Hàn, ngôi sao nhỏ mỗi một góc đều hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, sau đó là người có tài nghệ bình thường Diệp Oản Oản, cuối cùng là giấy gấp của Tư Hạ, loang loang lổ lổ, lỏng lẻo rời rạc…



Tư Dạ Hàn dùng giấy màu hồng, Tư Hạ dùng màu xanh da trời, Diệp Oản Oản dùng màu vàng, ba người phân công hợp tác, được một lúc một trăm năm mươi ngôi sao tất cả đều xếp xong, Diệp Oản Oản lập tức vui vẻ kêu phục vụ đi qua: “Đều xếp xong cả rồi!”
“Tiểu thư, mọi người xếp thật là đẹp mắt!” Phục vụ nhìn hai túi sao màu hồng cùng màu vàng, không nhịn được tán dương, bất quá, khi nhìn đến cái túi sao của Tư Hạ sắc mặt rõ ràng co quắp một cái.
Diệp Oản Oản chính mình cũng thật sự là không nhìn nổi nói: “Cái túi màu xanh da trời xếp có chút xấu, có thể sử dụng được hay không?”
Tư Hạ đang vuốt ngón tay đau nhức, nghe được lời nói này của Diệp Oản Oản mặt liền đen lại, cô ấy lại có thể ghét bỏ, chê sao hắn gấp xấu?!
Phục vụ ho nhẹ một tiếng mở miệng nói: “Khụ khụ, không có chuyện gì, đều có thể để dùng, số lượng đủ là được.”


Nghe được phục vụ nói như vậy, sắc mặt của Tư Hạ mới dễ nhìn hơn vài phần.
Thật vất vả gấp giấy nhiều như vậy mà không thể dùng được, hắn thật sự có thể đem nhà hàng này phá hủy mất.
Phục vụ nói xong, liền muốn đem ba túi ngôi sao nhỏ lấy đi, Diệp Oản Oản lại do dự thu tay về: “Chờ một chút!”
“Tiểu thư, còn có việc gì sao?” Phục vụ hỏi.
Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, mở miệng: “Một trăm năm mươi cái dùng để giảm giá ba mươi đồng, vậy có phải năm mươi cái có thể dùng đổi thành mười đồng hay không?”
“Đúng thế a.”
“Ồ, vậy như thế này đi…”
Diệp Oản Oản đem túi sao giấy màu hồng của Tư Dạ Hàn giữ lại, nhìn về phía phục vụ nói: “Cái túi này không đổi, chỉ dùng hai túi kia, có thể đổi cho tôi hai mươi đồng tiền!”
“Được rồi!” Phục vụ theo lời Diệp Oản Oản chỉ thu hai túi ngôi sao nhỏ.
Phục vụ vừa đi, Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản mở miệng hỏi: “Cái túi này làm sao không đổi?”


Diệp Oản Oản cầm lấy cái kia túi ngôi sao nhỏ màu hồng, cười tươi như hoa nói: “Đây chính là chủ nhân tập đoàn Tư Thị, Tư gia gia chủ tự tay gấp ngôi sao a! Đột nhiên không nỡ bỏ! Em muốn giữ lấy làm kỷ niệm!”
Đại Ma Đầu gấp ngôi sao giấy, thật sự là khó có được a.
Tư Hạ: “…” Cho nên của tôi liền có thể tùy tiện bán phải không?
Chờ đợi một lúc rốt cuộc cũng đến phiên bọn họ có bàn, thì lúc này Tư Hạ đã sắp bị ngược cho thoi thóp mấy lần rồi.
Trong nhà hàng không còn chỗ ngồi, trong không khí tràn ngập mùi thơm, trên bàn để hoa tươi, trong tiệm còn có người kéo đàn violin, nhìn cũng không tệ lắm.
Lúc này, trên sân khấu còn có một nữ chủ trì cùng một đôi tình nhân, dường như đang chơi trò chơi nào đó.
Diệp Oản Oản rất nhanh chọn món ăn, ngay sau đó liền ở một bên chờ thức ăn, một bên chống cằm lên nhìn về phía trên sân khấu: “Đây là trò chơi gì?”
Phục vụ bên cạnh đang đang rót nước giải thích:
“Trò chơi này gọi thần giao cách cảm, quy tắc chính là người chủ trì dùng máy vi tính ngẫu nhiên lựa ra mười cặp đồ vật, mỗi cặp khác biệt, chiếu trên màn hình lớn, người nữ sẽ chọn một trong hai vật trên hình, người nam sẽ đoán người nữ chọn là cái gì, tổng cộng mười vòng, tối nay, đôi tình nhân đúng được nhiều nhất sẽ có phần thưởng!”
Ánh mắt của Diệp Oản Oản sáng lên: “Thật ý nghĩa!”

Tư Hạ không hứng thú lắm mà hướng về trên sân khấu nhìn một cái rồi nói: “Buồn chán!”
Diệp Oản Oản không thèm để ý đến phản ứng của Tư Hạ, nhìn về phía phục vụ hỏi: “Phần thưởng là cái gì?”
Phục vụ trả lời: “Đúng được nhiều nhất sẽ được tặng vé du lịch nước ngoài dành cho hai người, nếu như có nhóm xếp cùng hạng, cũng đều sẽ được đưa cùng giải thưởng như thế.
Bởi vì loại trò chơi này coi như sự hiểu biết nhau giữa hai bên, cho nên cũng không có khả năng đúng hết tất cả được, thành tích cao nhất được nhà hàng chúng tôi ghi nhận là tám câu, cho nên trong nhà hàng có quy định, nếu như có người đạt điểm tối đa, có thể nhận được đến một phần thưởng lớn nữa!”
“Giải thưởng lớn là cái gì?” Diệp Oản Oản lập tức hỏi.
Phục vụ: “Ba mươi ngàn tiền mặt!”
Lại có thể là tiền mặt a…Thật là con sâu trong lòng cô mà!
Diệp Oản Oản nghe một chút lập tức động lòng, rất muốn lên thử một chút.
Bất quá, ý nghĩ như vậy cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, Tư Dạ Hàn không thích xuất đầu lộ diện, mới vừa rồi cô để cho anh cùng nhau gấp sao giấy còn có thể coi là lãng mạng, nhưng kéo anh lên sân khấu đi chơi loại trò chơi ngây thơ này, liền có chút quá mức đi.
“Tiểu thư, hai người có thể đi lên thử vận may một chút nha!” Phục vụ viên mở miệng nói.


“Cảm ơn, bất quá thôi vậy, vận khí tôi khẳng định không có tốt như vậy.” Diệp Oản Oản cười một tiếng mở miệng đáp lại.
Lúc này, Tư Hạ đang chán đến ૮ɦếƭ bên cạnh đột nhiên mở miệng: “Cái này, nhất định phải là tình nhân mới có thể tham gia sao?”
Phục vụ mở miệng nói: “Hôm nay nhà hàng chúng tôi đặc biệt chuẩn bị hoạt động dành cho tình nhân, bất quá bởi vì các vị tới quá trễ, trước mặt mấy hoạt động dành riêng tình nhân đã kết thúc, hiện tại tiết mục này là hướng về khách thôi, chỉ cần hai người một nhóm là có thể, vô luận là tình nhân, bạn bè hay là người thân, đều có thể tham gia chơi đùa!”
Tư Hạ nghiêng người chống lấy trán, hướng về Diệp Oản Oản nhìn nói: “Cửu thẩm này…”
“Làm gì?” Diệp Oản Oản không khỏi đột nhiên có loại dự cảm xấu.
“Tôi muốn chơi, cô theo tôi!” Tư Hạ quả quyết mở miệng nói.
Diệp Oản Oản một mặt không nói gì: “Cậu mới vừa rồi không phải còn nói là buồn chán sao?”
Tư Hạ hơi nhíu mày: “Hiện tại liền hết rồi, tôi muốn có ba mươi ngàn, gần đây tiền tiêu vặt không đủ dùng.”
“…” Nghe lời hắn làm quỷ!
Hai con ngươi Tư Hạ híp lại: “Là cô dẫn tôi đi ra ngoài, chẳng lẽ liền ném tôi qua một bên sao, là trưởng bối, ngay cả một yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng không thể đồng ý được sao!”


Diệp Oản Oản không nói gì, Tư Hạ nói thật giống như là cô nguyện ý dẫn hắn cùng đi vậy.
“Hơn nữa… Cô rõ ràng cũng rất muốn chơi!” Tư Hạ sâu xa nói.
Diệp Oản Oản lập tức phủ nhận nói: “Người nào nói, tôi không có muốn!”
“Cô xác định sao, ba mươi ngàn nha!”
Mới vừa rồi ba mươi đồng cũng không buông tha, hiện tại ba mươi ngàn, cô làm sao có thể không động tâm cho được. Tư Hạ rất rõ Tư Dạ Hàn sẽ không đi theo cô chơi loại trò chơi nhàm chán như thế này, cho nên mới cố ý ở bên cạnh khiêu khích.
Diệp Oản Oản tự nhiên biết cái ý đồ hung ác của cậu ta, trừng mắt liếc một cái: “Đã nói là tôi không chơi là không chơi!”
Tư Dạ Hàn nhấp một ngụm trà, trên mặt dường như cũng không có vẻ không vui, ngay sau đó đặt ly trà xuống, nhìn về phía Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Đi chơi đi.”
Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời có chút kinh ngạc nháy mắt một cái, hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại. A… Nhìn tâm tình Tư Dạ Hàn hôm nay rất tốt a, lại có thể dễ nói chuyện như vậy, đồng ý cho cô theo Tư Hạ đi lên chơi trò chơi.
Tư Hạ lập tức nói: “Bây giờ có thể đi chưa, Cửu thúc cũng đồng ý rồi!”
Nói xong liền không đợi Diệp Oản Oản trả lời, đối với phục vụ mở miệng: “Phiền anh giúp hai chúng tôi ghi danh!”
Chờ đến lúc Diệp Oản Oản phản ứng lại, nhân viên phục vụ đã đi qua ghi tên vào danh sách xong rồi, cùng lúc đó, cặp đôi phía trên vừa vặn kết thúc, đến phiên bọn họ đi lên..




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!