Bởi vì bàn của Diệp Oản Oản cách sân khấu rất gần, nên có thể trực tiếp ngồi ở chỗ ngồi tham gia trò chơi.
Nhìn thấy ba người trên một bàn, người chủ trì nhất thời hai mắt tỏa sáng, đi tới hỏi: “Xin hỏi hai vị nào muốn tham gia đây?”
Diệp Oản Oản chỉ chỉ mình và Tư Hạ ngồi đối diện nói: “Hai chúng tôi!”
“Không biết hai vị là quan hệ như thế nào, bạn bè sao?”
Người chủ trì vốn muốn hỏi có phải là tình nhân hay không, mặc dù cô bé này cùng cậu trai đối diện thoạt nhìn như là một đôi, nhưng cô cùng chàng trai bên cạnh lại rõ ràng thân mật hơn.
Để ngừa Tư Hạ nói bậy bạ, Diệp Oản Oản vội vàng ςướק lời trước trả lời: “Thân thích.”
“Thì ra là như vậy…tốt… trước khi bắt đầu, tôi nói qua một chút, trước mắt thành tích cao nhất là tám vòng, các vị cần phải vượt qua số điểm này mới có thể cầm giải thưởng, nếu như cùng điểm số đó, đến lúc đó sẽ sắp xếp để thi đấu vòng tiếp theo. Nếu như hai vị không còn vấn đề gì khác, như thế chúng ta liền bắt đầu ngay bây giờ!”
“Không thành vấn đề, bắt đầu đi!” Tư Hạ thúc giục nói.
Không còn cách nào, Diệp Oản Oản cũng chỉ có thể thuận theo lời Tư Hạ nói: “Tôi cũng không thành vấn đề.”
“Tiểu thư, xin cầm điều khiển trong tay, lát nữa khi bắt đầu, bên trên màn hình lớn sẽ ngẫu nhiên xuất hiện hai hình ảnh, cô sẽ phải chọn một hình trong vòng ba giây, còn vị soái ca sẽ ở đối diện đoán ra sự lựa chọn của cô, xong rồi chúng tôi sẽ công bố kết quả.”
Chủ trì đơn giản nói rõ một chút, sau đó tuyên bố trò chơi chính thức bắt đầu. Rất nhanh trên màn hình, hình ảnh thật nhanh chuyển động, sau đó chậm rãi ngừng lại. Chỉ thấy hình bên trái là hoa hồng màu đen, hình bên phải là hoa hướng dương vàng óng. Đương nhiên kẻ tham ăn Diệp Oản Oản trong lòng quả quyết chọn hoa hướng dương.
“Anh chàng đẹp trai này, hiện tại xin hay đoán xem, cô gái chọn cái gì.”
Diệp Oản Oản có chút khẩn trương nhìn chằm chằm Tư Hạ, chờ đợi câu trả lời của cậu ta.
Tư Hạ nhìn lướt qua hai hình ảnh, sau đó không chút nghĩ ngợi mà mở miệng nói: “Hoa hồng đen.”
Chủ trì nghe vậy, một mặt tiếc nuối đáp: “Thật tiếc, đoán sai rồi, vị mỹ nữ này chọn hoa hướng dương.”
Nói xong, bên trên màn hình lớn xuất hiện kết quả lựa chọn, hình ảnh hoa hướng dương hiện lên, Diệp Oản Oản vỗ bàn một cái, nghiến răng nói: “Cậu…..”
“Chẳng qua là ván đầu tiên mà thôi, còn rất nhiều cơ hội mà, tiếp tục cố gắng nào!” Người chủ trì mở miệng nói.
Rất nhanh, hai hình ảnh khác đi ra, bên trái là gà vàng nhỏ, bên phải là Đại Bạch Hổ.
Cái đề này còn cần chọn gì nữa chứ cô đương nhiên là chọn Đại Bạch Hổ a!
Chỉ nhìn biểu hiện của cô hẳn là Tư Hạ cũng biết cô rất là yêu thích Đại Bạch Hổ, cái đề này Tư Hạ hẳn là sẽ không đoán sai đi.
Người chủ trì: “Tiên sinh, ngài đoán là gì?”
Tư Hạ: “Gà vàng nhỏ.”
Diệp Oản Oản: “…” Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi thích gà vàng nhỏ hả…
“Khụ, hai chủ đề này khả năng có chút khó đoán, chúng ta lại tiếp tục nào.” Người chủ trì ở một bên dàn xếp. Bọn họ bây giờ đã sai hai lần rồi, nếu như lần thứ ba lại sai, liền khẳng định không lấy được phần thưởng rồi.
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi nhìn về phía màn ảnh lớn, rốt cuộc, hình ảnh hiện lên. Bên trái là hình ảnh một khẩu súng, bên phải là hình ảnh một bó hoa tươi xinh đẹp.
Diệp Oản Oản ánh mắt sáng lên, quá tốt, cái này dễ! Diệp Oản Oản không chút do dự lựa chọn hoa tươi, sau đó mong đợi nhìn Tư Hạ.
Kết quả, một giây kế tiếp liền nghe được Tư Hạ mở miệng: “M416.” Tư Hạ nói là cỡ khẩu súng.
Diệp Oản Oản trên trán nổi lên gân xanh, rốt cuộc không thể nhịn được nữa trừng mắt về phía Tư Hạ: “Con mịa nó! Cậu đoán cái gì vậy hả?!”
Tư Hạ cũng nổi giận: “Tôi còn muốn hỏi cô đây! Cô chọn cái gì vậy hả?”
Nghe hắn nguỵ biện, Diệp Oản Oản nhất thời tức giận: “Lựa chọn của tôi có vấn đề gì sao, có cô gái nào hoa không chọn lại đi chọn khẩu súng, ở đề thứ hai, cậu không nhìn ra tôi rất thích Đại Bạch sao, làm sao có thể chọn gà vàng nhỏ! Còn có đề thứ nhất, hoa hồng đen là cái quỷ gì! Đen thui ai sẽ thích! Cậu không thấy tôi đã trồng một vườn hoa hướng dương sao?”
“Cô…” Tư Hạ giận đến run người, há miệng, cuối cùng vẫn là cũng không nói được gì.
Đã sai ba câu rồi, nhất định không cầm được phần thưởng lớn nhất nữa, hai người cũng không có tâm tình tiếp tục, trực tiếp kết thúc trò chơi.
Mới vừa kết thúc trò chơi, Diệp Oản Oản liền bắt đầu cùng Tư Dạ Hàn khóc lóc, kể tội: “Cái con gấu này làm tức ૮ɦếƭ em rồi! Dễ như vậy cũng có thể đoán sai!”
“Tôi không có đoán sai!” Tư Hạ trầm mặt đáp.
“Ba câu toàn bộ đều sai còn nói không sai!” Diệp Oản Oản xù lông nói lại.
Tư Dạ Hàn không nói gì, bàn tay rộng lớn vuốt đầu cô, vẻ mặt im lặng.
Bởi vì cùng Tư Hạ cải vã cho nên bầu không khí có chút lạnh xuống.
Trên sân khấu, người chủ trì đã bắt đầu thống kê điểm số:“Trước mắt điểm cao nhất là tám câu, là đôi tình nhân bàn số 23, nếu như tối nay không có ai tiếp tục khiêu chiến thì phần thưởng liền thuộc về hai vị này!”
Tư Dạ Hàn hướng về phía cô gái đang buồn bã không vui bên cạnh nói: “Không vui sao?”
Diệp Oản Oản phục hồi tinh thần lại, sắc mặt buồn bực mà mở miệng nói: “Không có!”
Thua thì thua, thật ra thì Diệp Oản Oản ngược lại cảm thấy không có gì, đáng giận là thái độ của tiểu tử Tư Hạ kia, rõ ràng chính hắn đoán sai, còn nói là cô sai.
Tư Dạ Hàn bỏ cốc nước trong tay xuống, nhìn Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Cùng anh lên chơi một lần đi.”
Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời kinh ngạc nghiêng đầu hướng về phía Tư Dạ Hàn nhìn lại.
Cái gì? Chơi cùng anh một lần sao?
Tư Dạ Hàn làm sao có thể chơi loại trò chơi này…Đó chính là… Anh cố ý nói như vậy…Thật ra là chỉ muốn cùng cô chơi thôi sao?
Nghĩ tới đây, tim của Diệp Oản Oản nhảy chậm hơn một nhịp.
Thật tệ…Cô làm sao lại phát hiện Tư Dạ Hàn bắt đầu biết cách tán gái rồi.
Tư Dạ Hàn quay đầu ánh mắt dò hỏi: “Sao? Em có muốn không?”.
Diệp Oản Oản nhất thời ho nhẹ một tiếng: “Khụ.., dĩ nhiên có thể a!”
Tư Hạ hướng về phía Tư Dạ Hàn nhìn một cái, sắc mặt cứng ngắc.
“Chúng tôi có thể khiêu chiến sao?”.Diệp Oản Oản vội vàng đứng dậy hỏi thăm.
Người chủ trì thấy Diệp Oản Oản là người mới vừa rồi sai liền ba câu, có chút xin lỗi mở miệng nói: “Mỗi cặp chỉ có thể tham gia một lần thôi!”
“Lần này không phải là chơi cùng cậu ta, mà là bạn trai tôi, có thể không?” Diệp Oản Oản hỏi.
Người chủ trì lúc này mới lên tiếng nói: “Cái này thì có thể!”
Vì vậy, trò chơi lại bắt đầu một lần nữa.
Diệp Oản Oản hơi có chút khẩn trương siết chặt điều khiển trong tay…
Cùng lúc đó, bên trên màn hình lớn hiện lên hình ảnh thứ nhất. Bên trái là bánh ngọt vị ô mai, bên phải là bánh ngọt vị hạnh nhân.
“Hạnh nhân…” Tư Hạ lầu bầu nói.
Diệp Oản Oản không để ý đến điều Tư Hạ nói, vùi đầu chọn bánh ngọt ô mai, cô rõ ràng thích ăn ô mai đó, cậu ta có hiểu được không?
Rất nhanh, Tư Dạ Hàn mở miệng đáp: “Ô mai.”
Diệp Oản Oản ánh mắt sáng lên, đúng rồi! Cái đề này rất đơn giản, Tư Dạ Hàn đoán đúng cũng bình thường thôi a.
Người chủ trì trò chơi nói: “Chúc mừng a, đã đoán đúng, xin mời xem tiếp hình ảnh thứ hai!”
Tiếp đó, hình ảnh hiện ra. Bên trái là một chiếc váy trắng, bên phải váy màu đen.
Đương nhiên là váy trắng bồng bềnh như tiên rồi, Diệp Oản Oản quả quyết chọn váy trắng.
Tư Dạ Hàn: “Màu trắng.”
Lại đúng rồi! Tư Hạ không nói gì nữa, mà là tìm một cây viết, ở trên khăn giấy viết cái gì đó.
Rất nhanh, liền hiện lên hình ảnh cho câu hỏi thứ ba. Bên trái là một chai rượu, bên phải là một ly nước trái cây.
Diệp Oản Oản chọn nước trái cây.
Tư Dạ Hàn: “Nước trái cây.”
Diệp Oản Oản trở nên kích động, liên tục đoán đúng ba lần!
“Quả nhiên là tình nhân, thần giao cách cảm, đã liên tục đoán đúng ba lần rồi nha!” Chủ trì cười nói.
Diệp Oản Oản cười híp mắt, tâm tình thật tốt, quả nhiên cô với Tư Dạ Hàn tương đối ăn ý a…