Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 350: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Cuối cùng, cảnh này một lần liền qua.
Cho đến khi đạo diễn hô ngừng, hai người vẫn như cũ khó phân thắng bại, có thể nói vô cùng chuyên nghiệp.
Cũng không biết có phải là ảo giác của cô hay không, Diệp Oản Oản luôn cảm thấy hai người này giống như đã nhẫn nhịn từ rất lâu, rất muốn đánh nhau như vậy…
Tống Kim Lân tỏ vẻ rất hài lòng hiếm thấy, đối với Chương Hoa lộ ra sắc mặt vui vẻ, “Diễn rất tốt, động tác và biểu cảm cũng đúng phù hợp, hai người này cậu tìm ở đâu vậy?”
Chương Hoa cười nhẹ mở miệng, “Ha, không phải tôi, là Diệp tổng giám thần thông quảng đại*, tôi chẳng qua là cùng Diệp tổng giám nói mấy câu, quay đầu liền kéo hai người kia qua cho tôi, thật là thần kì!”



*thần thông quãng đại: như là bản lĩnh cao cường ấy^^
Tống Kim Lân có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Oản Oản: “Làm phiền Diệp tổng giám hao tổn tâm trí rồi.”
Ấn tượng của ông ta đối với Diệp Bạch ngược lại không tệ, mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng tâm tư cẩn thận, đối nhân xử thế không kiêu không vội, nghệ sĩ dưới tay đều rất an phận.
Đương nhiên, Cung Húc là một ngoại lệ, ông ta không thèm nói đến.
“Đạo diễn Tống khách khí rồi, chỉ là chuyện nhỏ.”


Tống Kim Lân gật đầu, sau đó mở miệng hỏi, “Kinh Long 2 rất nhanh sẽ quay xong, bộ phim tiếp theo của Lạc Thần, cậu có kế hoạch gì chưa?”
Từ lúc Lạc Thần bắt đầu đến nay cũng chỉ đóng qua hai bộ phim, Kinh Long 1 và Kinh Long 2, Kinh Long 1 làm cho cậu ta trong một đêm trở nên nổi tiếng, Kinh Long 2 để cho cậu ta thuận lợi tái xuất, vai diễn trong bộ phim kế tiếp chính là một bước mấu chốt cực kỳ quan trọng, để xem cậu ta có thể ổn định trong giới hay không, cho nên Diệp Oản Oản cũng hết sức thận trọng.
Giờ phút này nghe ý tứ của Tống Kim Lân, tựa hồ là đối với Lạc Thần có chút vừa ý. Vì vậy, Diệp Oản Oản thẳng thắn trả lời, “Trong tay tôi có mấy kịch bản, đáng tiếc không có cái nào thích hợp, bộ phim tiếp theo của cậu ấy có nổi hay không, có bán được vé hay không chỉ là thứ yếu, chất lượng và tiếng tăm mới là trọng yếu, tôi cũng không hy vọng đem Lạc Thần phát triển thành kiểu nổi tiếng nhưng không có thực lực, như vậy quá lãng phí tài năng của cậu ấy.”
Tống Kim Lân nghe vậy mặt lộ vẻ tán thưởng, “Lạc Thần rất may mắn, có thể gặp được người đại diện như cậu. Nếu như gặp phải người khác, không chừng chỉ chờ sau bộ phim này hot liền vội vàng cho cậu ta đóng nhiều phim một chút, nhận mấy phim lung tung, đem tài năng của cậu ta chôn vùi! Nghệ sĩ như vậy, tôi gặp quá nhiều!”
Diệp Oản Oản cười nói, “Cũng là bản thân cậu ấy không chịu thua kém, có thực lực, tôi mới dám thử một chút, đổi thành những người khác, tôi cũng không dám, dù sao mọi người cũng muốn ăn cơm.”
Nghe nói như vậy, Tống Kim Lân ngược lại cảm thấy cô rất thực tế, trên mặt mang thêm vài phần mỉm cười, “Như vậy đi, bộ phim tiếp theo của Lạc Thần, cậu cứ chậm rãi, chờ tin tức bên này, tôi đang chuẩn bị tác phẩm mới, nhân vật nam chính ngược lại rất thích hợp với cậu ta…”
Tống Kim Lân dám nói lời này, thì việc Lạc Thần nhận được vai diễn này nắm chắc ít nhất bảy phần.
Diệp Oản Oản ánh mắt hơi sáng, liền nói cảm ơn, “Tôi thay Lạc Thần cảm ơn đạo diễn Tống, nhất định chờ tin tức của ông!”
……………
Năng suất phát tiền của đoàn phim rất cao, bên này mới vừa diễn xong, ba người kỳ lạ kia cũng đã nhận được tiền, ba người đều cầm một trăm đồng, đạo sĩ và nhân yêu nam bởi vì diễn tốt, nên đoàn phim hào phóng phát cho mỗi người nhiều hơn một trăm đồng.


Ba người cầm tiền vừa kiếm được, mặt mày kích động.
Kiếm… Kiếm được tiền rồi, rốt cuộc kiếm được tiền rồi!”
“Không bằng sau này liền đổi nghề làm diễn viên?”
Thấy Diệp Oản Oản đi tới, Thần Hư đạo sĩ quả quyết đem người gọi lại, lúc này thái độ đã thay đổi 180°, khỏi nói có bao nhiêu nhiệt tình, “Ôi ông chủ, có chuyện này thương lượng với cô!”
“Làm sao?” Diệp Oản Oản dừng chân, nhìn về phía ba người.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Hì hì, là như vầy, trước mắt cô coi như là kim chủ lớn nhất của chúng tôi, tôi cảm thấy ông chủ rất là đáng tin, sau này nếu như còn có công việc như vậy, có thể bất cứ lúc nào liên lạc cho chúng tôi! Chúng tôi liền đến!”
Diệp Oản Oản: “…”
Cô hiện tại lại là kim chủ lớn nhất của bọn họ? Cái này lăn lộn phải thảm như thế nào đây? Mới vừa rồi hai người này trong mắt mọi người xung quanh là đang diễn trò, bất quá Diệp Oản Oản lại rất rõ ràng bọn họ đánh thật, lại chiêu thức thân pháp này cô chưa từng thấy qua.
Theo lý có thân thủ như này, làm cái gì cũng không thể ૮ɦếƭ đói, có điều nghe cách nói của bọn họ, dường như còn có một quy định kỳ quái là không được dùng vũ lực để kiếm tiền.

Đã vậy mấy người này nhìn một cái đều mệt mỗi như “ung thư thời kỳ cuối”, tay chân không chăm chỉ, cộng thêm từng cái kỳ kỳ quái quái, suy tư khác người, có ông chủ nào mà thèm thuê bọn họ, cũng khó trách chỉ có thể đi ăn xin, coi bói đoán mệnh, rồi lao động tay chân.
Mặc dù mấy người này hành vi quỷ dị, không rõ lai lịch, có đều cũng không liên quan tới cô, cô chẳng qua chỉ là lần trước nhìn đạo sĩ kia đánh đám người Nguyên Sinh, cảm thấy hợp mắt, hôm nay mới thuận miệng hỏi một câu.
“Khụ, được, nếu như có cơ hội. Đúng rồi, các anh có thể chờ một chút, lát nữa có phát cơm hộp, hôm nay quay phim, cơm nước cũng không tệ.” Diệp Oản Oản mở miệng trả lời một câu, liền không dừng lại thêm nửa.
Hoàn toàn không biết ánh mắt mấy người này nhìn cô đã chiếu sáng lấp lánh, giống như đang nhìn một tòa Kim Sơn.
… … …
Đêm khuya, quán bán hàng.
Nђเếק Vô Danh một chân đạp trên cái ghế dài, sắc mặt âm trầm đáng sợ, “Hôm nay là ngày cuối tháng.”
Đối diện người to con thành thành thật thật lấy ra tiền kiếm được khi khiêng gạch, tất cả đều là năm đồng mười đồng, gộp lại có chừng hơn 100 đồng.
Nhất Chi Hoa đặt ௱ôЛƓ đẩy Thần Hư đạo sĩ ra, nhào qua giành công, “Đội trưởng đội trưởng, người ta hôm nay kiếm hai trăm đồng nha! Người ta rốt cuộc có thể bao nuôi đội trưởng!”.
Nhất Chi Hoa vừa mới đến gần, Nђเếק Vô Danh nhất thời lông tơ dựng thẳng, cảnh giác lướt qua một vòng: “Không muốn ૮ɦếƭ liền cách lão tử xa một chút!” Hắn là nam thẳng!


Nhìn dáng vẻ đội trưởng nhà mình nếu như có thêm tin đồn không cần thiết nào, liền ɢɨết cậu ta tế thiên tỏ vẻ trong sạch, dichngontinh Nhất Chi Hoa giống như chịu đả kích lớn, lã chã chực khóc, “Đội trưởng, anh có phải ở bên ngoài có người khác hay không…”
Thần Hư đạo sĩ nịnh hót chen qua: “Tử nhân yêu, đi qua chổ khác! Đội trưởng đội trưởng, đây là hai trăm đồng của tôi!”
Cuối cùng, đến Băng Sơn Nam cũng im lặng không lên tiếng cầm một trăm đồng bỏ ra.
Trừ Tiểu Điềm Điềm ra, ba tên này cũng có thể kiếm được tiền? Nђเếק Vô Danh tỏ vẻ hoài nghi.
“Tiền ở đâu ra! Có phải là lại đi ςướק rồi hay không! Quan điểm chính của đoàn đội chúng ta, các ngươi có phải hay không lại quên!” Nђเếק Vô Danh nghiêm nghị mở miệng.
Yêu Mị Nam vội vàng giải thích, “Đội trưởng, tiền này tuyệt đối chính đáng hợp pháp! Đây là chúng tôi làm diễn viên quần chúng ở đoàn phim kiếm được!”
Lấy chỉ số thông minh của mấy người có thể nghĩ đến việc đi đóng vai quần chúng? Quan trọng nhất là, đoàn phim sẽ thuê bọn họ?
“Đội trưởng, là vì em gái Diệp Hữu Danh lần trước giúp chúng ta trả tiền giới thiệu! Ai nha thật là quá có duyên rồi!”
Gần đây đội trưởng nhà mình bị tiểu ma đầu ђàภђ ђạ đến mức cả người lúc nào cũng đều ở ranh giới có thể bùng nổ, ai dám phạm cấm kỵ của anh ta chứ!
“Diệp Hữu Danh…” Nђเếק Vô Danh lúc này mới tin tưởng bọn họ. Nђเếק Vô Danh liếc nhìn ngày tháng, khoảng cách tiểu ma đầu kỳ hạn đã càng ngày càng gần, cả người đều tâm phiền ý loạn.


“Các người có tin tức gì không?” Bọn họ nghe lời này, nhất thời trố mắt nhìn nhau, co lại thành chim cút quay.(^^ ta chém vì đang thèm)




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!