Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 380: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Mặt Vạn Hạc Vân đầy kích động, Lâm Lang các bọn họ, lại mở ra được khối Đế Vương Lục lớn như vậy, sau đó lo gì không có khách hàng chứ?
Mấy người kia đè ở trên đầu sỉ nhục ông ta suốt ba năm, rốt cuộc ông ta cũng có thể thoát được cảnh này rồi.
Lâm Lang các của bọn họ, cũng là có thể mở ra phỉ thúy thượng hạng đấy!
“Đế Vương Lục này là của ai?” Một người chuyên gia giám định hiếu kỳ đánh giá.
Mặc dù là ở phường tập trung mở ra, nhưng nhìn phản ứng của Hầu Mậu Phong, hẳn không phải là hàng trong cửa hàng ông ta.



Thần Hư đạo sĩ lập tức nói: “Tôi, là của bọn tôi đây! Nha không đúng, là của ông chủ chúng tôi đấy!”
“Chúc mừng vị tiểu thư này rồi, nhờ tiểu thư mà tôi ngày hôm nay cũng coi là được mở rộng kiến thức!” Chuyên gia giám định cười nói, cẩn thận từng li từng tí đem trong tay để xuống, “Tiểu thư muôn vàn phải cẩn thận!”
Mở ra thứ này, còn đích xác là phải cẩn thận một chút, bất quá có mấy người vệ sĩ Nђเếק Vô Danh, thì cũng chẳng có gì để nói nữa rồi.
Hoàng Thế Hâm vẫn còn đang chưa từ bỏ ý định suy nghĩ cắt thêm mấy đao nữa, kết quả, không thu hoạch được gì cả.
“Cho nên, khối vật liệu này rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền?” Hoàng Thế Hâm gào thét truy hỏi.


Chuyên gia giám định bất đắc dĩ mở miệng, “Đại… Đại khái mấy trăm ngàn đi…”
Diệp Oản Oản đánh giá khối nguyên thạch kia, bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng: “Tôi đã sớm nói, bên trong không có gì cả a!”
Vào giờ phút này, Hoàng Thế Hâm nhìn khối đá bị tháo thành tám mảnh, đã hoàn toàn ngốc ở chỗ đó.
Sụp đổ… Hoàn toàn sụp đổ…
Coi như trước mặt mấy khối nguyên thạch mở ra phỉ thúy cũng không tệ lắm, nhưng là có thể có tác dụng gì?
Chỉ một khối này, thì đã đủ để cho ông ta mất hết vốn liếng!
Một bên Tiết Lệ sắc mặt khó coi truy hỏi ba người: “Mấy người các người, thấy rõ ràng chưa? Đây thật là Đế Vương Lục?”
Ba người chuyên gia hai mắt nhìn nhau, kiên trì đến cùng mở miệng nói: “Phó tổng giám Tiết, chính xác trăm phần trăm…”
“Chuyện như vậy chúng tôi làm sao dám nói bậy, mới vừa rồi chúng tôi đã nhiều lần xác nhận, khối đá này của Diệp tiểu thư, đúng là Đế Vương Lục không sai!”
“Lần trước nhìn thấy Đế Vương Lục, cũng đã là chuyện của nửa năm trước rồi, mà lúc đó chỉ có lớn chừng ngón cái…”


“Có câu nói, Thần Tiên khó đoạn tấc ngọc, Diệp tiểu thư rốt cuộc là làm sao thấy được trong nguyên thạch của Lâm Lang các nhất định có phỉ thúy thượng hạng? Thật bất khả tư nghị!”
…………………………………..
Ba người chuyên gia của Tư gia giờ phút này ánh mắt nhìn Diệp Oản Oản đã như nhìn thấy Thần Tiên không sai biệt lắm.
Lập tức, Diệp Oản Oản nhìn về phía Tiết Lệ đang trợn mắt hốc mồm, lạnh giọng cười, sau đó nhìn về hướng đám người Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình trong video.
Giờ phút này, quản lý cấp cao của Tư gia, đã hoàn toàn bị chấn động không nói ra lời.
Dùng toàn bộ đánh cược đoán, mở ra đẳng cấp Đế Vương Lục, hơn nữa còn là một khối đá lớn như vậy nữa…
Chuyện này… Thế giới này là điên đảo rồi?
“Các vị, đánh cược của chúng ta, có phải hẳn là nên thực hiện rồi hay không?” Diệp Oản Oản cười nói.
“Chuyện này…” Phùng Nghĩa Bình vốn định nguỵ biện mấy câu, nhưng lại phát hiện, một câu có thể nguỵ biện cũng nói không ra được.
Hiện trường không chỉ có chuyên gia giám định đẳng cấp ở Myanmar, còn có ba người chuyên gia Tư gia, cho nên không có khả năng tính sai.

Cái người phụ nữ đáng ૮ɦếƭ này, vận may cũng có phần quá tốt đi!
Trong phòng họp tất cả đều là quản lý, mới vừa rồi ông ta đều đã nói ra, nếu như vào lúc này đổi ý, không thể nghi ngờ là tự vả miệng mình.
Nhưng ai có thể nghĩ tới người phụ nữ này lại có thể thật sự thắng được?
Cuối cùng, Phùng Nghĩa Bình cắn răng, sắc mặt đỏ bừng lên cắn răng, chỉ có thể từng chữ từng chữ mở miệng nói: “Tôi, là, tên, khốn, kђเếק (Vương Bát Đản)!”
Thấy Phùng Nghĩa Bình mở miệng, Tư Minh Lễ trong mắt đầy hung ác: “Được, Diệp Oản Oản, lần này xem như cô lợi hại… Tôi… Tôi là tên khốn kђเếק…”
Vừa dứt lời, bên kia lập tức vội vã cúp video, động tác khỏi phải nói nhanh chóng cực kỳ.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nước Hoa, tập đoàn Tư Thị.
Hội nghị vội vàng kết thúc, vẻ mặt tất cả quản lý cấp cao đều có chút khó mà hình dung.
Mọi người đều đang đợi nhìn trò hay của Diệp Oản Oản, kết quả, chẳng ai nghĩ tới, cuối cùng là Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ lại ném đi bộ mặt của mình như vậy.


Lúc không có ai, mọi người đều là thổn thức không dứt.
“Thật không nghĩ tới kết quả lại có thể là như vậy, các ông nói xem, nếu như lần này bọn họ đi qua mua nhóm hàng mà tổng giám Tần đã đặt trước, đây chẳng phải là mất hết vốn liếng rồi sao?”
“Cũng không phải sao! Kỳ quái, không phải nói cô ta chính là một thiên kim đại tiểu thư cái gì cũng không hiểu biết sao? Làm sao lại một cái chọn trúng vật liệu tốt như vậy?”
“Không chỉ như thế, các ông không thấy sao, trong video cô ta còn kết luận bên trong nhóm vật liệu tổng giám Tần chọn kia không có hàng nữa!”
“Cô gái này thật là quá kỳ lạ rồi…”
………………………….
Cùng lúc đó, Cẩm Viên.
“Đã tốt rồi, Tư tiên sinh, thân thể của ngài hiện đang khôi phục, tình hình rất tốt đẹp, có điều ghi nhớ kỹ không thể buông lỏng, nhất định phải tiếp tục duy trì.”
Phòng ngủ trên lầu, Tôn Bách Thảo đang châm cứu cho Tư Dạ Hàn sau đó dặn dò.
“Làm phiền bác sĩ Tôn nhọc lòng rồi.”


“Tư tiên sinh khách khí, không có chuyện gì nữa tôi đi trước đây.”
Tôn Bách Thảo đi xong, Hứa Dịch đang bên cạnh nóng nảy chờ đợi không nhịn được mở miệng lần nữa: “Cửu gia, Oản Oản tiểu thư bên kia… Thực sự không cần hỏi thăm sao? Lần này Oản Oản tiểu thư đúng là quá mạo hiểm, mới vừa rồi bên công ty truyền tới tin tức, Oản Oản tiểu thư ở trong điện thoại, trực tiếp cùng Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình trước mặt tất cả quản lý cấp cao trong phòng họp đánh cược, nói nếu là khối đá kia thất bại, Diệp tiểu thư sẽ phải rời khỏi công ty, không bao giờ nhúng tay vào công việc công ty nữa!”
Nói tới chỗ này, Hứa Dịch gấp đến độ không nhịn được nữa.
Ông chủ thật vất vả mới giúp Oản Oản tiểu thư bày sẵn đường đi, vạn nhất thua, đây chẳng phải là công dã tràng sao?
Dù sao chuyện đánh cược ngọc này không phải chỉ cần có năng lực là được đâu…
Hứa Dịch bên này gấp đến độ xoay quanh, nhưng ông chủ của anh ta quả thật bình tĩnh ngay cả chân mày đều không có nhíu một cái.
“Đồ muốn cậu chuẩn bị đặt trước xong chưa?” Tư Dạ Hàn hỏi.
Hứa Dịch nghe vậy không khỏi sững sốt, nửa ngày mới phản ứng lại được, mở miệng nói: “Ách, Angelina bán ra bánh ngọt hạnh nhân số lượng, đã an bài xong theo hàng không quốc gia F vận chuyện qua tới rồi.”
Trọng điểm chú ý của ông chủ có phải là không đúng chỗ nào hay không?
Tại sao vào lúc này lại chú ý tới bánh ngọt.
Ngay lúc này, điện thoại bên công ty gọi tới.
Nghe đầu kia nói xong kết quả, Hứa Dịch quả thật là trợn mắt hốc mồm.
Một hồi lâu sau mặt đầy khó mà tin nổi nhìn về hướng ông chủ của mình: “Cửu… Cửu gia… Oản… Oản Oản tiểu thư cô ấy…”
“Làm sao?” Tư Dạ Hàn nâng con ngươi lên một chút.
Hứa Dịch kích động không thôi mở miệng nói: “Kết… Kết quả có rồi! Bên trong khối đá cuối cùng kia lại có thể mở ra một khối lớn Đế Vương Lục! Cửu gia, ngài không thấy vẻ mặt khi đó của hai người Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ đâu, hai người đó cuối cùng cũng bị bức không có cách nào khác chỉ có thể thực hiện cam kết…”
Lúc đó, Oản Oản tiểu thư khư khư cố chấp nhất định phải đem nhóm đá kia của Lâm Lang các mua lại, tất cả mọi người đều cảm thấy tiểu thư đang cố tình gây sự, nếu không phải như vậy, Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ sợ là cũng sẽ không cùng với cô ấy đánh cược đâu.
Nhưng anh ta không nghĩ tới, Oản Oản tiểu thư lại có thể thực sự thắng cuộc!
Bây giờ suy nghĩ một chút mới phát hiện, chiêu này của Oản Oản tiểu thư thật sự là quá cao tay mà, cô ấy biết bản thân không có khả năng đi làm cái gì có thể dao động được bọn họ, lấy thực lực hiện tại của cô làm như thế, sẽ biến khéo thành vụng, vì vậy dùng loại phương thức tiếp cận đùa giỡn này, làm giảm nhuệ khí của bọn họ.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!