Diệp Oản Oản vừa mới đứng lên đột nhiên có cảm giác chân bị kéo lại, nhất thời nhíu nhíu mày.
Ách làm sao mà mỗi lần uống rượu xong là cảm giác toàn thân đau nhức, lần này là chân đều bị chuột rút..
Rốt cuộc cô làm gì rồi hả?
“Diệp ca, anh bị sao vậy?” Lạc Thần vội vàng hỏi.
Diệp Oản Oản không thèm để ý tới nói: “Không có việc gì, có thể là vận động quá độ, chân bị chuột rút.”
“Diệp ca, anh ngồi xuống đi.”
Lạc Thần vừa nói một bên đỡ Diệp Oản Oản ngồi xuống, sau đó nhanh chóng đem âu phục trên người để trên bàn nhỏ, tiếp theo, liền ngồi ở trước mặt Diệp Oản Oản cẩn thận giúp cô Ϧóþ chân.
Thấy Lạc Thần lại đang giúp cô Ϧóþ chân, Diệp Oản Oản vội nói: “Lạc Thần, tôi không sao, không cần!”
Bây giờ Lạc Thần đã xưa không bằng nay, ở trên đỉnh vinh quang, là một minh tinh đang ăn khách. Đi tới đâu không phải là được người ta tung hứng từng li từng tí.
Nhưng mà, bất luận cậu ta đi tới vị trí nào, thái độ đối với cô cũng chưa bao giờ thay đổi, ngược lại càng ngày càng tôn kính.
Sắc mặt Lạc Thần nghiêm túc: “Diệp ca, anh ngồi xuống, đừng động.”
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ chỉ có thể ngồi xuống.
Tay của Lạc Thần thủ pháp rất chuyên nghiệp, trong chốc lát Diệp Oản Oản liền cảm thấy bắp thịt của mình thả lỏng không ít.
Bên cạnh Cung Húc thấy vậy tức giận tới mức kêu gào: “Gào…hỗn đản, hỗn đản! Lạc Thần cậu đây là nịnh bợ! Quá hèn hạ! Muốn cùng tiểu gia tranh sủng! Diệp ca mới không bị trò vặt này của cậu mê hoặc! Tôi vĩnh viễn là bảo bảo của Diệp ca!”
Thấy Cung Húc lại mắc bệnh, Diệp Oản Oản không còn gì để nói.
Cung Húc đang la hét, điện thoại di động WeChat vang lên âm thanh nhắc nhở, sau đó Cung Húc nhìn một cái, mặt liền kích động: “Oa, Diệp ca, anh muốn lên chức á!”
Ánh mắt Diệp Oản Oản hơi chăm chú: “Thăng chức?”
Cung Húc hưng phấn mở miệng, “Đúng vậy đúng vậy, tiểu tử Đường Tinh Hỏa kia làm bên tin tức nội bộ, nói là tổng giám đốc điều động, anh thăng thành phó tổng của Quang Diệu, còn nói muốn lập tức điều động nha!”
Nghe được tin tức chính mình thăng chức, sắc mặt Diệp Oản Oản nhất thời trầm xuống.
Chuyện điều động lớn như vậy, hơn nữa muốn điều động ngay lập tức, mà cô hoàn toàn không có nhận được thông báo, đột nhiên như vậy lại đổi?
Một bên Lạc Thần nghe vậy mở miệng hỏi: “Nếu Diệp ca lên làm Phó tổng, vậy chức vụ bây giờ của Diệp ca thì sao, tổng giám nghệ sĩ thì ai làm?”
“Tôi hỏi một chút…” Cung Húc cầm điện thoại di động lên nhắn tin cho Đường Tinh Hỏa, một lát sau lấy được tin tức, “Nghe nói, Thái Dũng Thắng, người đại diện của giải trí Hoàn Cầu, cháu bên ngoại của Chử Hồng Quang, tôi nghĩ có cái loại tầng quan hệ.”
Tiểu trợ lý bên cạnh Cung Húc không nói gì, trong đầu nghĩ anh mới là có quan hệ lớn nhất ấy chứ?
Bất quá bây giờ Cung Húc đang cãi nhau với trong nhà nên không có cách nào dựa vào quan hệ trong nhà, cũng còn may là anh ta nhân khí cũng được nên chỉ cần tạm thời không gây ra tai họa gì là sẽ không có vấn đề gì cả.
Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ lẩm bẩm: “Thái Dũng Thắng…”
Quả nhiên là anh ta, so với trong tưởng tượng của cô còn nhanh hơn…
A, nói dễ nghe là thăng chức, nói khó nghe một chút là giáng chức, đoạt thực quyền trong tay cô, cô không cần biết Chử Hồng Quang con cáo già kia có mục đích gì, không phải là xem giá trị của cô hết rồi.
“Thăng chức” Sợ là chỉ mới bắt đầu.
Ánh mắt Lạc Thần hơi lo lắng, “Xác định chẳng qua là điều động chức vụ? Người đại diện của chúng ta không thay đổi chứ?”
Cung Húc vừa nghe, sắc mặt nhất thời cứng đờ, liền nói ngay “Đó là đương nhiên không thể nào! Tiểu gia chọn người đại diện, con mịa nó ai dám cho ta đổi!”
Lúc này, thư ký của tổng giám đốc Dương Tiến Nguyên gõ cửa đi vào “Diệp ca, Dương tổng thông báo anh qua họp, Chử đổng cũng đã đến.”
Ánh mắt Diệp Oản Oản hơi lóe lên: “Biết rồi, lập tức đi.”
Nói xong nhìn về phía Lạc Thần và Cung Húc dặn dò “Các cậu cứ lo xong chuyện của mình đi, không cần phải quan tâm chuyện của tôi.”
“Diệp ca anh yên tâm, bất kể ai tới, em đều chọn anh”
“Được rồi cậu không gây họa cho tôi là tôi cám ơn rồi.”
Lạc Thần nhìn thấy bóng lưng Diệp Oản Oản rời đi, trong con mắt lộ vẻ lo âu.
Trong phòng làm việc.
Một đám người cao tầng tất cả đều có, Chử Hồng Quang cũng đích thân tới, ngay trước mặt mọi ngươi tuyên bố việc Diệp Bạch thăng chức.
“Chúc mừng chúc mừng! Chúc mừng tổng giám Diệp! Ah không đúng, hiện tại đã là phó tổng Diệp rồi!”
“Chúc mừng phó tổng giám đốc Diệp!”
Mọi người rối rít chúc mừng, chẳng qua là ánh mắt rất sâu xa.
“Người này là Thái Dũng Thắng ở Hoàn Cầu, cũng là cháu của tôi, tuổi trẻ nhưng chưa có kinh nghiệm nhiều, mong mọi người giúp đỡ.”
“Ha ha. Chử Tổng khách khí, đâu có đâu có!”
“Chúc mừng tổng giám Thái nhậm chức!”
Chử Hồng Quang nhìn về phía Diệp Bạch “Diệp Bạch à, khoảng thời gian này cực khổ rồi, hiện tại Dũng Thắng tới, cậu có thể an nhàn một chút, nếu là muốn đi du lịch nơi nào, lúc nào cũng có thể nói với tôi.
Thái Dũng Thắng vội nói “Đúng vậy, công ty bên này giao cho tôi là được!”
Diệp Oản Oản cười nhạt, cũng không nói gì “Cảm ơn Chử tổng”
Mỗi người đều có tâm tư khác nhau, hội nghị đến đây là kết thúc.
Chử Hồng Quang gọi Diệp Oản Oản lại, nói chuyện với cô một lúc, nội dung chủ yếu là nhắc nhở cô, để cho cô ngoan ngoãn.
Dưới lầu, phòng làm việc của Diệp Oản Oản.
Sau lưng Thái Dũng Thắng mang theo một trợ lý, một người mới dáng dấp xinh đẹp, nghênh ngang đi vào phòng làm việc của Diệp Oản Oản, sau đó đặt ௱ôЛƓ ngồi vào bàn làm việc “Danh sách hành trình công việc hôm nay đâu? Lấy đến đây cho tôi!”
Vẻ mặt trợ lý của Diệp Oản Oản khó xử “Chuyện này…Tổng giám Thái, hôm nay là ngày đầu tiên nhậm chức, những hành trình này có phải hay không được sự đồng ý của tổng giám Diệp …”
Thái Dũng Thắng nghe vậy, sắc mặt lúc này tối đi “Rốt cuộc tôi là tổng giám, hay là cô là tổng giám, tôi làm việc, chẳng lẽ còn nhờ cô chỉ bảo?”
Tiểu trợ lý rụt cổ lại, chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng “Chiều hôm nay tổng giám Diệp có một cuộc hẹn với tổng biên tập của tạp chí “Sắc đẹp”, chắc lúc này ông ấy sắp đến…”
Đang nói chuyện, tiếng gõ cửa vang lên.
Nhìn người tới, Thái Dũng Thắng lập tức đứng dậy, bước nhanh đi tới trước mặt Lương Sùng “Ôi, chắc anh là chủ biên của tạp trí “Sắc đẹp”, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!”
Lương Sùng hoài nghi nhìn về phía Thái Dũng Thắng “Anh là?”
Thái Dũng Thắng cười rạng rỡ “Tôi là tổng giám bộ truyền thông của Quang Diệu Thái Dũng Thắng!”
Theo bản năng Lương Sùng nhìn về hướng tiểu trợ lý, “Tổng giám bộ truyền thông không phải là…”
Thái Dũng Thắng cười ha hả mở miệng: “Diệp Bạch tổng giám Diệp đã từ chức rồi, bắt đầu từ hôm nay, tất cả hoạt động của nghệ sĩ đều do tôi phụ trách, Lương tổng anh trực tiếp nói với tôi là được!”
Thái Dũng Thắng vừa nói vừa hướng về trợ lý của mình dặn dò “Tiểu Trần, mau đi đặt phòng ăn.”
“Vâng, tổng giám Thái”
“Lương tổng, mời đi bên này! Chúng ta vừa ăn cơm vừa nói chuyện!”
Thái Dũng Thắng từ đầu tới cuối không cho tiểu trợ lý cơ hội nói chuyện, trực tiếp mang Lương Sùng đi…