Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 504: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Nghe được thanh âm quen thuộc một lần nữa từ trong miệng của cô gái kia truyền tới, đại não của Hàn Thiên Vũ nhất thời rơi vào trống rỗng.
"Cô... Nói cái gì..."
Cô bé trước mặt, dùng thanh âm của Diệp Bạch, tự xưng... Nàng là Diệp Bạch?
Diệp Oản Oản nhéo mi tâm một cái, lần này, nàng khôi phục giọng nữ của mình, mở miệng giải thích: "Thật xin lỗi, Thiên Vũ, trước đây vẫn giấu diếm với cậu thân phận thật của thôi, cùng với... giới tính, tôi không phải là Diệp Bạch, cũng không phải là nam nhân, tôi là...nữ nhân..."
Hàn Thiên Vũ nhìn trân trối cô bé đối diện, không biết qua bao lâu, mới rốt cuộc tìm lại được thanh âm của mình, "Vị tiểu thư này... Cô rốt cuộc là... Đang nói gì?"



Diệp Oản Oản thần sắc nghiêm túc, tiếp tục mở miệng nói, "Tôi biết chuyện này rất khó tin, bất quá, đây là thật. Tư Cửu không hề vượt quá giới hạn, không có hai chân đứng hai thuyền, người anh ấy thích, từ đầu tới cuối chỉ có một mình tôi.
Tôi chính là Diệp Bạch, cô bé kia lần trước cậu thấy trong rạp chiếu phim, cũng là tôi, anh ấy lúc ấy hôn tôi, thật ra thì là vì muốn giúp tôi che giấu, sợ cậu thấy tôi sẽ nhận ra được..."
"Cô... Là Diệp Bạch..." Hàn Thiên Vũ ôm lấy đầu, đã hoàn toàn hỗn loạn, "Không có khả năng... Chuyện này làm sao có thể..."
Đột nhiên được thông báo là nữ hài tử xinh đẹp trước mắt này lại là hảo huynh đệ của hắn, coi như là tư chất tâm lý có cường đại hơn đi nữa, cũng không có khả năng có thể lập tức tiếp nhận.
Diệp Oản Oản đối với điều này đương nhiên cũng vô cùng thông cảm.


Hảo huynh đệ tốt nhất đột nhiên lại biến thành một cô gái, là người bình thường ai cũng đều sẽ mộng bức.
Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, mới từ bên trong túi xách của mình lấy ra một tấm hình.
Nàng đem tấm ảnh đẩy đến trước mặt Hàn Thiên Vũ, "Đây là ảnh có chữ ký của cậu, buổi sáng tôi mới vừa giúp cậu chụp, còn chưa kịp tặng cho bằng hữu của tôi. Đây là chữ ký cậu tự tay ký, hẳn là cậu có thể nhận ra."
Hàn Thiên Vũ nhận lấy tấm ảnh có ký tên, đúng là tấm hình mà buổi sáng Diệp Bạch giúp hắn chụp, không sai...
"Trừ cái đó ra, cậu muốn tôi chứng minh tôi là Diệp Bạch như thế nào, đều có thể." Diệp Oản Oản mở miệng.
Đầu óc của Hàn Thiên Vũ hỗn loạn tưng bừng, không cách nào khôi phục lại năng lực suy nghĩ thông thường…
Chứng minh nàng là Diệp Bạch?
Một lát sau, Hàn Thiên Vũ rốt cuộc tỉnh táo lại, nhìn về phía cô bé đối diện, "Được... Vậy tôi hỏi cô mấy vấn đề..."
Diệp Oản Oản gật đầu, "Có thể."
Hàn Thiên Vũ cân nhắc lựa lời một chút, ngay sau đó mở miệng: "Lần đầu tiên...thời điểm chúng ta lần đầu tiên gặp mặt.. Diệp Bạch tự tiện xông vào buổi họp hội đồng quản trị của Hoàn Cầu Giải Trí... Lúc đó không có bất cứ người nào tin tưởng tôi, tất cả cao tầng đều đã chuẩn bị buông bỏ tôi, ngay vào lúc đó, cậu ấy xuất hiện... Khi đó, cậu ta đã hứa hẹn gì?"


Diệp Oản Oản thần sắc không thay đổi: "Tôi cam kết, trong vòng 7 ngày, tôi sẽ trả lại sự trong sạch cho cậu."
Trong nháy mắt khi lời này của cô gái phát ra, đáy mắt Hàn Thiên Vũ nhất thời toát lên một vẻ kђเếק sợ.
Thần sắc biến ảo nhiều lần, Hàn Thiên Vũ tiếp tục mở miệng: "Sau đó, buổi hội nghị kết thúc, ở dưới lầu của Hoàn Cầu Giải Trí, tôi nói với cậu vô luận mục đích của cậu là cái gì, tại sao lại phải giúp tôi? Cảm ơn cậu đã tin tưởng tôi, khi đó cậu nói gì với tôi...?"
Bản thân Hàn Thiên Vũ cũng không phát hiện ra, xưng hô của hắn đối với cô bé trước mặt này, đã từ "Cô", biến thành "Cậu".
Những chuyện này, Diệp Oản Oản đương nhiên vẫn còn nhớ đến, trả lời: "Tôi nói, không cần khách khí, bằng hữu của tôi là fan của cậu, rất thích cậu, tôi cũng thế."
Ngày hôm đó, mỗi một chữ Diệp Bạch nói đến, Hàn Thiên Vũ đều vẫn còn nhớ rõ rõ ràng ràng.
Mà những gì cô bé trước mặt này nói, cùng với những gì ngày đó Diệp Bạch nói, một chữ cũng không sai...
"Cậu... Cậu..."
Nếu như nói khi đó tại trong phòng họp, có khả năng vẫn còn những người khác ngoài Diệp Bạch biết; Nhưng một câu phía sau đó, chỉ có hắn và Diệp Bạch hai người biết được.
Cho nên, cô bé trước mắt này, lại thật sự là...

Hàn Thiên Vũ không khỏi bắt đầu nhớ lại đủ loại dữ kiện từ khi bắt đầu quen biết với Diệp Bạch tới nay.
Tướng mạo Diệp Bạch mặc dù nhìn có vẻ lúc nam lúc nữ, nhưng ngôn từ và hành động không hề có chút nữ tính nào, tuyệt đối sẽ không để cho người khác hoài nghi hắn là một nữ nhân.
Ngược lại, có không ít cô nàng còn thích hắn. Có một lần Thiên Vũ thậm chí còn tình cờ nghe được Cung Húc nhắc đến việc Thẩm Mạn Châu theo đuổi Diệp Bạch...
Một người như vậy, tại sao có thể là nữ nhân?
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, thật ra thì cũng có chút dấu vết để lần theo...
Ví dụ như thời điểm nàng và vị Tư tiên sinh kia sống chung.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy vị Tư tiên sinh kia, hắn vì tuyên thệ chủ quyền mà hôn Diệp Bạch, sau đó nhiều lần Diệp Bạch đều suýt chút nữa lộ ra sơ hở...
Chẳng qua là lúc đó hắn chưa bao giờ nghĩ theo hướng "Diệp Bạch là nữ nhân", mà lại tin tưởng rằng Diệp Bạch là đồng tính.
Bây giờ nghĩ lại, dường như hết thảy đều có thể được giải thích…
Nhưng vô luận như thế nào, sự thật hảo huynh đệ lại là nữ nhân này, đối với hắn vẫn là đả kích quá lớn.


Đối mặt với cô gái ăn mặc một thân lễ phục hoa lệ, tuyệt sắc mê người trước mặt mình, Hàn Thiên Vũ đột nhiên có chút luống cuống tay chân, cứ liên tục lắp bắp "Cậu…cậu…" nửa ngày cũng không biết nên tiếp tục mở miệng như thế nào...
Diệp Oản Oản thấy vậy vội vàng trấn an nói, "Sao thế, buông lỏng một chút, tôi vẫn là tôi thôi, chẳng qua là đổi một giới tính mà thôi! Thật ra thì cũng không có gì!"
Hàn Thiên Vũ: "..."
Cái này còn... Không có gì?
Hàn Thiên Vũ thật sự là có chút dở khóc dở cười, bất quá, phương thức nói chuyện quen thuộc của cô gái, cũng thực sự khiến cho hắn buông lỏng không ít.
"Cậu... Tại sao phải dùng nam trang để ra mặt?" Hàn Thiên Vũ hỏi.
Diệp Oản Oản thở dài nói, "Hic, tôi gặp riêng cậu nói chuyện, cũng chính là vì muốn cho cậu một lời giải thích. Dù sao sống chung lâu như vậy rồi, coi như là bằng hữu, nhưng tôi vẫn lừa gạt cậu, điểm này đúng là tôi không đúng."
Hàn Thiên Vũ nghe vậy mở miệng nói, "Thật ra thì cũng không có gì... Mỗi một người đều có cách sống của chính mình. Đừng nói tới cái gì mà lừa dối! Cậu là nam hay nữ, đối với mối quan hệ giữa chúng ta cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì..."
Diệp Oản Oản nghe được mà cảm động không thôi.
Quả nhiên Thiên Vũ tiểu thiên sứ chính là thông tình đạt lý! Đây nếu đổi lại là Cung Húc, nàng ba ngày ba đêm cũng đừng mong được yên tĩnh...


Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng nói, "Tóm lại, ban đầu tôi lựa chọn dùng nam trang, một phần là vì muốn hành sự thuận lợi. Cậu cũng biết, trong cái nghề này, nữ giới quá dễ dàng chịu thua thiệt, làm cái gì cũng không thuận lợi."
Hàn Thiên Vũ hơi có chút thất thần, liếc nhìn dung mạo nữ tính của Diệp Oản Oản, đối với vấn đề này, hắn tỏ ra là đã hiểu rõ.
Nữ giới quả thật là hành sự bất tiện, nhất là những cô gái xinh đẹp.
"Còn một nguyên nhân khác là..." Diệp Oản Oản dừng một chút, sau đó mới mở miệng nói, "Tôi cũng không dối gạt cậu, là bởi vì vị kia nhà tôi thích ăn giấm. Tôi muốn làm nghề này, hắn khi đó căn bản là không đồng ý, tôi vắt hết óc mới nghĩ ra được chủ ý như vậy..."
Hàn Thiên Vũ: "..."
Hắn cảm thấy có thể nghĩ ra loại chủ ý này, phương pháp tư duy thật sự là có chút đặc biệt...
Hàn Thiên Vũ suy nghĩ một chút, hỏi: "Công ty còn có những người khác biết cậu là... con gái không?"
Diệp Oản Oản gật đầu, "Có, Felix biết."
"Felix?" Hàn Thiên Vũ nghe vậy có chút kinh ngạc.
Hắn còn tưởng rằng sẽ là Lạc Thần, dù sao người mà Diệp Bạch quen biết lâu nhất vẫn là Lạc Thần, Felix vẫn là người sau đó nàng đào được từ Quang Diệu Truyền Thông.
Diệp Oản Oản mở miệng nói, "Đúng vậy, bởi vì... Felix là anh tôi, anh ruột của tôi."




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!