Lương Mỹ Huyên cùng Hoàng quản gia nhiều năm như vậy, đều bảo trì quan hệ không đứng đắn...
Nếu như, Diệp Thiệu An ૮ɦếƭ đi, người được lợi lớn nhất là ai?
Dựa theo trên logic mà phân tích, chắc hẳn là Diệp Thiệu Đình... Đương nhiên, nếu như không có đoạn video theo dõi này!
Nhưng mà, có đoạn video này, một khi Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình bị cho rằng là hung thủ ɢɨết người... Như thế, người được lợi lớn nhất, sẽ trở thành Lương Mỹ Huyên, Hoàng quản gia, còn có Diệp Y Y...
Toàn bộ Diệp gia, đều sẽ hoàn toàn thuộc về bọn họ, sẽ không còn có bất kỳ uy ђเếק gì...
Cái đám người một nhà “tương thân tương ái” này, sẽ hoàn toàn ςướק đi Diệp gia, cũng đem Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình hai người, đá rơi xuống vực sâu, cũng không có bất kỳ đường sống nào để trở mình!
Kiếp trước, Diệp Thiệu An cuối cùng phát hiện ra Diệp Y Y đúng là dã chủng của Lương Mỹ Huyên và Hoàng quản gia, vô cùng tức giận, mà kiếp này…
Có lẽ, bởi vì Diệp Oản Oản trọng sinh, dẫn đến cái gọi là hiệu ứng hồ điệp. Tổng hợp từ nhiều yếu tố, chỉ sợ là Diệp Thiệu An bởi vì nhiều nguyên nhân, đã phát hiện ra gian tình của Lương Mỹ Huyên cùng Hoàng quản gia trước thời hạn. Hơn nữa biết được Diệp Y Y cũng không phải là con gái ruột của chính mình, lúc này mới sẽ say túy lúy.
"Nhị thẩm, bà cùng Nhị thúc là vợ chồng, buổi tối hôm đó, bà đang ở đâu?" Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản nhìn về phía Lương Mỹ Huyên, mở miệng hỏi.
Nghe được lời ấy của Diệp Oản Oản, Lương Mỹ Huyên nhất thời giận dữ: "Ngươi có ý gì!?"
"Mỹ Huyên, ngươi đã ở đâu?" Ánh mắt của Diệp Hồng Duy rơi vào trên người Lương Mỹ Huyên.
"Cha... Buổi tối hôm đó con ở tại nhà bạn đánh mạt chược, đánh suốt một đêm, các người nếu như không tin, có thể đi hỏi mấy người bạn của con một chút!" Lương Mỹ Huyên nói.
Nghe vậy, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi dương lên, một nụ cười lạnh giá xuất hiện ở trên môi.
Diệp Thiệu An ૮ɦếƭ, tất nhiên không khỏi có liên hệ với Lương Mỹ Huyên và Hoàng quản gia. Loại chuyện như ɢɨết ૮ɦếƭ Diệp Thiệu An này, chỉ sợ cũng không phải là ý muốn nhất thời, đã sớm có chuẩn bị chu đáo kỹ càng. Cho nên, đám người Lương Mỹ Huyên, tất nhiên đều có chứng cứ ngoại phạm, nếu không, mới gọi là có quỷ.
"Báo cảnh sát... Mau nhanh báo cảnh sát!"
Lúc này, Lương Mỹ Huyên hướng về Hoàng quản gia, vội vã mở miệng nói.
Nghe vậy, Đàm Nghệ Lan mới vừa hồi tỉnh lập tức ngăn cản: "Sự tình còn chưa được điều tra rõ... Đừng báo cảnh sát!!"
Bà chỉ có hai đứa con trai, bây giờ, con thứ hai Diệp Thiệu An đã ૮ɦếƭ rồi...
Nếu như, thật sự là con trai lớn Diệp Thiệu Đình cùng cháu trai Diệp Mộ Phàm ɢɨết ૮ɦếƭ, một khi báo cảnh sát, bà sẽ mất đi tất cả con trai cùng đứa cháu đích tôn duy nhất…
"Mẹ! Chuyện này, nay chân tướng đã rõ ràng...!! Thiệu An là bị hai con súc vật lòng dạ đen tối này ɢɨết ૮ɦếƭ!" Lương Mỹ Huyên hét toáng lên.
Lúc này, Lương Mỹ Huyên không để ý khuyên can, tự mình gọi điện thoại thông báo cho cảnh sát…
Diệp Hồng Duy không nói nổi một lời, mặt mũi tiều tụy tái nhợt.
Rất nhanh, nhân viên cảnh sát đi tới Diệp gia, căn cứ nội dung trên màn hình giám sát, tìm được hung khí. Sau khi trải qua điều tra, đúng như Diệp Oản Oản suy đoán, trên hung khí, có rất nhiều vân tay của Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình.
Rất nhanh, viên cảnh sát đem hung khí cùng nội dung camera theo dõi, bao gồm cả Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm toàn bộ mang đi.
Diệp Mộ Phàm vốn là muốn phản kháng, nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản âm thầm lắc đầu với hắn, cũng chỉ có thể thỏa hiệp.
Lúc này, Diệp Oản Oản cùng mẹ Lương Uyển Quân, cũng bị Hoàng quản gia và Lương Mỹ Huyên đuổi ra khỏi Diệp gia.
Thời khắc này, Lương Uyển Quân đã hoàn toàn hoảng hồn. Vô luận như thế nào, bà cũng không thể tin được, chồng và con trai của mình, lại là hung thủ ɢɨết người!
"Oản Oản, vậy phải làm sao bây giờ? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra cơ chứ…!!" Lương Uyển Quân run rẩy, đã sớm không biết nên làm thế nào.
"Mẹ... Đừng gấp, mẹ cũng biết cách làm người của cha và ca ca, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, con sẽ điều tra làm rõ." Diệp Oản Oản không ngừng trấn an Lương Uyển Quân.
Dẫn mẹ mình Lương Uyển Quân về nhà, sau khi Diệp Oản Oản đem tâm tình của Lương Uyển Quân hoàn toàn trấn an, lúc này mới rời khỏi, âm thầm ẩn nấp, canh giữ ở phụ cận Diệp gia.
Đối với mẹ con kia cũng khá giữ được bình tĩnh, liên tiếp mấy ngày sau, Lương Mỹ Huyên mới rốt cục rời khỏi Diệp gia, hơn nữa thần sắc thận trọng, không ngừng quan sát bốn phía.
Thấy vậy, khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên. Chỉ cần là hồ ly, vậy thì nhất định có một ngày sẽ lộ ra cái đuôi…
Rất nhanh, Lương Mỹ Huyên lái xe rời khỏi Diệp gia.
Mà Diệp Oản Oản cũng không đi theo, vẫn dừng lại ở Diệp gia.
Đúng như dự đoán, nửa ngày sau, Hoàng quản gia cũng từ Diệp gia đi ra, lái xe rời đi.
Lúc này, Diệp Oản Oản theo sát phía sau.
Trong chốc lát, Hoàng quản gia đi tới một căn nhà nghỉ nào đó cũng không được tính là sang trọng.
Loại người như Hoàng quản gia cùng Lương Mỹ Huyên, cũng coi như nổi tiếng bên ngoài, người quen biết không ít. Chắc là sợ bị phát hiện, cho nên mỗi khi hẹn hò, đều sẽ tìm một căn nhà nghỉ tầm thường nào đó.
Diệp Oản Oản vẫn âm thầm nấp ở sau lưng Hoàng quản gia, với thân thủ bây giờ của nàng mà nói, chỉ bằng cái loại mặt hàng như Hoàng quản gia, dĩ nhiên là không hề phát hiện được chút nào.
Sau khi biết được Hoàng quản gia tiến vào một căn phòng ở lầu ba, Diệp Oản Oản lập tức thuê một căn phòng ở sát vách.
Sau khi tiến vào căn phòng sát vách nọ, Diệp Oản Oản đổi một bộ quần áo, từ ban công cửa sổ phòng mình, nhảy một cái sang ban công phòng của hai người kia.
Đương nhiên, ban công hai phòng cách nhau không ngắn, người bình thường rất khó vượt qua, hơn nữa rất dễ sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng đối với Diệp Oản Oản mà nói, chuyện này ngược lại không coi vào đâu.
"Hô hô... Bảo bối... Ngày tốt sẽ tới!!" Diệp Oản Oản núp ở trên ban công, nghe thanh âm của Hoàng quản gia từ bên trong phòng truyền ra.
"Già mà không đứng đắn... Đúng rồi, người huynh đệ kia của anh đáng tin không?" Lương Mỹ Huyên hỏi.
"Dĩ nhiên là đáng tin rồi! Đây là huynh đệ của anh từ nhỏ, cùng anh lớn lên... Sau này gia nhập vào một thế lực lớn. Cũng may, tiểu đầu mục tiền nhiệm của đại thế lực đã ૮ɦếƭ rồi, huynh đệ của anh rốt cuộc lên chức làm tiểu đầu mục. Nếu không, chuyện này, làm sao có thể dễ dàng hoàn thành như vậy…" Hoàng quản gia thấp giọng cười một tiếng.
"Hừ... Em đã sớm chịu đựng cái thằng oắt con vô dụng Diệp Thiệu An đủ rồi! Bây giờ, Diệp Thiệu An đã ૮ɦếƭ, Diệp Thiệu Đình cùng tiểu tạp chủng kia cũng đã bị bắt bỏ tù, Diệp gia còn không phải là của chúng ta sao? Hai cái lão già kia chẳng còn sống được mấy năm, đến lúc đó bọn họ chỉ có thể đem Diệp gia giao cho em cùng Y Y. Chờ sau khi Diệp gia hoàn toàn rơi vào tay chúng ta, anh người quản gia này, cũng liền có thể quang minh chính đại..." Lương Mỹ Huyên nói.
"Vậy khẳng định là tất nhiên, Y Y là con gái của chúng ta, những thứ ngu si kia, phỏng chừng có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ, toàn bộ Diệp gia, cuối cùng sẽ rơi vào trong tay ba người chúng ta, những người ngoài chẳng hề có chút quan hệ nào với Diệp gia... Nhanh, đừng nói nữa, người ta thèm ૮ɦếƭ mất rồi..."
"Lão già kia... Chậm lại một chút..."
...
Diệp Oản Oản ở trên ban công, nghe những âm thanh khó nghe bên trong, không khỏi hơi nhíu mày.
Hai người này đại khái là cảm thấy qua lâu như vậy, sự tình đã xác định rồi, cho nên mới buông lỏng cảnh giác chút ít, chạy đến đây hẹn hò. Bất quá hai người rõ ràng vẫn là rất cẩn thận, trong lúc mở mồm cũng không hề đề cập đến quá trình sát hại Diệp Thiệu An.
Coi như thu âm lại, cũng nhiều nhất chỉ chứng minh được Diệp Y Y không phải là con gái của Diệp Thiệu An, chứng minh Hoàng quản gia cùng Lương Mỹ Huyên có quan hệ không đứng đắn, chỉ như vậy mà thôi...
Ước chừng một phút đồng hồ sau, âm thanh Lương Mỹ Huyên lại lần nữa truyền ra: "Đúng rồi... Còn có cái con tiểu tạp chủng Diệp Oản Oản kia, nhưng cũng không phải là đèn đã cạn dầu!"
"Yên tâm đi, anh đã sớm có sắp xếp..." Hoàng quản gia cười lạnh một tiếng.
Nghe vậy, hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản lóe lên, nghe ý của hai người kia, dường như còn muốn hãm hại chính mình...
Nửa giờ sau, Hoàng quản gia cùng Lương Mỹ Huyên hai người rời khỏi khách sạn, Diệp Oản Oản cũng trả phòng.
Muốn lấy được chứng cứ Hoàng quản gia và Lương Mỹ Huyên thuê sát thủ, chỉ sợ cũng không dễ dàng...
Sau khi Diệp Oản Oản rời khỏi khách sạn, về nhà ở cùng mẹ mấy ngày.
Đã nhiều ngày, tâm tình của Lương Uyển Quân vẫn luôn không ổn lắm, cũng nhờ có Diệp Oản Oản vẫn còn, nếu không, chỉ sợ đã sớm tan vỡ.