"Không quen biết!" Lý Tư ráng nhịn nói.
"Ồ... Tam trưởng lão, ông thật không nhận ra sao?" Trên mặt Diệp Oản Oản đầy vẻ "kinh ngạc".
Lão già này quả thật là cáo già, Lý Mạt Thần có ai không biết chính là con tư sinh của Lý Tư, bây giờ lại chối sạch không nhận, ngay cả con trai mình cũng giả ngó lơ ra vẻ không quen biết.
"Minh chủ, tôi nói không quen biết là không quen biết." Nói xong, Lý Tư xoay người nhìn về phía hai gã thành viên Không Sợ Minh đang khiêng cáng cứu thương: "Người nọ là từ đâu tới, thương nặng như vậy, mau nhanh đưa đến bệnh viện đi!! Đừng để hắn ૮ɦếƭ ở chỗ này, làm ô uế bầu không khí!"
"Chuyện này..."
Hai gã thành viên Không Sợ Minh có chút do dự, Minh chủ vẫn chưa để cho bọn họ đi mà…
"Chậm đã!!" Diệp Oản Oản cười nhạt: "Người này hôm qua mạo phạm tôi và Thu Thủy, hơn nữa còn dằn mặt tôi, cũng lớn tiếng lắm..."
"Ha ha, Minh chủ, ngài vừa trở về, tất nhiên sẽ có một ít thứ không có mắt dám mạo phạm. Tôi thấy, Minh chủ ngài nếu tha cho người được thì nên tha đi! Minh chủ, ngài nói đúng không?" Tam trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, nói một câu đầy thâm ý.
"Tha cho người được thì nên tha?" Khóe miệng Diệp Oản Oản kéo ra một nụ cười lạnh giá: "Đời này của tôi, thật giống như là chưa bao giờ biết được cái gì mà gọi là ‘tha cho người được thì nên tha’..."
Không cho Tam trưởng lão tiếp tục có cơ hội mở miệng, Diệp Oản Oản nhìn về phía Bắc Đẩu: "Bắc Đẩu, ngày trước, loại chuyện này, xử lý như thế nào?"
"Người nhục mạ Không Sợ Minh Chủ, diệt tộc, người bất kính đối với Không Sợ Minh Chủ, ɢɨết!" Bắc Đấu phát âm từng chữ to rõ, có lực.
"Được, Lý Tư, ông nghe rõ chưa?" Sau đó, Diệp Oản Oản hướng về phía Tam trưởng lão nói.
"A... Vậy không biết Minh chủ ngài muốn xử lý người này như thế nào?" Lý Tư đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Diệp Oản Oản, dường như cũng không hề có vẻ sợ hãi.
"Dĩ nhiên là ɢɨết rồi!" Diệp Oản Oản nói.
"Ngươi...!!" Nghe Diệp Oản Oản nói như vậy, sắc mặt Tam trưởng lão bỗng trầm xuống.
"Dĩ nhiên, nếu như Tam trưởng lão thừa nhận, hắn là con của ông, có lẽ, tôi có thể mở một mặt lưới, đem việc này xóa đi!" Diệp Oản Oản lại nói.
Nghe vậy, sắc mặt Tam trưởng lão Lý Tư cực kỳ âm trầm. Cho dù tất cả mọi người đều biết Lý Mạt Thần là con của hắn, chỉ cần mình không thừa nhận là được! Nếu như, chính mình thừa nhận...
Dung túng con trai của mình khiêu khích Không Sợ Minh Chủ, cái tội danh này, toàn bộ đều sẽ quy trách nhiệm lên đầu của hắn.
"Minh chủ, ngài thật sự là biết nói đùa, tiểu súc sinh này, làm sao có thể là con trai của tôi!" Lý Tư nói.
"Được, rất tốt, nếu không phải là con của ông, vậy tôi đây chỉ có cách ɢɨết hắn. Nếu không, cái mặt mũi của Minh chủ Không Sợ Minh này, phải đặt ở nơi nào?" Diệp Oản Oản lạnh lùng nói.
Lão già Tam trưởng lão Lý Tư này, quả nhiên là khó đối phó! Chỉ cần hắn thừa nhận Lý Mạt Thần là con của hắn, Diệp Oản Oản liền có biện pháp gán cho hắn một tội danh…
"Bắc Đẩu, vậy hắn ta liền giao cho cậu... Từ từ ђàภђ ђạ." Diệp Oản Oản cười nói.
"Minh chủ, ngài cứ yên tâm đi, giao cho tôi, cái tên tiểu súc sinh này coi như là vào Tu La Địa Ngục. Tôi bảo đảm khiến cho hắn muốn sống không được, muốn ૮ɦếƭ không xong!" Bắc Đẩu gật đầu một cái.
"Hỗn trướng!" Giờ phút này, Tam trưởng lão Lý Tư gầm lên một tiếng: "Loại súc sinh này, lại dám không đem Minh chủ Không Sợ Minh chúng ta để ở trong mắt! Minh chủ, không cần ngài phí tâm!"
Tam trưởng lão nhìn về phía Lý Mạt Thần trên cáng cứu thương vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, không cho Diệp Oản Oản thời gian phản ứng, giơ tay lên tung một chưởng, hung hăng bổ vào trên đầu của Lý Mạt Thần.
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, tiếng xương gãy vang lên, Diệp Oản Oản thấy, từ trong tai mắt mũi miệng của gã Lý Mạt Thần kia, đều có vết máu tràn ra, thê thảm biết bao nhiêu...
Một chưởng này của Tam trưởng lão Lý Tư, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Diệp Oản Oản. Ai có thể nghĩ đến, Tam trưởng lão Lý Tư đúng là dùng một chưởng đem con trai ruột của mình đánh ૮ɦếƭ...
Ý định ban đầu của Diệp Oản Oản, chỉ là muốn tìm ra sơ hở của Tam trưởng lão, khiến cho Tam trưởng lão thừa nhận Lý Mạt Thần là con của hắn. Mà sau đó, nàng liền có thể gán cho Tam trưởng lão tội danh mưu đồ bất chính, tìm một cơ hội đem hắn ta đá ra khỏi Không Sợ Minh. Nhưng vạn vạn không ngờ tới, cái gã Tam trưởng lão Lý Tư này, quả thực là quá mức ác độc!
Chính là bởi vì, hổ dữ còn không ăn thịt con!! Mãnh thú còn như vậy, nhưng gã Tam trưởng lão này...
Bây giờ, Diệp Oản Oản lúc này mới phát hiện, tình cảnh mà chính mình đang phải đối mặt, đáng sợ đến dường nào…
Bây giờ, Diệp Oản Oản lúc này mới phát hiện, tình cảnh của chính mình phải đối mặt, đáng sợ như thế nào…
Cho dù chính mình ở trên vị trí Không Sợ Minh Chủ này, chỉ cần hơi không cẩn thận, có khả năng xương cốt cũng bị nghiền thành tro, ngay cả mảnh xương vụn cũng không thừa lại.
"Lý Tư, ông hạ thủ thật là gọn gàng à nha!" Diệp Oản Oản nói.
Hàn quang trong mắt Tam trưởng lão lóe lên, trên mặt hiện ra một nụ cười châm biếm: "Minh chủ à, lời này của ngài tôi nghe không hiểu! Tiểu súc sinh này tôi không quen không biết, lại dám mạo phạm Minh chủ ngài, dù tôi có chém hắn thành muôn ngàn mảnh cũng không có gì quá đáng, có gì mà không xuống tay được?"
Lúc này, mười mấy lão già liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt nhau, đầy thấy được ý cười khinh bỉ.
Con cháu của Lý Tư vô cùng đông đảo, một đứa con tư sinh mà thôi, căn bản cũng không là gì.
Chỉ bất quá, không nghĩ tới, người Minh chủ này mất tích nhiều năm, sau khi trở về, tác phong làm việc, so với ngày trước dường như cũng không có gì khác nhau...
"Trừ chuyện đó ra, còn có một việc." Diệp Oản Oản đảo mắt một cái qua toàn trường: "Tối hôm qua, tôi đang đi đánh bạc, gặp phải hơn 10 người truy sát."
"Cái gì, lại có chuyện như thế?"
Bắc Đẩu và Thu Thủy thần sắc cả kinh. Tối hôm qua bọn họ cũng đi đánh bạc một trận, chỉ bất quá, đã rời đi rất sớm, cũng không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì...
"Các người có biết, người đuổi ɢɨết tôi, là thế lực phương nào?" Diệp Oản Oản cười một tiếng, tiếp tục mở miệng nói, "Là người của Không Sợ Minh!"
"Cái gì?"
Nghe được lời này của Diệp Oản Oản, không ít thành viên Không Sợ Minh tất cả đều giật mình. Người của Không Sợ Minh truy sát Không Sợ Minh Chủ?
Cơ hồ theo bản năng, ánh mắt của đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, hướng về phía mười mấy lão già kia quét tới, nhất là Tam trưởng lão Lý Tư.
"Ha ha, Minh chủ, với thực lực của ngài mà nói, ai lại dám đi đuổi ɢɨết ngài!" Một lão già mặc âu phục màu đỏ cười nói.
"Nhị trưởng lão nói có lý!" Tam trưởng lão Lý Tư gật đầu một cái.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản trên mặt nổi dù chưa nói gì, nhưng trong lòng đã cười lạnh không thôi.
Những người tối hôm qua, ɢɨết mình chỉ là một mặt, dò xét chính mình có phải là Không Sợ Minh Chủ thật sự hay không, chỉ sợ mới là một phương diện khác.
Nếu như là giả, rất có thể sẽ bị ɢɨết tại chỗ, nhưng nếu như là thật, đám lão già kia, nhất là Tam trưởng lão Lý Tư, hẳn là sẽ đổi một loại thủ đoạn khác để đối phó với nàng.
Chỉ bất quá, chỉ sợ bọn họ cũng không nghĩ tới, tối hôm qua nàng đi đánh bạc một trận, lại “mèo mù vớ cá rán” gặp được Cẩu Tạp Chủng, chính là nhân vật cấp Đại Boss không sợ trời không sợ đất nọ.
"Bắc Đẩu, Thu Thủy, chuyện này, dù có phải đem Độc Lập Châu lật tung lên tận trời, cũng phải tra rõ rõ ràng ràng cho tôi, đem kẻ sai khiến sau màn bắt đến trước mặt tôi!" Diệp Oản Oản hướng về đám người Bắc Đẩu nói.
"Minh chủ yên tâm."
Bắc Đẩu và Thu Thủy đồng thời mở miệng nói.
"Tốt rồi, Minh chủ, chúng ta nói một chút chính sự đi!" Nhị trưởng lão một thân âu phục màu đỏ, nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.
"Nói!" Diệp Oản Oản ngồi trên ghế làm việc, nhàn nhạt mở miệng.
"Là liên quan tới Yến gia phía bắc Vân Thành." Nhị trưởng lão chậm rãi nói.
Nói tới Yến gia, đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, đều là sắc mặt ngưng trọng.
Yến gia, là một võ đạo thế gia ăn sâu bén rễ ở phía bắc Vân Thành, những năm gần đây, cùng Không Sợ Minh tranh đấu rất nhiều. Không Sợ Minh mấy lần vây quét Yến gia cũng không thành công.
Sau đó, Yến gia phát động phản kích, huỷ diệt mấy chi nhánh của Không Sợ Minh, hơn nữa thành công dụ dỗ thành viên chi nhánh làm phản, quy thuận Yến gia.
Nhất là đoạn thời gian gần đây nhất, Yến gia kia lại cùng các đại công hội lính đánh thuê cùng học viện lính đánh thuê tiến hành một loạt hợp tác. Đối với Không Sợ Minh, đây là một sự đả kích không nhỏ.