Dưới lầu.
Lưu Ảnh khoanh tay tựa vào cửa viện, vốn là đang sinh buồn bực, nghe được sau lưng tiếng bước chân quen thuộc, có chút ngoài ý muốn xoay người, “Nhược Hi tiểu thư? Cô không phải là đang cùng ông chủ nói chuyện sao? Nhanh như vậy liền nói xong rồi?”
Tần Nhược Hi sắc mặt có chút phức tạp, lắc đầu nói, “Còn không có, A Cửu bận bịu, để cho ta đi về trước.”
“Ông chủ bận bịu? Xảy ra chuyện gì? ” Lưu Ảnh nhất thời khẩn trương truy hỏi, so với sự kiện ở sâu thành kia còn trọng yếu hơn, vậy dĩ nhiên là đại sự.
Tần Nhược Hi vội nói, “Không có gì đâu, ngươi chớ khẩn trương.”
“Chủ nhân đang bận rộn chuyện gì vậy? Mây thế lực còn sót lại ở Sâu thành làm loạn mới vừa được quét sạch, tất cả mọi chuyện đều đang loạn một đoàn, mọi việc để đang đợi ông chủ truyền đạt chỉ thị a…”
Thấy Tần Nhược Hi chậm chạp không nói, Lưu Ảnh sao lại còn có thể không đoán được, nhất thời cả giận nói, “Có phải là lại là cái hồ ly tinh đó hay không a! Nhược Hi tiểu thư! Bây giờ cô mới biết sao? Ông chủ vì cô ta mà ngay cả chuyện trọng yếu như vậy đều có thể để ở một bên!
Còn có hôm nay khi ở trên xe, ông chủ đang xem video hội nghị, kết quả nữ nhân này ngay trước mặt ta cùng Hứa Dịch liền không biết xấu hổ câu dẫn ông chủ, quan trọng nhất là ông chủ không chỉ không có mắng cô ta, còn vì cô ta mà ngừng hội nghị…”
Trong đầu hiện lên hình ảnh Tư Dạ Hàn dạy nữ nhân kia làm bài, đáy mắt Tần Nhược Hi thoáng qua một tia ám mang, “A Cửu cũng là nam nhân, vị này Diệp tiểu thư lại trẻ tuổi, dáng dấp lại đẹp như vậy, hắn sẽ nhất thời mê mệt cũng là chuyện thường tình thôi, những thứ này đều không quan trọng, là chuyện đại sự thì không thể có bất kỳ người nào có thể ảnh hưởng đến hắn được.”
“Nhược Hi tiểu thư, bây giờ ông chủ đã bị ảnh hưởng rồi đấy? Đã đến loại thời điểm này rồi mà cô còn giúp chủ tử nói chuyện! ” Lưu Ảnh giận đến mức không thể chịu nổi được nữa.
Coi như Tần Nhược Hi nói rất có đạo lý, nhưng đây chẳng qua là nhằm vào nam nhân phổ thông mà thôi, ông chủ nhà hắn làm sao có thể giống như những thứ phàm phu tục tử háo sắc kia chứ!
Đây tuyệt đối không có khả năng!
Tần Nhược Hi bất đắc dĩ mà liếc nhìn thanh niên bên cạnh “Ngươi a, chính là quá dễ dàng xúc động rồi, sau này nhớ lấy không thể như vậy nữa, cẩn thận bị người khác khiêu khích quan hệ trước đây của ngươi và A Cửu, cô ấy còn không đáng cho ngươi phí tâm tư như vậy.”
Lưu Ảnh sắc mặt không cam lòng nói “Ta chỉ là thật sự không nhìn nổi, nữ nhân kia ngoại trừ gương mặt cái gì cũng không được, ngu xuẩn hết sức tay còn trói gà không chặt, tiếp tục tiếp tục như thế, coi như không gây ra chuyện gì, sớm muộn cũng sẽ liên lụy ông chủ, cô ta ngay cả một sợi tóc của Nhược Hi tiểu thư cũng không sánh nổi…”
Tần Nhược Hi hơi nhíu mày, sắc mặt nghiêm túc nhắc nhở, “Lưu Ảnh, về sau lời như vậy không cho nói nữa, cô ấy bây giờ dù sao cũng là người của A Cửu.”
Lưu Ảnh mặt đầy âm vụ, “Cô ta mới không xứng làm người của ông chủ, thứ người như vậy căn bản ngay cả tư cách so sánh cùng ngài cũng không có!”
…
Trên lầu.
Diệp Oản Oản ngoài ý muốn mở ra khóa kỹ năng mới của Tư Dạ Hàn sau đó quả thực như nhặt được chí bảo, trong lúc bất tri bất giác cô lại nghe Tư Dạ Hàn giải thêm cho cô một đề bài nữa.
Cho đến khi điện thoại của Giang Yên Nhiên gọi tới.
Vào lúc này cũng đã gần rạng sáng, theo lý thuyết Giang Yên Nhiên hẳn đã ngủ, làm sao lại vào thời điểm này gọi điện thoại cho cô chứ?
Diệp Oản Oản nghi ngờ nhận điện thoại.
Kết quả, mới vừa vừa tiếp thông, đầu kia điện thoại di động liền truyền đến tiếng khóc của Giang Yên Nhiên.
Diệp Oản Oản nhất thời đổi sắc mặt, “Yên Nhiên? Cậu đang khóc? Chuyện gì xảy ra?”
“Oản Oản… Làm sao bây giờ… Tớ đột nhiên phát hiện… Tớ thật vô dụng… Tại sao… Tại sao đều đã thấy rõ hắn là hạng người gì rồi… Vẫn là khó chịu như vậy… Tớ thật khó chịu… ” Giang Yên Nhiên đứt quảng thút thít, giọng nói chuyện nghe cũng say khướt.
Diệp Oản Oản lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm nói “Cậu uống rượu sao?”
Cô còn tưởng rằng là Tống cặn bã lại gây chuyện.
” Ừ, tớ đã tròn mười tám rồi, có thể uống rượu… ” Giang Yên Nhiên yếu ớt mà nói một câu, tựa hồ là sợ cô trách cứ.
“Cậu bây giờ ở đâu? ” Diệp Oản Oản không yên tâm hỏi.
“Bờ hồ…”
“Bên hồ nhỏ ở trường học hả?”
” Ừ…”
Diệp Oản Oản nhức đầu không thôi nói “Cậu đừng uống say quá nếu không cẩn thận ngã vào trong hồ đó! Mau trở lại nhà trọ đi!”
Cái hài tử thành thật này, cô chỉ thuận miệng nói một câu để cho cô ấy buông lỏng một chút, cô ấy thật đúng là biết nghe lời a!
“Nhưng là tớ… Tớ lạc đường rồi…”
Diệp Oản Oản: “…”
Đại tiểu thư của tôi ơi, cô đang ở trường học của nhà mình mà cũng có thể lạc đường sao?
“Được rồi, cậu tìm một chỗ đợi tớ đừng di chuyển, tớ sẽ gọi điện thoại để cho người đi qua đón cậu.”
Diệp Oản Oản dặn dò Giang Yên Nhiên nhiều lần, sau đó lại gọi điện thoại cho Sở Phong, để cho hắn đi bên hồ nhỏ tìm Giang Yên Nhiên, lúc này mới cúp điện thoại.
Nói chuyện điện thoại xong xong, Diệp Oản Oản nhìn về phía Tư Dạ Hàn mở miệng nói, “Điện thoại của Yên Nhiên, chính là ngươi bạn cùng phòng mới mà em lần trước có đề cập với anh đó, cô ấy một mình ở trường học uống say không tìm được đường trở về nhà trọ, em phải gọi điện thoại cho một nam sinh bên cạnh trường học để cho hắn đi tìm người, người nam sinh kia thích Yên Nhiên còn tốt bụng vô cùng nữa…”
Kiếp trước Tư Dạ Hàn đối với cô mức độ khống chế cơ hồ đã đến độ biến thái, bên người cô xuất hiện bất kì kẻ nào đều cũng sẽ điều tra rõ ràng.
Coi như cũng có là vì bảo vệ sự an toàn của cô mà xem xét nhưng vẫn làm cho cô cực kỳ chán ghét cùng bài xích.
Kiếp trước cô nghĩ trăm phương ngàn kế đối kháng để có thể thoát đi, mà đời này, cô vẫn đang suy nghĩ, nếu như một ngày kia cô cường đại đến mức đủ để bảo vệ chính mình, thậm chí có thể cùng Tư Dạ Hàn đối địch, cô có thể đạt được tự do mà mình muốn hay không?
Mặc dù đối với tình huống trước mắt mà nói thì đối với cô vẫn là nói mơ giữa ban ngày.
Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng nói, “Cái đó, bất tri bất giác đều đã trễ thế này, em phải trở về, mặc dù ngày mai là cuối tuần, nhưng sáng sớm ngày mai có buổi diễn tập của lớp chúng em, em còn phải chạy trở về, Yên Nhiên một mình tại nhà trọ em cũng không yên tâm, anh nhanh chóng cùng Nhược Hi tiểu thư nói chuyện chính sự đi!”
Mặc dù biểu tình của Tư Dạ Hàn vẫn là trước sau như một mặt không biểu tình cũng không nói gì, nhưng cũng đủ để Diệp Oản Oản cảm giác được giờ phút này anh rất mất hứng.
Hiện tại cô đã sâu sắc cảm nhận được tâm tư của Tư Dạ Hàn quả thật so với nữ nhân còn khó đoán hơn.
Trước kia cô gây chuyện nghịch ngợm lại nhiều lần cố ý chọc tức Lưu Ảnh anh không có sinh khí, bây giờ lúc cô hiền huệ hiểu chuyện lại quan tâm, anh ngược lại mất hứng?
Đây là đạo lý gì a?
Cũng may cuối cùng Tư Dạ Hàn vẫn đồng ý để cho Hứa Dịch đưa cô trở về.
Bởi vì đã rất khuya, lão thái thái đã đi ngủ rồi nên Diệp Oản Oản liền không đi quấy rầy, chỉ cùng lão quản gia nói một tiếng.
Trong phòng khách, Tần Nhược Hi một mực vẫn còn chờ đợi chưa có đi ngủ, thấy Diệp Oản Oản đi xuống lầu cùng chính mình cáo biệt, có chút ngoài ý muốn nói “Diệp tiểu thư phải đi rồi sao? Đã trễ thế này, làm sao không trực tiếp ở bên này nghỉ ngơi mà lại rời đi chứ?”
Lưu Ảnh đang đứng ở một bên cười lạnh một tiếng, “Cô ta làm sao có tư cách lại lai tại nhà cũ chứ…”
Lời nói của Lưu Ảnh mói nói đến một nửa, liền bị một đạo tầm mắt trong trẻo lạnh lùng bức lui, trong nháy mắt cấm khẩu. Anh nhìn Lưu Ảnh nhàn nhạt một cái, cái nhìn đó phảng phất mang theo uy lực áp bức ngập đầu to lớn, giống như một tòa núi lớn Ooyama nặng nề chợt đè xuống.
Lưu Ảnh vùi đầu thật thấp, phía sau trong nháy mắt xuất ra một lớp mồ hôi lạnh, nhưng sợ hãi đi qua bực tức lại lớn hơn.
Sau khi Diệp Oản Oản cùng Hứa Dịch rời đi, Tư Dạ Hàn hướng Lưu Ảnh nhìn qua nói: “Lưu Ảnh, ngươi theo ta tới đây.”
Lưu Ảnh siết quả đấm, “Vâng!”
Tần Nhược Hi nhất thời lo âu hướng chủ tớ hai người nhìn qua nói “A Cửu, anh cũng đừng trách Lưu Ảnh, hắn không phải là cố ý, anh cũng biết tính tình chính trực của hắn rồi a…”
“Nhược Hi tiểu thư, cô không cần thay tôi nói chuyện đâu!” Lưu Ảnh nói xong liền đi theo Tư Dạ Hàn tiến vào thư phòng.