Sáng sớm tại TechPulse, không khí vẫn còn nặng nề sau sự cố ngày hôm qua. Hà ngồi trước bàn làm việc, đôi mắt mệt mỏi nhưng sáng quắc, tập trung vào màn hình laptop. Cốc cà phê đen đã cạn từ lâu, nhưng cô không để ý. Trước mặt cô là một loạt dữ liệu mà cô vừa trích xuất từ email mã độc mà Mai để lại – một manh mối quan trọng dẫn đến nguồn gốc thực sự của cô ta. Hà đã cài đặt một bot theo dõi tự động, và nó vừa phát hiện một địa chỉ IP lạ cố gắng xâm nhập hệ thống lần nữa, dù Mai đã rời đi. Cô biết, drama này chưa kết thúc, và có thể có một thế lực lớn hơn đứng sau.
Nam bước vào văn phòng, trông anh vẫn còn bàng hoàng sau sự việc với Mai. Anh mặc áo sơ mi xám nhạt, tay cầm cốc cà phê, và ánh mắt hướng về Hà với vẻ biết ơn. "Hà ơi, mày ngủ được chút nào không? Hôm qua cảm ơn mày nhiều lắm, không có mày chắc dự án tiêu rồi," – anh nói, giọng trầm nhưng chân thành. Hà mỉm cười nhẹ: "Không sao, tao quen rồi. Nhưng mày nên chuẩn bị tinh thần, tao nghi có người khác tiếp tục trò của Mai." Nam nhíu mày: "Ý mày là sao? Chẳng lẽ Mai không phải kẻ chủ mưu?" Hà gật đầu, chỉ vào màn hình: "Tao vừa phát hiện IP lạ. Có vẻ cô ta chỉ là quân cờ."
Trước khi Nam kịp hỏi thêm, tiếng cửa mở ra, và Linh – cô bạn thân của Hà – bước vào. Linh là một nhà thiết kế đồ họa tự do, thường ghé thăm TechPulse để bàn công việc với Hà. Hôm nay, cô mặc áo hoodie oversize và quần jeans rách, tay cầm ly trà sữa trân châu. "Mày ơi, tao nghe tin trà xanh chạy rồi, nhưng sao mày vẫn căng thẳng vậy? Kể tao nghe đi!" – Linh reo lên, kéo ghế ngồi cạnh Hà. Hà thở dài, kể lại chi tiết về email mã độc và IP lạ. Linh nghe xong, mắt sáng lên: "Đỉnh quá! Để tao giúp mày, tao có quen một hacker underground, có thể nhờ cậu ta tra IP này."
Hà gật đầu, nhưng cô vẫn cẩn thận. Cô không muốn lôi người ngoài vào mà chưa có kế hoạch rõ ràng. Trong lúc đó, Nam kiểm tra email và phát hiện một thông báo từ khách hàng: họ yêu cầu họp khẩn vào chiều nay để làm rõ sự cố bảo mật. Áp lực ngày càng tăng, và Hà biết cô phải hành động nhanh. Cô mở công cụ giám sát, cài đặt một honeypot – một cái bẫy số hóa – để dụ kẻ xâm nhập lộ diện. Nếu họ cắn câu, cô sẽ có bằng chứng để trình bày với khách hàng.
Đến trưa, cả team tập trung tại phòng họp nhỏ để chuẩn bị cho buổi họp. Mai đã biến mất, nhưng dư âm của cô ta vẫn khiến mọi người dè dặt. Hà ngồi cạnh Nam, vừa kiểm tra honeypot vừa lắng nghe anh phân tích tình hình. "Tụi mình cần chứng minh hệ thống đã an toàn. Hà, mày có thể trình bày phần kỹ thuật không?" – Nam hỏi. Hà gật đầu: "Ừ, để tao lo. Nhưng mày chuẩn bị tinh thần, nếu có kẻ khác nhảy vào, tao sẽ xử ngay tại chỗ."
Chiều hôm đó, buổi họp với khách hàng diễn ra trong căng thẳng. Đại diện công ty khách hàng, ông Trần – một người đàn ông trung niên nghiêm nghị – ngồi đầu bàn, ánh mắt dò xét. "TechPulse, chúng tôi rất thất vọng về sự cố hôm qua. Nếu không có giải thích rõ ràng, hợp đồng này sẽ bị hủy," – ông nói, giọng lạnh lùng. Nam đứng lên, bắt đầu trình bày, nhưng chưa đầy 10 phút, màn hình lớn đột nhiên nhấp nháy, và một thông báo xuất hiện: "Honeypot Activated – Intruder Detected." Cả phòng im lặng, ánh mắt đổ dồn vào Hà.
Hà đứng dậy, giọng bình tĩnh: "Thưa ông Trần, đây là một phần của kế hoạch bảo mật mà team chúng tôi đã triển khai. Hệ thống vừa phát hiện một nỗ lực xâm nhập mới từ IP 192.168.1.XX. Chúng tôi đã chặn nó và đang truy vết nguồn gốc." Cô mở laptop, hiển thị log hoạt động của honeypot, cho thấy kẻ xâm nhập đã tải xuống dữ liệu giả mà cô đặt bẫy. Ông Trần nhíu mày: "Vậy kẻ đó là ai?" Hà lắc đầu: "Chưa rõ, nhưng chúng tôi sẽ điều tra. Tôi cam kết sẽ bảo vệ dữ liệu của quý công ty."
Sau cuộc họp, khách hàng tạm thời đồng ý cho TechPulse thêm thời gian, nhưng áp lực vẫn đè nặng. Nam quay sang Hà, giọng trầm: "Mày giỏi thật, nhưng cẩn thận kẻo nguy hiểm đấy." Hà mỉm cười: "Tao biết tự lo. Mày cứ tập trung vào dự án, để tao xử lý phần này." Nhưng trong lòng, cô biết kẻ đứng sau không dễ đối phó. Cô mở email, gửi log honeypot cho Linh và nhờ cô bạn liên hệ hacker underground.
Tối đó, Hà ở lại văn phòng muộn. Cô nhận được tin nhắn từ hacker mà Linh giới thiệu – biệt danh "ShadowCode" – với thông tin sơ bộ: IP lạ đến từ một công ty đối thủ, TechNova. Hà cau mày, lục lại ký ức và nhớ ra TechNova từng cạnh tranh dự án này với TechPulse. Cô viết một đoạn code mới, thiết kế một backdoor ẩn để theo dõi hoạt động của TechNova, nhưng cô cẩn thận không để lại dấu vết. Một tin nhắn từ Nam hiện lên: "Hà ơi, cảm ơn mày hôm nay. Mai tụi mình họp lại check hệ thống nha. À, mày ăn tối chưa?" Hà mỉm cười, reply: "Chưa, để tao xong việc đã. Mày nghỉ sớm đi."
Nhưng ngay khi cô định tắt laptop, một email mới xuất hiện từ địa chỉ ẩn danh, chứa một đoạn mã độc khác. Hà mở nó trong môi trường cách ly, phát hiện một thông điệp: "Rời khỏi dự án nếu không muốn hối hận." Hà nhíu mày, cảm giác bất an tăng lên. Cô chụp màn hình, gửi cho ShadowCode, rồi tự nhủ: "Muốn chơi, tao sẽ chơi tới cùng."
Chương 5 khép lại với Hà ngồi trước màn hình, đôi tay gõ phím nhanh hơn bao giờ hết. Cô biết, trận chiến thực sự với TechNova vừa bắt đầu, và cô sẽ dùng mọi kỹ năng để bảo vệ team – và khám phá bí mật đằng sau "trà xanh" này.