Buổi sáng tại TechPulse bắt đầu với một bầu không khí căng thẳng. Sau sự cố hệ thống overload ngày hôm qua, cả team đều dồn sức để ổn định lại dự án. Hà đến văn phòng sớm hơn thường lệ, đôi mắt thâm quầng vì đêm qua thức trắng để phân tích email bí mật của Mai. Cô mang theo một cốc cà phê lớn, thứ duy nhất giữ cô tỉnh táo trong cơn bão drama sắp tới. Trên bàn làm việc, laptop của cô đã sẵn sàng với các công cụ giám sát mà cô tự viết, sẵn sàng theo dõi mọi động thái của Mai.
Nam bước vào, trông anh có phần lo lắng. Anh mặc áo sơ mi xanh nhạt, tay áo xắn cao, và cầm theo một tập tài liệu dày. "Hà ơi, mày đã fix xong lỗi chưa? Hôm nay khách hàng gọi hỏi tiến độ, tụi mình phải giao bản demo chiều nay," – anh nói, giọng hơi gấp. Hà gật đầu, cố giữ giọng bình tĩnh: "Ổn rồi, tao đã khóa hệ thống và thêm bảo mật. Nhưng mày nên để ý Mai, tao nghi cô ta có vấn đề." Nam nhíu mày, nhưng trước khi anh kịp phản hồi, Mai đã xuất hiện.
Mai bước vào với chiếc váy hồng phấn, tóc thả tự nhiên, và nụ cười "trà xanh" quen thuộc. Trong tay cô ta là cốc matcha bốc khói, và ánh mắt lập tức hướng về Nam. "Chào anh Nam, chào chị Hà! Em nghe nói hệ thống bị lỗi hôm qua, em xin lỗi lắm, chắc tại em làm sai," – Mai cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ như vừa bị ai trách mắng. Nam vội an ủi: "Không sao, Mai, ai cũng có lúc sai. Hà đã fix rồi, cậu cứ yên tâm." Hà ngồi im, ánh mắt sắc lạnh quan sát. Cô biết đó không phải lỗi vô tình, và bằng chứng email bí mật cô tìm thấy đêm qua càng củng cố nghi ngờ.
Suốt buổi sáng, Hà làm việc song song hai nhiệm vụ: hoàn thiện bản demo và theo dõi Mai. Qua công cụ giám sát, cô phát hiện Mai đã cố gắng truy cập vào file dữ liệu khách hàng lần nữa, nhưng bị chặn bởi lớp bảo mật mới. Hà chụp màn hình, lưu lại bằng chứng, rồi quyết định đặt một bẫy. Cô viết một đoạn code giả, chứa dữ liệu giả mạo, và đặt nó trong một thư mục mà chỉ Mai có thể thấy nếu cố tình đào bới. Nếu Mai cắn câu, cô sẽ có thêm bằng chứng rõ ràng.
Đến trưa, cả team ra ngoài ăn trưa tại một nhà hàng gần công ty. Mai lại ngồi cạnh Nam, liên tục hỏi anh về kỹ thuật lập trình và khen ngợi: "Anh Nam giỏi quá, em không bao giờ làm được như anh!" Nam cười hiền, không nhận ra ý đồ, trong khi Hà lặng lẽ quan sát. Cô nhắn tin cho Linh: "Mày ơi, trà xanh này ngày càng lố. Tao vừa đặt bẫy, chờ xem cô ta phản ứng." Linh reply ngay: "Đỉnh quá mày! Ghi hình lại cho tao xem nha, tao sẽ hiến kế thêm!"
Chiều hôm đó, trong buổi họp với khách hàng, Nam trình bày bản demo. Mọi thứ suôn sẻ cho đến khi Mai đứng lên bổ sung một ý tưởng về giao diện. Cô ta nói với giọng điệu tự tin: "Em đã tối ưu giao diện dựa trên góp ý của anh Nam, mọi người xem nhé!" Nhưng ngay khi cô nhấn nút chạy, màn hình đột nhiên hiện lên thông báo: "Data Breach Attempt Detected – Source: User Mai_Nguyen." Cả phòng im lặng, khách hàng nhìn nhau khó hiểu, còn Nam quay sang Hà với ánh mắt bối rối.
Hà đứng dậy, giọng bình tĩnh: "Xin lỗi mọi người, đây là một phần của bài kiểm tra bảo mật mà team chúng tôi đang thực hiện. Có vẻ hệ thống đã phát hiện một nỗ lực truy cập trái phép." Cô liếc sang Mai, thấy mặt cô ta tái mét. Nam cau mày: "Mai, chuyện gì vậy? Cậu làm gì với hệ thống?" Mai lúng túng: "Em… em không biết, chắc em nhầm lúc sửa file!"
Sau cuộc họp, khi khách hàng rời đi, Hà kéo Nam và Mai vào phòng họp nhỏ. Cô mở laptop, hiển thị các bằng chứng: lịch sử truy cập, email bí mật, và đoạn code giả mà Mai đã tải xuống. "Mai, tao không biết mày làm việc cho ai, nhưng rõ ràng mày không vô tình. Tao đã ghi lại hết rồi," – Hà nói, giọng lạnh lùng. Mai run rẩy, cố biện minh: "Em không cố ý, em chỉ muốn giúp dự án!" Nhưng ánh mắt hoảng loạn của cô ta đã tố cáo tất cả.
Nam nhìn Mai, giọng thất vọng: "Mai, nếu cậu có vấn đề, nói rõ đi. Tụi này không chấp nhận gián điệp." Mai cúi đầu, im lặng một lúc, rồi đứng dậy rời khỏi phòng. Hà và Nam nhìn nhau, không khí nặng nề. "Cảm ơn mày, Hà. Tao không ngờ cô ấy lại như vậy," – Nam nói, giọng trầm. Hà mỉm cười nhẹ: "Không sao, tao sẽ bảo vệ dự án. Nhưng mày cũng nên cẩn thận hơn với mấy người như vậy."
Tối đó, Hà ở lại văn phòng để củng cố hệ thống. Cô nhận được tin nhắn từ Linh: "Mày đỉnh thật! Trà xanh chạy rồi hả? Kể tao nghe chi tiết đi!" Hà cười, trả lời: "Chưa xong, nhưng tao đã lật được một góc. Còn nhiều thứ cần điều tra." Một tin nhắn từ Nam hiện lên: "Hà ơi, cảm ơn mày hôm nay. Mai mày rảnh không, tụi mình họp lại check hệ thống nha." Hà định trả lời, nhưng rồi cô thấy một email lạ từ địa chỉ Mai từng liên lạc, chứa một đoạn mã độc. Cô lập tức khóa hệ thống, lòng nặng trĩu. Drama này còn xa mới kết thúc.
Chương 4 khép lại với Hà ngồi trước màn hình, đôi tay gõ phím nhanh hơn bao giờ hết. Cô biết, Mai có thể đã bỏ đi, nhưng thế lực phía sau cô ta vẫn còn ẩn nấp, và cô sẽ dùng mọi kỹ năng để bảo vệ team – và cả tình cảm của mình với Nam.