Mưa tầm tã đập vào cửa sổ, tràn qua khung kính mờ ảo, hắt lên những vệt sáng bạc lấp lánh trên sàn nhà. Trong căn phòng nhỏ chật hẹp, Hàn Vũ ngồi trầm ngâm trên ghế, tay cầm tờ giấy báo in cũ nát mà mắt vẫn chưa chớp. Cơn mưa ngoài trời như kéo dài, hòa lẫn với nhịp tim anh dồn dập, khiến căn phòng trở nên u tối và lạnh lẽo hơn bao giờ hết.
Anh không biết từ bao giờ mình cảm thấy bế tắc đến mức này. Công việc tẻ nhạt, cuộc sống đơn điệu và những khoản nợ chồng chất khiến đầu óc Hàn Vũ quay cuồng. Chỉ cần một điều kỳ lạ xảy ra, có lẽ anh sẽ sẵn sàng đón nhận mọi thứ—bất kể rủi ro.
Và đúng lúc anh còn đang lặng lẽ nhìn mưa rơi, một cơn gió mạnh bất ngờ xông vào phòng qua khe hở cửa sổ, quét tung tờ giấy báo trên bàn. Cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng, và ngay sau đó, một ánh sáng trắng mờ ảo lóe lên giữa phòng. Hàn Vũ giật mình, chưa kịp phản ứng đã bị cuốn vào một cảm giác chóng mặt tột cùng, như thể cơ thể bị kéo mạnh về một hướng xa lạ, và mọi thứ xung quanh dần biến mất.
Khi tỉnh lại, anh không còn ở căn phòng cũ, không còn tiếng mưa rơi đều đều, mà trước mắt là một cảnh tượng hoàn toàn khác: một khu rừng um tùm với ánh sáng nhàn nhạt xuyên qua tán lá, mùi ẩm mốc của đất và cây hòa lẫn, vừa lạ lẫm vừa quen thuộc một cách khó giải thích. Không gian yên tĩnh đến mức mọi bước chân đều vang vọng, khiến Hàn Vũ đứng lặng, tim đập mạnh.
“Ch... chuyện gì đang xảy ra…?” anh lắp bắp, cố gắng nhặt lại hơi thở.
Thật khó tin, nhưng Hàn Vũ cảm nhận được một lực hút kỳ lạ trong đầu, như một luồng năng lượng vô hình đang thúc giục anh nhắm mắt lại. Ngần ngại nhưng tò mò, anh hít sâu và từ từ nhắm mắt. Lúc đó, không hiểu sao, anh cảm giác như có một cánh cửa nhỏ mở ra trong trí óc, nơi những hình ảnh mờ nhạt nhưng sống động bắt đầu xuất hiện: ánh sáng lấp lánh của vàng bạc, ánh đỏ rực của những viên đá quý, và những họa tiết cổ xưa trên tường đá mà trước nay anh chưa từng thấy.
Một cảm giác vừa ngạc nhiên vừa rùng mình tràn ngập cơ thể. Anh mở mắt ra… và thế giới xung quanh bỗng nhiên thay đổi. Cây cối, mặt đất, ngay cả không khí đều được phủ một lớp ánh sáng dị thường, khiến mọi chi tiết trở nên rực rỡ và kỳ lạ. Những vật thể vốn bình thường giờ bỗng hiện lên với giá trị vô giá, như thể Hàn Vũ đang nhìn vào một kho báu khổng lồ mà mắt thường không thể nhận ra.
“Đây… là gì…?” Hàn Vũ thốt lên, không thể tin vào mắt mình. Một viên đá bình thường trước mắt anh bỗng sáng lấp lánh như hồng ngọc; một hòn gạch cũ bị phủ rêu lại ánh lên tia sáng vàng nhàn nhạt, dường như ẩn chứa bí mật nào đó.
Nhìn xuống bàn tay mình, anh giật mình nhận ra một ngón tay đang phát sáng, như thể chính bàn tay anh trở thành công cụ để nhìn thấu mọi vật quý giá xung quanh. Mọi chi tiết, từng vết xước, từng dấu vết cổ xưa đều trở nên sống động, rực rỡ ánh sáng mà trước nay chưa từng thấy.
Một luồng cảm giác kỳ lạ len lỏi vào đầu: “Ta… có thể nhìn thấy giá trị thật của mọi vật, mọi sinh vật…” Hàn Vũ nghĩ, không phải bằng lời nói, mà bằng một nhận thức trực tiếp từ trong tâm trí. Cảm giác này vừa hưng phấn, vừa đáng sợ. Anh biết mình đang sở hữu một năng lực mà trước nay chưa từng có ai trải qua.
Bỗng nhiên, một tiếng động lạ vang lên từ phía bụi cây, khiến anh giật mình quay người. Một con vật giống thỏ nhưng ánh mắt rực sáng màu đỏ đứng nhìn anh, và qua đôi mắt thứ ba vừa mở ra, Hàn Vũ nhận ra: “Không phải sinh vật bình thường…” Nó chứa một năng lượng kỳ lạ, như một bảo vật sống, và dường như đang kiểm tra anh.
Tim anh đập nhanh, toàn thân run lên. Hàn Vũ bước lùi, nhưng ánh sáng từ mắt thứ ba vẫn chiếu rọi mọi thứ xung quanh, khiến anh có thể nhìn thấy cả những vết dấu chân cũ trên đất, những vệt ánh sáng còn sót lại từ lâu đời, và thậm chí là những nơi nguy hiểm đang ẩn nấp xung quanh.
Chưa kịp hiểu chuyện gì, một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo mùi khói và đất ẩm. Trên bầu trời, những đám mây quái dị xoáy lên, ánh sáng lạ chiếu rọi xuống khu rừng, và Hàn Vũ cảm nhận được một lời cảnh báo vô hình: năng lực vừa mở ra không chỉ mang lại cơ hội, mà còn tiềm ẩn nguy hiểm khôn lường.
Anh hít sâu, cố gắng tập trung: nếu muốn sống sót và khai thác năng lực này, phải học cách kiểm soát mắt thứ ba, phải học cách nhìn xa hơn những gì đôi mắt thường thấy.
Trong khoảnh khắc đó, Hàn Vũ biết rằng: cuộc sống tẻ nhạt trước đây đã chấm dứt. Một thế giới mới với vô số kho báu, bí mật và hiểm nguy đang mở ra trước mắt. Và để tồn tại, anh phải bước vào hành trình chưa từng có, nơi mắt thường không nhìn thấy, nhưng mắt thứ ba sẽ chỉ lối.
Với tay run run, Hàn Vũ chạm vào viên đá sáng lấp lánh trước mặt. Ánh sáng từ ngón tay lan tỏa, chiếu thẳng vào trái tim viên đá, và trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, một hình ảnh cổ xưa hiện ra trong tâm trí: một căn phòng ẩn sâu dưới lòng đất, chứa đầy vàng bạc, trang sức và những vật phẩm kỳ lạ.
Một tiếng thở dài thoát ra từ Hàn Vũ, vừa sợ hãi vừa kích thích. Anh biết rằng mình vừa bước qua cánh cửa đến một thế giới mới, nơi mỗi kho báu, mỗi bí ẩn, và mỗi sinh vật đều chứa đựng một câu chuyện, một mệnh lệnh riêng. Và quan trọng nhất, anh không còn là người bình thường nữa.
Hàn Vũ nhắm mắt lại lần nữa, hít sâu, cố gắng định hình năng lực trong đầu. Lần này, không phải sợ hãi, mà là tò mò thuần túy. Anh biết rằng mắt thứ ba này sẽ là vũ khí và cũng là thử thách lớn nhất trong cuộc đời.
Và khi mở mắt, trước mắt Hàn Vũ, không còn là khu rừng yên tĩnh nữa, mà là một con đường mòn dẫn sâu vào bóng tối rừng rậm, nơi ánh sáng từ mắt thứ ba lấp lánh dẫn lối, mời gọi anh bước vào những bí ẩn chưa từng có.
Hành trình mới bắt đầu.