Sáng hôm sau, ánh nắng hiếm hoi xuyên qua cửa sổ lớn của phòng ngủ, xóa tan bóng tối và sự cuồng nhiệt của đêm qua, để lại sự thật trần trụi và cảm giác tội lỗi nặng nề.
Hải Đăng thức dậy với một cảm giác kinh tởm chính mình. Anh nhìn sang bên cạnh, Hà Chi vẫn đang ngủ say, khuôn mặt cô ngây thơ và bình yên như một thiên thần, hoàn toàn đối lập với những hành động chủ động và đầy khao khát đêm qua. Anh lập tức bật dậy, cảm thấy ghê tởm sự phản bội của chính mình đối với Minh Anh.
Anh quay về phòng làm việc, cố gắng sắp xếp lại tâm trí hỗn loạn. Anh là một người đàn ông thành đạt, có nguyên tắc, nhưng đã bị đánh bại bởi sự yếu lòng và sự quyến rũ tinh vi của cô em vợ.
Hà Chi cũng thức dậy, cô biết đây là lúc then chốt. Cô bước vào phòng làm việc của Hải Đăng, cô mặc chiếc áo sơ mi của anh, tay cầm hai ly cà phê nóng.
"Anh rể..." Cô nhìn anh bằng đôi mắt ngập nước, vẻ mặt vừa hối lỗi vừa sợ hãi. "Em xin lỗi. Đêm qua... em không kiểm soát được bản thân. Anh đừng giận em."
Sự giả vờ hối lỗi này khiến Hải Đăng thấy càng khó chịu hơn. Anh nhìn cô chằm chằm.
"Tại sao em lại làm vậy, Hà Chi? Em biết rõ đây là sai trái. Em là em vợ anh, em là em gái Minh Anh!" Giọng anh trầm khàn, đầy sự giận dữ.
"Em biết," Hà Chi khóc thút thít, đặt ly cà phê xuống. Cô ngồi sụp xuống sàn, ôm chặt lấy chân anh. "Nhưng em không thể kiềm chế được tình cảm của mình! Em yêu anh, Hải Đăng. Yêu đến mức điên cuồng. Em xin lỗi vì đã làm anh khó xử."
Hải Đăng kéo cô đứng dậy. Anh không muốn có bất kỳ sự gần gũi nào lúc này.
"Nếu em yêu quý chị em, em sẽ không làm điều này! Em phải biết rằng hành động của em sẽ hủy hoại tất cả!"
Hà Chi ngước lên, ánh mắt cô đột ngột trở nên lạnh lùng, không còn vẻ ngây thơ. Cô nhận ra, đã đến lúc phải tung lá bài cuối cùng. Cô không còn sợ hãi nữa, vì cô biết anh đã lún sâu vào mối quan hệ này.
"Em không làm điều này một mình, Hải Đăng. Anh có biết tại sao em lại dễ dàng tiếp cận anh đến vậy không?"
Cô bước đến bàn, mở chiếc laptop của mình, tìm một tập tin ẩn.
"Anh nhìn đi," cô nói, xoay màn hình về phía anh.
Trên màn hình là bản chụp lại "Hợp đồng Thử lòng" mà Minh Anh đã đưa cho cô. Hải Đăng đọc từng chữ, khuôn mặt anh dần biến sắc, từ giận dữ chuyển sang sự kinh ngạc, xúc phạm và phẫn nộ tột cùng.
Nội dung nổi bật: Kiểm tra lòng chung thủy của Hải Đăng. Giới hạn tuyệt đối là H+ cấp độ sâu. Phần thưởng 500 triệu nếu anh không bị cám dỗ.
Hải Đăng gần như không tin vào mắt mình. Vợ anh, Minh Anh, không chỉ nghi ngờ anh, mà còn dàn dựng một màn kịch và mua chuộc em gái mình để theo dõi anh. Sự tự mãn và thiếu tin tưởng của Minh Anh đã xúc phạm lòng tự trọng của anh sâu sắc hơn bất kỳ sự phản bội nào khác.
"Đây... đây là thật sao?" Hải Đăng gằn giọng, bàn tay anh siết chặt đến mức các khớp xương trắng bệch. "Minh Anh đã thuê em để làm điều này?"
Hà Chi gật đầu, nước mắt lại trào ra, nhưng lần này là nước mắt xảo quyệt của kẻ đang thao túng tình hình.
"Đúng vậy. Chị ấy quá tự tin vào anh, và quá thiếu tin tưởng vào em. Chị ấy nói rằng anh chắc chắn sẽ vượt qua. Chị ấy... chị ấy đang coi cuộc hôn nhân này là một trò chơi, Hải Đăng. Em đã cố gắng không vượt quá giới hạn, nhưng em thực sự yêu anh. Em xin lỗi vì em đã làm hỏng kế hoạch của chị ấy."
Cơn thịnh nộ của Hải Đăng bùng phát. Nó không còn chỉ là sự giận dữ với chính mình, mà là sự phẫn nộ cực độ đối với Minh Anh. Cô không chỉ coi thường sự chung thủy của anh, mà còn coi thường chính anh như một công cụ trong trò chơi quyền lực hôn nhân.
"Cô ấy muốn thử lòng tôi? Cô ấy muốn một bài kiểm tra 500 triệu ư?" Hải Đăng cười khẩy, nụ cười đầy cay đắng. "Được! Tôi sẽ cho cô ấy thấy sự thật là gì!"
Anh nhận ra rằng, cuộc hôn nhân của anh với Minh Anh đã chết từ lâu vì sự lạnh nhạt và sự thiếu tin tưởng. Sự phản bội của anh, dù tồi tệ, lại là kết quả của sự rạn nứt mà Minh Anh đã tạo ra.
Hà Chi nhìn thấy sự thay đổi trong ánh mắt Hải Đăng. Cô biết mình đã thắng hoàn toàn. Anh không còn xem cô là em vợ, mà là đồng minh chống lại Minh Anh, và là người duy nhất thấu hiểu anh lúc này.
"Hải Đăng, em... em không muốn chuyện này đi xa hơn. Em sẽ đi, em sẽ nói với chị ấy rằng anh đã vượt qua..." Hà Chi giả vờ muốn rút lui.
Hải Đăng lập tức nắm chặt tay cô. Sự chiếm hữu trong anh trỗi dậy mạnh mẽ. Anh đã bị xúc phạm và bị cuốn vào một trò chơi trả đũa.
"Không! Em sẽ không đi đâu hết," Hải Đăng tuyên bố, giọng anh lạnh lùng và đầy uy quyền của một Tổng giám đốc. "Chúng ta đã bắt đầu rồi, thì phải đi đến cùng. Cô ấy muốn một bài kiểm tra? Tôi sẽ cho cô ấy một bài kiểm tra thất bại hoàn toàn."
Hải Đăng nhìn thẳng vào Hà Chi. Anh nhận ra cô có tâm cơ, nhưng lúc này, anh không quan tâm. Anh chỉ muốn sự trả đũa và giải thoát khỏi cuộc hôn nhân khô khan.
"Nghe đây, Hà Chi. Kể từ giây phút này, em không còn là 'người thử lòng' nữa. Em là người tình bí mật của tôi. Em sẽ ở lại đây, với điều kiện: Thứ nhất, em phải hoàn toàn giữ im lặng về bản hợp đồng của Minh Anh. Thứ hai, em phải tiếp tục đóng vai em vợ ngây thơ trước mặt cô ấy. Thứ ba, em phải hoàn toàn phục tùng tôi. Em có thể làm được không?"
Hà Chi mỉm cười, nụ cười chiến thắng thực sự. Cô đã chiếm được vị trí mà cô khao khát.
"Em sẽ làm tất cả những gì anh muốn, Hải Đăng. Em là của anh. Em sẽ không bao giờ phản bội anh như chị ấy đã làm."
Hải Đăng cúi xuống, hôn cô một cách chiếm hữu và dữ dội. Nụ hôn này là sự khởi đầu của một mối quan hệ vụng trộm đầy nguy hiểm, không chỉ dựa trên ham muốn, mà còn dựa trên sự trả thù và chiếm hữu bí mật.
Tình tiết H+ (Khẳng định Quyền Lực):
Ngay tại phòng làm việc, trên bàn giấy tờ, Hải Đăng kéo Hà Chi lại gần. Anh hành động một cách hung hãn, không phải để trừng phạt, mà để khẳng định quyền sở hữu và sự giải phóng khỏi những kìm nén.
"Đây là sự trả thù," Hải Đăng thì thầm, giọng anh đầy sự cuồng nhiệt và giận dữ đối với vợ. "Cô ấy muốn thử lòng? Cô ấy sẽ nhận lại sự phản bội không thể cứu vãn."
Hà Chi đáp lại anh bằng sự nhiệt tình tuyệt đối. Cô tận hưởng sự giận dữ và khao khát này, vì cô biết đó là dấu hiệu cho thấy anh đã hoàn toàn thuộc về cô. Sự ngây thơ đã bị lột bỏ, thay vào đó là người phụ nữ bí mật, tâm cơ đang chiếm hữu anh rể.
Anh để lại những dấu ấn sâu đậm trên cơ thể cô, như một cách đóng dấu sự thỏa thuận bí mật của họ.
Khi mọi thứ kết thúc, Hải Đăng nhìn Hà Chi, không còn là sự hối lỗi, mà là một sự thỏa mãn nguy hiểm. Anh đã đi qua ranh giới, và giờ đây, anh không thể quay đầu lại. Anh biết anh đã chọn con đường tội lỗi, nhưng nó lại mang lại sự sống động mà cuộc hôn nhân của anh đã lấy đi.