Buổi chiều thành phố hiện đại tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, phản chiếu lên những tòa nhà cao chọc trời và đường phố nhộn nhịp. Ngọc Yên đứng trên vỉa hè, quan sát dòng người tấp nập, nhưng tâm trí nàng không còn dành trọn cho những cảnh tượng xa lạ này. Một nỗi lo sợ âm ỉ len lỏi: kẻ thù áo đen có thể đang theo dõi nàng bất cứ lúc nào.
Cô tự nhủ: Ta phải cảnh giác, không được lơ là. Thế giới này lạ lẫm, nhưng bản năng sinh tồn vẫn dẫn lối.
Ngọc Yên quyết định đi dọc các con phố nhỏ hơn, nơi ít người qua lại hơn. Mỗi bước chân, nàng quan sát xung quanh, học cách đọc tín hiệu từ những cử chỉ, ánh mắt của người đi đường. Trong ký ức, nàng từng chiến đấu trong hậu cung, né tránh phục kích và quan sát mọi chuyển động. Giờ đây, kỹ năng đó vẫn hữu dụng, nhưng phải thích nghi với nhịp sống và công nghệ hiện đại.
Khi nàng dừng lại trước một quán sách cũ, ánh mắt chợt dừng lại ở một bóng người đứng lấp ló phía xa. Mặc dù bóng ấy mờ mịt, nhưng nàng nhận ra dáng đi quen thuộc: cao ráo, bước đi chậm rãi nhưng chắc chắn, như kẻ đã từng truy sát nàng. Ngọc Yên nhịn thở, quan sát kỹ.
Không thể sai được… hắn ở đây. Nỗi sợ dâng lên, nhưng thay vào đó là quyết tâm: nàng sẽ không bị bất ngờ.
Ngọc Yên lùi lại, len vào một con hẻm nhỏ. Bóng người kia vẫn đứng đó, mắt nhìn theo nàng nhưng không tiến lại. Một cơn gió thổi qua, mang theo âm thanh lạ: tiếng chuông điện thoại, tiếng còi xe, và cả tiếng chân vang dội trong con hẻm vắng. Cô cảm nhận rõ ràng: đây không chỉ là một kẻ thù đơn giản, mà là một mối nguy hiểm tinh vi, biết lợi dụng môi trường để theo dõi và phục kích.
Cô chậm rãi rút ra chiếc khăn choàng trong túi, che phần mặt, và quan sát xung quanh. Những tòa nhà cao, camera giám sát, các lối thoát hiểm – tất cả đều là thông tin quan trọng để nàng lập kế hoạch. Ngọc Yên nhắm mắt, hít sâu, nhớ lại những trận đấu trong cung điện, những lần né tránh sát thủ và áp dụng những bài học chiến thuật vào thế giới hiện đại.
Bóng người di chuyển, dường như nhận thấy nàng biến mất khỏi tầm mắt. Ngọc Yên cảm nhận: hắn chưa rút lui, chỉ đang theo dõi từ xa, chờ thời cơ. Cô biết rằng nếu tiếp tục di chuyển mà không cẩn trọng, sẽ bị phục kích bất ngờ.
Một ý tưởng lóe lên: nàng cần tìm nơi trú ẩn tạm thời, đồng thời quan sát kỹ hành vi của kẻ thù. Ngọc Yên bước vào một ngôi nhà bỏ hoang, cửa sổ vỡ và bụi bặm phủ đầy. Bên trong, ánh sáng mờ ảo chiếu qua khe hở, tạo thành những dải sáng dài trên sàn nhà. Cô đứng yên, lắng nghe từng tiếng động: tiếng gió, tiếng xe cộ xa xa, và… tiếng bước chân rất nhẹ, rất đều.
Hắn đang tiếp cận? Nỗi lo sợ khiến tim nàng thắt lại, nhưng trí óc vẫn tỉnh táo. Cô nhanh chóng quan sát xung quanh: vài thanh gỗ cũ, một cửa sổ vỡ, và các khe hở – tất cả đều có thể là công cụ để phòng thủ hoặc quan sát.
Bóng người xuất hiện ở cửa đối diện, bước chân nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. Ngọc Yên nhấn mình vào một góc, quan sát. Hắn dừng lại, nhấc tay, và nhìn thẳng về phía nàng. Khoảnh khắc ánh mắt họ gặp nhau, nàng nhận ra: kẻ thù không chỉ là sát thủ, mà còn là một kẻ thông minh, biết phân tích tình huống và lợi dụng môi trường.
Ngọc Yên nhắm mắt, nhớ lại kỹ năng võ công, chiến thuật phục kích và những lần đối phó trong cung điện. Cô biết rằng nếu không nhanh trí, sẽ không có cơ hội sống sót. Nàng rút từ túi ra một vật nhỏ – một chiếc gương bỏ túi – và đặt ở góc nhà để phản chiếu ánh sáng. Chiếc gương sẽ giúp nàng quan sát mà không lộ vị trí.
Hắn tiến lại gần, ánh mắt quét khắp căn phòng. Ngọc Yên lặng lẽ di chuyển theo các bóng tối, giữ khoảng cách và quan sát phản ứng của hắn. Hắn dừng lại, nhíu mày, như nhận thấy có gì đó bất thường. Nhưng ánh sáng lờ mờ và các vật cản khiến hắn không thể xác định vị trí nàng.
Trái tim Ngọc Yên đập mạnh, nhưng nàng vẫn giữ bình tĩnh. Cô nhận ra: trong thế giới hiện đại, công nghệ, ánh sáng, không gian và tâm lý đều có thể là vũ khí. Chỉ cần kết hợp khéo léo với kỹ năng, trí tuệ và sự quan sát, nàng vẫn có thể sống sót.
Bóng người rút lui tạm thời, nhưng Ngọc Yên biết: đây mới chỉ là khởi đầu. Kẻ thù vẫn đang theo dõi, và bất cứ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến nguy hiểm. Cô hít một hơi thật sâu, nhắm mắt, chuẩn bị cho các bước tiếp theo: quan sát, học hỏi, và sẵn sàng chiến đấu khi cần.
Ngọc Yên mở mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ. Thành phố hiện đại vẫn nhộn nhịp, ánh sáng chiếu rọi khắp nơi, nhưng với nàng, mọi thứ giờ đây đều ẩn chứa nguy cơ. Một cuộc hành trình mới đang mở ra: đối mặt với kẻ thù, thích nghi với thế giới hiện đại, và chứng minh rằng bản lĩnh công chúa vẫn chưa hề phai nhạt.
Hành trình ấy sẽ dài, đầy thử thách, nhưng Ngọc Yên biết chắc: nàng sẽ sống sót, học hỏi, và chiến đấu đến cùng. Bóng đêm của thành phố hiện đại không chỉ mang đến bí ẩn, mà còn là nơi thử thách trí tuệ, sự dũng cảm và linh cảm nhạy bén của nàng – công chúa giữa hai thế giới.