công chúa lạc thế

Chương 9: Cuộc chạm trán bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm buông xuống thành phố hiện đại, ánh đèn đường và cửa sổ tòa nhà cao tầng sáng lấp lánh như những ngôi sao nhân tạo trên mặt đất. Ngọc Yên đứng trên ban công căn phòng tạm trú, quan sát từng bóng người đi lại trên phố. Cô đã ghi nhớ sơ đồ khu phố, nhận diện những nơi đông người, và lên kế hoạch cho ngày tiếp theo. Nhưng sự an toàn tuyệt đối – điều nàng luôn khao khát – chưa bao giờ tồn tại trong thế giới này.

Bỗng dưng, từ góc phố nhỏ phía dưới, ánh sáng từ một cửa hàng hắt lên, chiếu vào một bóng người quen thuộc. Dáng đi, đôi vai, cách di chuyển… tất cả đều khiến trái tim nàng ngừng nhịp trong vài khoảnh khắc. Kẻ sát thủ áo đen đang ở đó. Không phải từ xa, mà gần đến mức nàng có thể nhìn thấy từng chi tiết trên cơ thể hắn.

Ngọc Yên hít sâu, cố gắng bình tĩnh. Bản năng sinh tồn dấy lên mạnh mẽ: trái tim nàng đập nhanh, tay run, nhưng trí óc lại phân tích: đây là cơ hội để quan sát, để thử phản ứng và chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Hắn tiến lại gần, ánh mắt quét khắp khu phố, dừng lại đúng chỗ nàng quan sát. Ngọc Yên biết nếu di chuyển vội vàng, sẽ bị phát hiện. Cô lùi vào bóng tối, sử dụng chiếc khăn choàng để che mặt và quan sát từng bước đi của đối phương.

Trong ký ức, nàng nhớ lại những trận đấu ở cung điện: cách né tránh, phản công, và tận dụng môi trường. Giờ đây, thế giới hiện đại cung cấp nhiều công cụ hơn – ánh sáng, bóng tối, các vật dụng trên đường phố, và sự hỗn loạn từ dòng người qua lại. Ngọc Yên nhanh chóng hình dung kế hoạch: dùng môi trường làm lợi thế, quan sát hành vi kẻ thù, và nếu cần, tìm nơi ẩn náu hoặc phản công.

Kẻ sát thủ dừng lại trước một cửa hàng, cúi xuống xem gì đó trên vỉa hè. Ánh sáng đèn hắt lên khuôn mặt hắn – nghiêm nghị, lạnh lùng, nhưng không vội vàng. Ngọc Yên nhận ra: hắn không chỉ muốn giết nàng, mà còn muốn kiểm tra, tìm hiểu thói quen và phản ứng của nàng.

Cô rút một chiếc gương nhỏ từ túi, đặt nghiêng để phản chiếu ánh sáng, vừa để quan sát hắn vừa che vị trí. Hắn nhíu mày, dường như nhận thấy sự bất thường, nhưng bóng tối và những vật cản khiến hắn không thể xác định. Ngọc Yên cảm thấy nhịp tim bình ổn hơn. Cô biết: thông tin và quan sát là vũ khí mạnh nhất lúc này.

Một cơn gió thổi qua, tiếng còi xe và bước chân của người đi đường tạo ra âm thanh hỗn loạn. Ngọc Yên tận dụng khoảnh khắc này để lùi dần về phía hẻm nhỏ, nơi có thể quan sát kẻ thù mà không bị phát hiện. Cô ghi nhớ từng chi tiết: dáng đi, cách hắn nhìn quanh, thói quen di chuyển. Mỗi chi tiết đều quan trọng để lập chiến lược cho lần gặp tiếp theo.

Nhưng bất ngờ xảy ra: một chiếc túi rơi từ trên tay người đi đường va vào chân nàng. Tiếng va chạm vang lên, và kẻ sát thủ lập tức quay lại. Ánh mắt hắn lóe lên sự cảnh giác. Ngọc Yên nhịn thở, tim đập mạnh. Cô nhanh trí di chuyển vào bóng tối sâu hơn, nương theo những cánh cửa và góc tường, giữ khoảng cách an toàn.

Hắn tiếp tục dò tìm, từng bước chậm rãi, đôi mắt không rời khỏi bóng tối nơi nàng ẩn náu. Ngọc Yên cảm nhận rõ ràng: nếu để hắn tiếp cận, mọi chuyện sẽ nguy hiểm. Cô phải phản ứng nhanh, sử dụng sự hiểu biết về môi trường và kỹ năng sinh tồn để thoát khỏi nguy cơ.

Cô nhớ lại bài học quan trọng: trong bất kỳ thế giới nào, sự kiên nhẫn, quan sát, và linh hoạt mới là chìa khóa sống sót. Ngọc Yên lấy hết bình tĩnh, chuẩn bị di chuyển theo lối hẻm khác, tìm nơi ẩn náu, đồng thời ghi nhớ mọi chi tiết về hắn. Mỗi bước đi đều được tính toán kỹ lưỡng, mỗi cử động đều nhằm giảm thiểu khả năng bị phát hiện.

Sau một hồi quan sát và di chuyển khéo léo, kẻ sát thủ dần rút lui, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi khu phố. Ngọc Yên thở phào nhẹ nhõm, nhưng biết rõ: đây chưa phải kết thúc. Hắn sẽ quay lại, và bất cứ khoảnh khắc nào cũng có thể trở thành nguy cơ.

Ngồi trên bậc thang tối, Ngọc Yên nhắm mắt, hít sâu và ghi nhớ tất cả. Những đường phố, bóng tối, ánh sáng, và cả tiếng ồn của thành phố giờ đây đều là dữ liệu quý giá. Cô biết rằng, để tồn tại và phản công, phải kết hợp trí tuệ, kỹ năng, và môi trường hiện đại – tất cả để biến mình từ con mồi thành một thế lực đáng gờm.

Đêm thành phố lặng dần, chỉ còn ánh đèn vàng nhạt hắt qua những tòa nhà cao. Ngọc Yên đứng lên, quyết tâm: mỗi bước đi, mỗi quan sát, mỗi ghi chú đều là chuẩn bị cho những cuộc chạm trán tiếp theo. Hành trình giữa hai thế giới – quá khứ và hiện tại – vẫn tiếp tục, và nàng – công chúa Ngọc Yên – sẽ không bao giờ để bản thân bị động hay bất ngờ trước kẻ thù.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×