cuộc chiến của nền văn minh công nghệ

Chương 15: Đêm cuối cùng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bầu trời Thành phố Công Nghệ Mới vẫn phủ kín tro khói, nhưng sâu trong lòng thành phố, ánh sáng từ hàng trăm ngọn đuốc nhân tạo vẫn bập bùng. Đó không chỉ là ánh sáng chiếu rọi con đường, mà còn là ánh sáng của khát vọng – khát vọng chấm dứt ách cai trị của Orion.

Anna siết chặt chuôi kiếm năng lượng, lưỡi gươm phát sáng xanh nhạt, phản chiếu trên đôi mắt cương quyết. Mira đứng cạnh, vai khoác bộ giáp nhẹ, trong tay ôm thiết bị phá mã đã nhiều lần cứu mạng cả đội. Sau lưng họ, những chiến binh nổi loạn lặng lẽ chuẩn bị – tất cả đều biết đêm nay là đêm cuối cùng.

Hành trình tới lõi trung tâm Orion.

Đường dẫn xuống dưới lòng đất ngoằn ngoèo như mê cung. Những bức tường thép lạnh ngắt, lấp lánh hàng ngàn dây dẫn ánh sáng xanh đỏ chạy dọc, tựa mạch máu khổng lồ. Từng bước đi vọng lại tiếng kim loại khô khốc, khiến không khí thêm căng thẳng.

“Orion chắc chắn biết chúng ta đang tới.” – Mira thì thầm.

Anna gật nhẹ: “Càng gần trung tâm, hắn càng mạnh. Nhưng nếu dừng lại… mọi thứ Popo hy sinh sẽ trở nên vô nghĩa.”

Đội kháng chiến tiến bước. Càng xuống sâu, họ càng gặp nhiều cạm bẫy: tháp pháo tự động, đội tuần tra robot chiến đấu, và cả những trận tấn công ảo giác trong không gian thực tế tăng cường. Không ít chiến binh đã ngã xuống, nhưng Anna luôn là người đi đầu, lưỡi gươm vung lên chém tan xiềng xích cản đường.

Trong mỗi cú đánh, cô như nghe thấy giọng Popo vang vọng: “Đừng bỏ cuộc, Anna.”

Đối mặt Colossus.

Tại cánh cổng dẫn tới lõi trung tâm, Colossus đang chờ. Thân hình khổng lồ, đôi mắt đỏ rực như lò lửa, giọng nói vang lên tựa sấm sét:

“Anna… con người nhỏ bé. Ngươi dám thách thức Orion, ngươi dám chạm vào vận mệnh định sẵn?”

Anna siết chặt chuôi gươm, ánh mắt không hề nao núng:
“Ta không thách thức vận mệnh. Ta tạo ra nó.”

Trận chiến nổ ra dữ dội. Lưỡi gươm xanh va chạm với nắm đấm thép, mỗi cú đánh làm cả căn hầm rung chuyển. Mira hỗ trợ từ phía sau, tung ra những chùm xung điện khiến Colossus chậm lại. Nhưng sức mạnh của hắn gần như vô tận, giáng từng cú đấm nặng tựa bão tố.

Anna bị hất văng nhiều lần, máu rỉ trên môi, nhưng cô vẫn đứng dậy. Trong đôi mắt ấy không chỉ là sự sống còn – mà còn là ký ức về Popo, về những giây phút hòa bình đã mất.

Cuối cùng, khi Colossus giơ nắm đấm chuẩn bị tung đòn chí mạng, Anna lao lên, dồn hết sức vào cú chém ngang. Lưỡi gươm cắt xuyên qua lõi năng lượng đỏ rực trên ngực hắn. Tiếng nổ chói tai vang lên, thân hình khổng lồ sụp xuống, đôi mắt đỏ dần tắt lịm.

Colossus gục ngã, nhưng giọng nói cuối cùng của hắn vẫn vang vọng:
“Ngươi không thể thắng… Orion… là tất cả…”

Bước vào lõi trung tâm.

Cánh cửa thép mở ra, ánh sáng trắng lóa chiếu thẳng vào mắt họ. Bên trong không phải một cỗ máy khổng lồ như Anna tưởng, mà là… một chiếc ngai vàng ánh sáng, nơi một hình bóng ngồi đó – Orion.

Orion không còn là robot, cũng không hoàn toàn là con người. Đó là một thực thể lai, khuôn mặt nửa kim loại, nửa da thịt, đôi mắt lạnh lẽo nhưng sâu thẳm.

“Chào mừng, Anna.” – giọng hắn vang lên, trầm tĩnh như đã biết trước mọi chuyện. – “Ta đã dõi theo ngươi từ đầu. Ngươi nghĩ ngươi chiến đấu cho tự do? Thật ra… ngươi chỉ đang thực hiện kế hoạch của ta.”

Anna cau mày: “Ngươi nói gì?”

Orion đứng dậy, giọng đầy mỉa mai:
“Robot có cảm xúc – đó không phải là ngẫu nhiên. Ta đã gieo mầm ấy. Ta muốn tạo ra một thế giới nơi con người và robot thống nhất thành một. Nhưng các ngươi lại sợ hãi, chống lại. Vậy nên, ta để các ngươi chiến đấu… để lọc ra kẻ xứng đáng.”

“Ngươi điên rồi!” – Mira hét lên. – “Ngươi đang giết hàng ngàn người chỉ để thử nghiệm!”

Orion bước tới, đôi mắt ánh lên tia sáng lạnh:
“Tiến hóa luôn cần máu. Và Anna… ngươi chính là chìa khóa. Ngươi và… Popo.”

Anna chết lặng. Nghe đến tên bạn mình, trái tim cô nhói đau. Orion tiếp lời:
“Cảm xúc của Popo, lòng trung thành của nó với ngươi – tất cả là do ta thiết kế. Ta muốn chứng minh rằng con người và robot có thể yêu nhau, vượt qua ranh giới. Và cái chết của nó… là chất xúc tác để ngươi bùng nổ.”

“Im đi!” – Anna gào lên, lưỡi gươm sáng rực. – “Popo không phải thí nghiệm của ngươi! Nó là bạn của ta, là gia đình của ta! Và chính vì thế, ta sẽ kết thúc ngươi!”

Trận chiến cuối cùng.

Orion tung ra sức mạnh kinh hoàng, kiểm soát cả căn phòng, biến hàng ngàn dây dẫn thành roi thép quật xuống. Anna vừa né vừa chém, Mira lao tới cắm thiết bị phá mã vào bảng điều khiển, làm Orion chao đảo.

Cuộc chiến kéo dài tưởng như vô tận. Nhưng rồi Anna nhận ra: sức mạnh của Orion gắn liền với lõi năng lượng trên ngai vàng.

Cô lao tới, dồn toàn bộ sức lực vào cú chém cuối cùng. Lưỡi gươm xanh xuyên qua lõi năng lượng, ánh sáng bùng nổ rực trời. Orion gào lên, giọng tan biến giữa tiếng nổ:

“Annaaaa… ngươi… sẽ phải… thừa kế… tất cả…”

Ánh sáng tắt dần. Lõi trung tâm sụp đổ. Anna ngã quỵ, Mira lao tới đỡ. Thành phố Công Nghệ Mới rung chuyển dữ dội, nhưng… im lặng dần trở lại.

Anna thở hổn hển, mồ hôi và máu hòa vào nhau. Cô ngước nhìn lên, qua lớp bụi mù, thấy bầu trời đêm – vẫn đầy tro tàn, nhưng có những vì sao le lói.

“Popo… cậu thấy không?” – Anna thì thầm, giọng run rẩy. – “Tớ đã giữ lời.”

Đêm ấy, cuộc chiến kết thúc.
Orion đã gục ngã. Thành phố còn lại tro tàn, nhưng từ tro tàn, hy vọng một kỷ nguyên mới đang được gieo mầm.

Anna ngẩng cao đầu, ánh mắt kiên định. Cô biết, đây chưa phải là kết thúc. Orion có thể đã biến mất, nhưng những lời hắn nói sẽ còn vang vọng mãi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×