Ngày thứ sáu của Minh trong thân xác Hoàng bắt đầu với cảm giác vừa căng thẳng vừa hồi hộp. Anh thức dậy trong căn phòng quen thuộc, nhìn ánh nắng xuyên qua rèm cửa chiếu lên sàn nhà, nhưng tâm trí không còn dành cho sự thoải mái mà chỉ tập trung vào kế hoạch hành động. Sau khi đã tiếp nhận thông tin về âm mưu, Minh biết rằng việc quan sát thụ động không còn đủ nữa; đã đến lúc phải hành động một cách khôn ngoan và chính xác, để ngăn chặn những âm mưu đe dọa quyền lực và mạng sống của Hoàng.
Người quản lý xuất hiện như thường lệ, nghiêm nghị: “Hôm nay sẽ là một ngày quan trọng, có một số đối tác và nhân viên nội bộ cần Hoàng trực tiếp đối thoại. Mọi hành động đều phải thận trọng.” Minh gật đầu, thắt cà vạt và đứng thẳng, cố gắng thể hiện sự tự tin tuyệt đối. Anh biết rằng thần thái và uy quyền của Hoàng là vũ khí đầu tiên để tồn tại trong thế giới này.
Buổi sáng, Minh có cuộc họp với một nhóm nhân viên cấp cao. Trong khi mọi người thảo luận dự án kinh doanh, Minh quan sát từng cử chỉ, ánh mắt và cách phản ứng của họ. Anh chú ý đến một nhân viên trẻ tuổi, người mà Minh đã nghi ngờ từ trước: ánh mắt né tránh, cử chỉ hơi căng thẳng, và giọng nói thiếu tự nhiên. Minh hiểu rằng đây chính là kẻ có liên quan trực tiếp đến âm mưu nội bộ.
Thay vì vội vàng cáo buộc, Minh quyết định dùng chiến thuật thăm dò. Anh đặt những câu hỏi khéo léo, nhẹ nhàng nhưng đủ để quan sát phản ứng. Mỗi câu trả lời, mỗi cử chỉ của nhân viên đều được Minh phân tích tỉ mỉ. Khi nhân viên cố gắng che giấu sự lo lắng, Minh nhận ra âm mưu bắt đầu lộ diện một cách rõ ràng hơn. Anh hít sâu, giữ bình tĩnh, và trong lòng tự nhủ: “Phải thật khéo léo, từng bước một, không được để đối phương nghi ngờ.”
Sau cuộc họp, Minh rút ra một góc riêng, mở hồ sơ và ghi chú từng chi tiết. Anh phân tích các mối quan hệ, xác định ai là người trung thành, ai là kẻ phản bội, và từ đó lập ra kế hoạch chống âm mưu một cách khéo léo. Một phần Minh cảm giác áp lực, nhưng phần lớn là phấn khích: đây là lần đầu tiên anh thực sự chủ động trong thế giới Hoàng, không còn là người bị động.
Buổi trưa, Minh tham dự một cuộc họp chiến lược quan trọng với đối tác nước ngoài. Khi các đối tác trình bày kế hoạch hợp tác, Minh phát hiện một điều khoản trong hợp đồng có thể khiến quyền lực của Hoàng bị giảm sút nếu không xử lý kịp thời. Anh bình tĩnh đặt câu hỏi, dò xét phản ứng, và nhận thấy một vài người trong số đối tác và nhân viên nội bộ đã bị mua chuộc. Minh biết rằng nếu ký hợp đồng mà không giải quyết vấn đề này, sẽ tạo cơ hội cho âm mưu lộ diện và tác động tiêu cực đến Hoàng.
Chiều đến, Minh quyết định tiến hành cuộc điều tra trực tiếp. Anh chọn tiếp cận hai nhân viên khả nghi nhất, những người có liên quan mật thiết đến âm mưu. Anh tạo ra một lý do chính đáng để mời họ gặp riêng: cần thảo luận về dự án quan trọng. Khi cả ba bước vào phòng họp, Minh cố gắng tạo không khí bình thường nhưng đồng thời quan sát từng chi tiết: ánh mắt, hơi thở, cử chỉ, và cách nói chuyện.
Người nhân viên đầu tiên có vẻ bình tĩnh nhưng Minh nhận ra sự căng thẳng ẩn sau ánh mắt. Anh đặt câu hỏi khéo léo: “Dự án này có một số rủi ro tiềm ẩn. Anh nghĩ chúng ta nên giải quyết thế nào để mọi thứ ổn định nhất?” Nhân viên lúng túng, giọng run run trả lời, và Minh nhận ra rằng đây chính là bằng chứng đầu tiên xác nhận sự liên quan đến âm mưu.
Người nhân viên thứ hai, người mà Minh cảm thấy nguy hiểm hơn, cố gắng giữ thái độ bình tĩnh. Nhưng Minh tinh ý nhận thấy dấu hiệu bất thường: tay run, hơi thở không đều và ánh mắt nhìn quanh như tìm kiếm sự trợ giúp. Minh mỉm cười nhẹ, giọng điềm tĩnh nhưng uy quyền: “Nếu chúng ta hợp tác, mọi thứ sẽ ổn định và quyền lợi của tất cả được bảo vệ. Nhưng nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Cuộc trò chuyện kết thúc mà không có xung đột trực tiếp, nhưng Minh đã ghi nhận tất cả chi tiết quan trọng, từ phản ứng, ánh mắt đến thái độ và cách đối phương nói dối. Anh biết rằng bước đầu tiên trong chiến lược của mình đã thành công: xác định chính xác kẻ tham gia âm mưu và bắt đầu kiểm soát tình hình.
Buổi tối, Minh nhận được tin nhắn từ người bạn cũ của Hoàng: “Thông tin quan trọng về đối tác sẽ được tiết lộ tại buổi tối. Nhưng nhớ, đây là bẫy. Hãy chuẩn bị tinh thần.” Minh nhíu mày, cảm giác tim đập nhanh hơn. Anh biết rằng buổi gặp này sẽ quyết định rất nhiều đến việc kiểm soát âm mưu và bảo vệ quyền lực Hoàng.
Khi buổi gặp bắt đầu, người bạn cũ trao cho Minh một tập hồ sơ chứa các email, tin nhắn và ghi âm của đối tác nội bộ. Minh xem kỹ từng chi tiết, nhận ra rằng âm mưu không chỉ đơn giản mà còn rất tinh vi, liên quan đến nhiều người, nhiều phòng ban và cả các đối tác nước ngoài. Anh hít sâu, cảm giác tim đập dồn dập, nhưng đồng thời phấn khích: đây là cơ hội để Minh bắt đầu chủ động điều khiển tình hình và phòng thủ trước mưu mô.
Minh quyết định lập kế hoạch hành động: phân tích từng cá nhân, đánh giá mức độ trung thành, và lên phương án ứng phó từng tình huống. Anh biết rằng nếu không khéo léo, âm mưu sẽ lộ ra và quyền lực Hoàng sẽ bị lung lay. Nhưng nếu thông minh và quyết đoán, anh hoàn toàn có thể biến thế giới Hoàng thành công cụ để tồn tại và chiến thắng.
Trước khi đi ngủ, Minh đứng trước gương, nhìn gương mặt Hoàng phản chiếu, cảm giác vừa sợ hãi vừa mạnh mẽ. Anh thầm nhủ: “Ngày hôm nay đã chứng minh rằng mình không còn lựa chọn nào khác. Mỗi bước đi, mỗi quyết định đều có thể quyết định mạng sống. Hãy cẩn thận, thông minh và kiên nhẫn, hoặc sẽ mất tất cả.”
Minh biết rằng nguy hiểm chỉ mới bắt đầu, nhưng đồng thời anh nhận ra rằng nếu biết cách quan sát, tính toán và sử dụng trí tuệ, anh có thể biến cơ thể Hoàng thành vũ khí để sống sót và kiểm soát âm mưu, từng bước một, từ bóng tối đến ánh sáng…
Ngày thứ sáu kết thúc với cảm giác vừa kiệt sức, vừa phấn khích. Minh đã bắt đầu hành động chủ động, tiếp cận kẻ thù, phát hiện các manh mối quan trọng và lập kế hoạch chống âm mưu. Đây là bước đầu tiên trong cuộc chiến sinh tồn trong thân xác Hoàng, mở ra chuỗi cao trào tiếp theo trong hành trình của Minh.
Chương 6 kết thúc với việc Minh chủ động đối phó âm mưu, tiếp cận kẻ thù và lập chiến lược phòng thủ, tạo nền tảng cho các cao trào tiếp theo.