cuộc đời không phải của tôi

Chương 7: Kẻ Phản Bội Lộ Diện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ bảy trong thân xác Hoàng bắt đầu với cảm giác căng thẳng nhưng Minh lại cảm thấy tinh thần tập trung cao độ. Sau sáu ngày quan sát, phân tích và thăm dò, anh đã nắm được phần lớn thông tin về âm mưu đang ẩn náu trong nội bộ công ty. Hôm nay, Minh quyết định bước ra khỏi thế thụ động, triển khai chiến thuật kiểm soát tình hình, đối phó trực tiếp với những kẻ có ý đồ phản bội.

Anh thức dậy sớm, mặc bộ vest đen quen thuộc, chăm chút từng chi tiết trên gương mặt và cơ thể. Khi nhìn vào gương, Minh thầm nhủ: “Hôm nay, sẽ là ngày quyết định. Mọi hành động phải chính xác, mọi câu nói phải cẩn trọng. Không được để sơ hở, không được để ai nghi ngờ.” Ánh mắt Hoàng phản chiếu quyết tâm trong Minh, mạnh mẽ và sắc bén hơn bao giờ hết.

Người quản lý xuất hiện, nghiêm nghị: “Hôm nay có cuộc họp quan trọng với nhân viên cấp cao và đối tác nội bộ. Anh cần chuẩn bị kỹ càng, từng chi tiết đều quan trọng.” Minh gật đầu, cảm giác vừa hồi hộp vừa phấn khích. Anh biết rằng đây là cơ hội để lộ diện những kẻ phản bội và kiểm soát âm mưu từ gốc.

Buổi sáng, Minh triệu tập các nhân viên nội bộ để thảo luận về dự án quan trọng. Khi tất cả ngồi vào bàn, Minh tập trung quan sát từng chi tiết: ánh mắt, cử chỉ, hơi thở, giọng nói, và cả những khoảng lặng. Anh đã xác định được hai nhân viên có dấu hiệu khả nghi: một người đã từng bị Minh thăm dò hôm trước, người còn lại là một gương mặt mới, trông thân thiện nhưng lại có thái độ tinh quái, liên tục quan sát và ghi chép.

Thay vì vội vàng cáo buộc, Minh quyết định dùng chiến thuật áp lực tâm lý, vừa quan sát vừa thăm dò. Anh đưa ra một số câu hỏi về dự án, nhưng khéo léo chèn vào những chi tiết mà chỉ Hoàng mới biết. Ngay lập tức, người đầu tiên lộ vẻ lúng túng, tay run nhẹ, ánh mắt thoáng qua lo lắng. Người thứ hai cũng không kịp che giấu sự sợ hãi, dù cố gắng giữ bình tĩnh. Minh biết rằng chiến thuật này đã thành công bước đầu: hai kẻ phản bội đã lộ diện phần nào.

Sau buổi họp, Minh rút ra một góc riêng, xem xét hồ sơ, ghi chú từng phản ứng, và phân tích mức độ nguy hiểm của từng người. Anh nhận thấy rằng người thứ hai là kẻ nguy hiểm hơn cả, có mối quan hệ phức tạp với đối tác nước ngoài và sở hữu thông tin có thể thao túng toàn bộ dự án. Minh hít sâu, cảm giác tim đập dồn dập: đây là một đòn quyết định mà anh phải xử lý cực kỳ khéo léo.

Buổi chiều, Minh quyết định hành động trực tiếp. Anh tạo ra một lý do chính đáng để mời người thứ hai gặp riêng: cần trao đổi về hợp đồng chiến lược. Khi cả hai bước vào phòng họp nhỏ, Minh giữ thái độ bình tĩnh nhưng uy quyền, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén: “Dự án này có một số rủi ro cần được xử lý. Anh nghĩ chúng ta nên làm gì để mọi thứ ổn định?”

Người nhân viên trẻ cố gắng trả lời, nhưng giọng nói run run và ánh mắt không thể che giấu sự lo lắng. Minh nhận ra rằng âm mưu của kẻ này đang tiến triển nhanh, và nếu không xử lý kịp thời, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Anh bắt đầu dùng chiến thuật tâm lý: vừa thăm dò, vừa kiểm soát, vừa gieo nỗi sợ nhẹ nhưng uy lực. Ánh mắt Minh như xuyên thấu, khiến đối phương không dám giấu diếm thêm bất kỳ chi tiết nào.

Sau hơn một giờ trao đổi, người nhân viên thứ hai cuối cùng cũng phải thừa nhận một phần âm mưu. Minh ghi nhận, nhưng không vội vàng kết luận: anh cần nhiều bằng chứng hơn để khẳng định sự phản bội và lên kế hoạch đối phó chi tiết. Anh hiểu rằng nếu hành động vội vàng, có thể tạo ra phản ứng ngược, khiến âm mưu trở nên phức tạp hơn.

Khi tối đến, Minh nhận được tin nhắn từ người bạn cũ của Hoàng: “Có cuộc họp bí mật giữa các đối tác nước ngoài và nhân viên nội bộ. Thông tin quan trọng sẽ lộ ra. Hãy cẩn thận, đây là bẫy.” Minh nhíu mày, tim đập nhanh hơn. Anh biết rằng mỗi cuộc gặp gỡ, mỗi thông tin đều tiềm ẩn nguy hiểm, và nếu không chuẩn bị kỹ, có thể mất quyền kiểm soát toàn bộ tình hình.

Trong cuộc gặp bí mật, Minh tiếp cận các nhân viên và đối tác đã bị mua chuộc. Anh khéo léo đặt câu hỏi, quan sát phản ứng, và từng bước lộ diện âm mưu toàn bộ. Nhờ chiến thuật tinh tế, Minh nhận ra rằng âm mưu không chỉ dừng lại ở việc thao túng dự án mà còn có thể dẫn đến việc Hoàng mất quyền lực hoàn toàn. Anh ghi chú tất cả, phân tích từng mối quan hệ, và lên kế hoạch chống lại âm mưu một cách thông minh.

Sau buổi gặp, Minh về phòng, cảm giác vừa kiệt sức vừa phấn khích. Anh mở hồ sơ, xem lại toàn bộ thông tin: email, tin nhắn, hợp đồng, và các ghi âm. Từng chi tiết dần lộ ra, và Minh nhận ra rằng âm mưu đã đến giai đoạn nguy hiểm nhất, nơi mà chỉ một sơ suất nhỏ cũng đủ khiến Hoàng mất quyền lực và mạng sống bị đe dọa.

Minh đứng trước gương, nhìn gương mặt Hoàng phản chiếu, cảm giác vừa sợ hãi vừa mạnh mẽ. Anh thầm nhủ: “Ngày hôm nay đã chứng minh rằng mình phải hành động thông minh và kiên nhẫn. Mỗi bước đi, mỗi quyết định đều quan trọng. Không được phép sai lầm.”

Anh bắt đầu lập kế hoạch chi tiết cho ngày mai: phân loại nhân viên trung thành, xác định kẻ phản bội, và thiết lập chiến lược đối phó trực tiếp. Minh biết rằng nguy hiểm chỉ mới bắt đầu, nhưng nếu biết cách quan sát, tính toán và sử dụng trí tuệ, anh có thể biến cơ thể Hoàng thành vũ khí để sống sót, kiểm soát âm mưu và chiến thắng.

Trước khi đi ngủ, Minh nhìn ra cửa sổ, ánh đèn vàng từ biệt thự phản chiếu lên cơ thể Hoàng. Một lần nữa, anh hít sâu và tự nhủ: “Ngày hôm nay đã là bước ngoặt. Nguy hiểm sẽ tiếp tục, nhưng mình sẽ không lùi bước. Từng bước một, từ bóng tối đến ánh sáng, mình sẽ chiến thắng.”

Ngày thứ bảy kết thúc với cảm giác vừa hồi hộp, vừa phấn khích. Minh đã chủ động triển khai chiến thuật, phát hiện kẻ phản bội thứ hai và bắt đầu kiểm soát tình hình, mở ra chuỗi cao trào tiếp theo trong hành trình sinh tồn trong thân xác Hoàng.

Chương 7 kết thúc với việc Minh bắt đầu triển khai chiến thuật, đối phó trực tiếp âm mưu và phát hiện kẻ phản bội thứ hai, mở ra những cao trào kịch tính về sau.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×