Sau buổi họp, Minh Huy mời Lan Anh vào phòng riêng để trao đổi. Không gian yên tĩnh, ánh sáng vàng dịu, chỉ có hai người. Anh tiến gần, ánh mắt chăm chú, giọng trầm ấm:
“Lan Anh, hôm nay em đã làm rất tốt. Tôi biết áp lực lớn, nhưng em giữ được bình tĩnh và chứng minh năng lực xuất sắc.”
Lan Anh hơi đỏ mặt, tim đập nhanh: “Dạ… cảm ơn anh. Nếu không có anh, em không thể làm được như vậy.”
Minh Huy cười nhẹ, nắm tay cô một cách tinh tế nhưng đầy ý nghĩa: “Em không bao giờ phải đối mặt một mình. Trong dự án này, cũng như trong những thử thách tiếp theo, tôi luôn ở đây để hỗ trợ và tin tưởng em.”
Khoảnh khắc riêng tư này gần gũi hơn bao giờ hết, nhưng vẫn tinh tế, không vượt quá giới hạn công sở. Lan Anh cảm nhận rõ mối quan hệ giữa hai người đã đạt đỉnh về sự tin tưởng và rung động âm thầm, vừa lãng mạn vừa ý nghĩa.
Cùng lúc đó, dự án đạt cột mốc quan trọng: bản kế hoạch chính thức được duyệt, khách hàng hài lòng, nhóm nhận được phản hồi tích cực từ ban giám đốc. Đây là bước ngoặt lớn không chỉ cho sự nghiệp của Lan Anh, mà còn cho mạch truyện tình cảm công sở: áp lực, drama và rung động tinh tế hòa quyện, tạo nên cú hích mạnh mẽ cho các chương tiếp theo.
Lan Anh ra về, lòng tràn đầy cảm xúc: vừa hào hứng, vừa tự tin, vừa hạnh phúc. Cô biết rằng những thử thách phía trước còn lớn, nhưng với sự đồng hành và tình cảm tinh tế từ Minh Huy, cô sẵn sàng đối mặt, không chỉ vì dự án, mà còn vì những rung động âm thầm đang nảy nở nơi công sở.