Buổi chiều, Lan Anh và Minh Huy ở lại phòng làm việc riêng để rà soát toàn bộ dữ liệu. Không gian yên tĩnh, ánh sáng vàng dịu, chỉ có hai người. Minh Huy đứng gần cô, giọng trầm ấm:
“Lan Anh, em đã làm rất tốt suốt những ngày qua. Tôi biết áp lực từ đồng nghiệp và khách hàng không hề nhỏ. Hãy nhìn xem chúng ta đã giải quyết được bao nhiêu vấn đề chỉ trong một ngày.”
Lan Anh nhìn anh, tim đập nhanh. “Em… cảm ơn anh. Nếu không có anh, em không biết mình có thể giữ bình tĩnh đến thế.”
Minh Huy mỉm cười, tiến gần hơn, ánh mắt dịu dàng nhưng tinh tế:
“Em không bao giờ phải đối mặt một mình. Tôi muốn em biết rằng, không chỉ trong dự án này, mà cả sau này, tôi sẽ luôn đứng bên em, bảo vệ và ủng hộ em.”
Lan Anh cảm thấy trái tim như tan chảy. Khoảnh khắc này vừa riêng tư, vừa lãng mạn, nhưng vẫn tinh tế, giữ đúng giới hạn công sở. Cô khẽ nắm tay Minh Huy, ánh mắt lấp lánh: “Em… tin anh.”
Cùng lúc đó, dự án bước vào giai đoạn quyết định cuối cùng: bản dữ liệu chính thức chuẩn bị gửi khách hàng, phản hồi từ ban giám đốc sẽ quyết định sự thành công hay thất bại của nhóm. Lan Anh phối hợp cùng Minh Huy rà soát từng chi tiết, khắc phục mọi sai sót mà Ngọc Trâm cố tình tạo ra.
Áp lực căng thẳng nhưng cũng tràn đầy năng lượng, khi Lan Anh và Minh Huy vừa làm việc cùng nhau, vừa cảm nhận sự gần gũi tinh tế trong những khoảnh khắc lãng mạn. Tình cảm âm thầm giữa hai người tiến triển mạnh mẽ, hòa quyện cùng drama công sở, tạo nên cao trào vừa căng thẳng vừa đầy rung động.
Ngày hôm đó khép lại với cảm giác vừa hưng phấn, vừa tự tin: Lan Anh biết rằng cô không chỉ đối mặt với thử thách cuối cùng của dự án, mà còn đang bước vào một giai đoạn mới trong mối quan hệ với Minh Huy – nơi căng thẳng, tình cảm và drama công sở hòa quyện, hứa hẹn những bước ngoặt quan trọng phía trước.